Nope

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày đẹp trời, nếu thấy có biến sóng gió, giữa dân tình xôn xao, chúng ta nên làm gì?

Một con giời ơi nào đó reply: "b* fame chứ còn cái gì nữa?", nhưng marketing không hiệu quả, quản trị viên sờ gáy và rồi sống với chấp niệm bị khoá mõm. Trung bình nô lệ của tương tác: https://www.facebook.com/100050188282534/posts/1004582731224660/?app=fbl

Hẳn mày đã phải tuyệt vọng lắm mới tìm tới cách này, người ta đang buồn, đang tức, đang các kiểu con đà điểu, mày chui vào đấy chỉ nghĩ cho mày, chỉ để kéo tương tác thôi à?

Người ta hay nói "tiếng lành đồn gần, tiếng xấu đồn xa", à không, không. Không đời nào mình sẽ làm trò thất đức vô tâm ấy.

Vài phút sau: [Bạn đã bị...]

Thiên thần trong lòng: "tao đã bảo rồi mà, mày sống đàng hoàng tử tế lên, tương tác quan trọng đến thế à?"

Ắc quỷ xúi dại: "b* fame tiếp đi, mày đang được nhắc đến kìa."

Thiên thần: "tiếng xấu thì có gì hay? Mày có phải người không? Sống liêm khiết lên."

Sao cảm giác ngựa quen đường cũ? Như hồi đầu mình mới viết truyện, kéo mấy con ranh con ngoài đời vào cày view cho mình. Không ổn rồi, các mối quan hệ ủng hộ kiểu đấy thường không bền, rồi mình sẽ bị tẩy chay, không còn ai nhớ đến con tác giả ngáo này nữa.

Đi cãi vấn đề bản quyền ảnh xài cho truyện, mình đi cắp không ít ảnh. Nhưng mà ảnh nó đẹp dã man như thế mà, thích cứ gọi là vcl luôn. Tiếp theo, mình làm trung bình mỗi ảnh sẽ bị sờ gáy, mỗi ảnh phạt hành chính trung bình v.v... xét theo luật hành chính v.v... Cảm giác xót ví, cái này chủ yếu sẽ là hình thức bồi thường thương lượng, không bồi thường gì thì người ta mặt thì cười, trong lòng một nẻo: "mày tưởng mỗi xin lỗi là xong à?" 7749 overthinking về lòng người cộng với dằn vặt lương tâm nếu không bồi thường.

Thiên thần: "Gỡ ảnh hay không?"

Ắc quỷ: "Dối lòng làm gì? Mày bồ kết cái ảnh đó đến thía mà."

Cảm giác bất an vừa cho cái ảnh tồn tại trong truyện vừa sợ ngày bị artis sờ gáy, nghe cuộc sống nó bất ổn quá, cứ như mình chuẩn bị trốn thuế rồi bay ra nước ngoài. Ít nhất ảnh nào từng xài rồi thì mình không muốn gỡ lắm, chấp niệm cao mặc dù lương tâm không cho phép.

Tình trạng chung khi có cãi nhau, mình luôn thấy có những người y hệt như mấy con ranh con, chỉ chia phe đúng sai thôi nên có gì gây tranh cãi tý là chúng nó nhảy vào ngay ấy mà, công lý của họ là cần thiết cho xã hội, công cuộc sờ gáy chấn chỉnh xã hội của họ giúp xây dựng xã hội lớn mạnh. Những người sống theo cảm xúc thường giàu tình cảm mà, dễ xúc động với cái tôi cao là những người rất hoàn hảo mà mình luôn muốn nhảy vào giữa họ. Bệnh nghề nghiệp, bị liệu rồi khó sửa quá. Tất cả tại con ắc quỷ trong mình, mình là chủ của nó, những gì của nó là của mình, và của mình thì mãi là của mình. Suy ra lỗi của con ắc quỷ đó là của mình, buồn quá, mình lỡ vài phút nghe theo nó xúi. Marketing còn chưa đạt được, còn bị gạch đá thôi rồi.

Gọi là cuộc đời đi, yên bình quá không chịu được. Lâu lâu mình đổi hứng thích sóng gió một chút. Bỗng dưng thích rước hoạ vào thân mà theo cách rất ối dồi ôi, hơi ố dề.

Bộ môn nhà nước pháp luật hiện lên: phân biệt luật dân sự và luật hành chính.

Trong trường hợp thoả thuận, vụ việc sẽ giải quyết như một việc dân sự thông thường, liên quan thống nhất quyền hạn trách nhiệm nghĩa vụ mỗi bên về quyền lợi của thân chủ và bị cáo.

Trường hợp không thể đạt đến thoả thuận, thân chủ bị hại có thể làm đơn tố giác tới cơ quan tổ chức có thẩm quyền. Hình phạt dành cho bị cáo sẽ áp dụng theo luật hiện hành với đầy đủ thủ tục quy trình từ gửi đơn tố giác, thu thập bằng chứng điều tra, quyết định khởi tố của viện kiểm sát, xét xử qua hai vòng sơ thẩm, phúc thẩm công khai với luật sư biện hộ... Vụ việc được giải quyết là vụ án hành chính, hình phạt áp dụng chiếu theo luật hành chính hiện hành bằng phương thức "phục tùng-mệnh lệnh", toà án đơn phương một phía đưa quyết định yêu cầu bị cáo phải tuân thủ, quyết định đảm bảo thực hiện bằng quyền lực nhà nước.

Thưa trời đất, con xin tứ lạy bốn phương. Nếu được chọn, hãy cho con chọn án dân sự, nhưng con không thể chịu được cảm giác vừa đau ví vừa thấy cắn rứt lương tâm được. Tất cả là lỗi của con ắc quỷ.

Ắc quỷ: "Cái đ*o gì cũng đổ cho tao. Rồi mày hưởng gì có chia cho tao không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro