Ngủ với ai ???!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc phỏng vấn kết thúc với hàng trăm câu hỏi.

Các nhân viên tắt camera.

Để các thanh thiếu niên thư giãn và nghỉ ngơi.

Tống Á Hiên không thể chịu nổi sự phấn khích,cẩn thận di chuyển đến Mã Gia Kỳ và muốn hỏi anh tại sao anh muốn có một cô con gái như mình trong cuộc phỏng vấn.

Nhưng, khuôn mặt của tiểu Mã trông rất tệ.
Vì thế Á Hiên đi ngang qua Mã Gia Kỳ và không hỏi.

Tống Á Hiên thường mỉm cười ngay khi đi ngang qua,

Nhẹ nhàng nhìn anh.

Bây giờ anh chỉ liếc nhìn anh và đi thẳng về phòng.

Tống Á Hiên rất nhút nhát,

Tình trạng này cũng đã xảy ra,

Đó là khi em ấy mắc lỗi và khiến anh không vui.

Nhưng dường như hôm nay em ấy không làm gì cả?

Lạnh nhạt quá !!!!

Nằm trong phòng khách trong một thời gian dài,

Tống Á Hiên vẫn là chịu không được mà đi đẩy cửa.

Mở và đóng cửa nhẹ,

Nhìn thấy anh trai đọc một cuốn sách trên giường.

A Tống từ từ di chuyển đến giường và ngồi xuống.

Giả vờ đang nhìn vào chiếc điện thoại di động.

Trong thực tế, cậu đang bí mật theo dõi biểu hiện trên mặt của Mã Gia Kỳ

Mã Gia Kỳ thực sự chỉ đang đọc sách.

Cậu không thể nhìn thấy biểu hiện gì cả.

Mã Gia Kỳ  bí mật nhìn vào cái đầu nhỏ trên giường,
Cứ quay qua nhìn anh một lúc , lại quay qua cuối mặt một lúc
Anh cảm thấy buồn cười và dễ thương.

"Mã ca đã nhìn thấy mình ! Mình nên làm gì đây? Nhưng mình đau có làm gì sai ? Không, sau đó anh ấy sẽ còn tức giận hơn nữa. Quên đi, để mình thừa nhận điều đó!"

"Anh ơi, em sai rồi!"

"Em đã làm gì sai?"

"Em ... em ... em không biết." A Tống cúi đầu và bối rối.

"Em không biết em đã làm sai điều gì ?!"

"Nhưng anh đang giận em a ? Đó chắc chắn là em đã làm sai!"

Sau khi nghe điều này, trong lòng Mã Gia Kỳ đã nở đầy hoa

Làm thế nào mà đứa trẻ này có thể dễ thương như vậy , nhưng cũng rất đau lòng a!

"À. Tại sao em không chăm sóc bản thân tốt trong vài ngày ở Hàn Quốc, rất sợ bóng tối, tại sao lại còn ngủ bên ngoài?"

"Này là em muốn trau dồi bản thân khi không có anh và học cách trưởng thành. Khi anh gặp lại, anh biết rằng em không sợ ngủ một mình, và em sẽ khoe khoang về điều đó ."

Cứng rắn ! Mã Gia Kỳ , cứng rắn ! Không được mềm lòng!

"Vậy tại sao em lại ngủ với Diệu Văn sau đó!"

"Em không phải... bởi vì em ấy luôn gọi em, em không giỏi từ chối."

"Anh nghĩ rằng em đã rất vui vẻ!"

"Em không có ! Nếu em không sợ, em cũng không muốn ngủ với em ấy ! "

"Ồ? Em muốn ngủ với ai?" Mã Gia Kỳ cúi đầu và nheo mắt nhìn Hiên nhi

"Em ... em... muốn ngủ với anh ~" A Tống nói bằng tông giọng rất nhỏ.

"Cái gì? Với ai? Hãy lớn tiếng, anh không thể nghe thấy !"

"En nói ! Em chỉ muốn ngủ với anh!" Sau khi nói to, mặt A Tống nhanh chóng đỏ lên, rồi vùi đầu vào cổ áo.

Mã Gia Kỳ rất vui khi nghe những lời này, tâm hồn như muốn bay lên, rất hài lòng!

Dùng ngón tay từ từ nâng cằm của bánh bao,

Buộc cậu phải nhìn vào anh .

A Tống sắp khóc, buồn rồi a.

"Em có ngủ với người khác trong tương lai không?"

"Cái này... , em sợ ngủ một mình khi không có anh !"

"Đi ngủ với Hạ nhi!"

"Nếu cậu ấy không ở đó thì sao?"

"Tự ngủ đi ! Em có thể gọi cho anh cả đêm và anh sẽ nói chuyện với em !"

"Thật sao? Được làm phiền bạn? Tuyệt vời!"

"Hừ ~"

"Vậy thì em sẽ không bao giờ ngủ với họ nữa! Hehe!"

"Đến đây,  xem em có béo lên không?"

Mã Gia Kỳ  kéo người vào trong vòng tay của mình.

"Em không mập nha ." Á Hiên có chút xấu hổ. Cậu ăn nhiều hơn và tập luyện ít hơn vì dịch bệnh.

Mẫ Gia Kỳ vòng tay ôm người vẫn còn gầy,
Véo vào da thịt mềm mại quanh eo cậu,
Nhẹ nhàng hôn vào cổ cậu

"Tốt, không béo ~"

Nhiều thịt là tốt nhất để ôm.
Ôm vào rất thích a ~ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kỳhiên