3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BẠN ĐÃ KHÁC XƯA NHƯ THẾ NÀO?

1. Là khóc cũng chỉ dám để dành đến tối ngủ một mình rồi khóc.

2. Bản thân bây giờ là kiểu người 10 năm trước mình ghét.

3. Không tin tưởng ai quá nhiều.

4. Giờ biết khóc vì chuyện gia đình rồi….

5. Hồi đó mê Tết lắm, hay khoe được thêm tuổi rồi. Giờ chỉ mong đừng Tết, ba mẹ đừng già để bản thân mình kịp thành công trong một năm.

6. Hồi ấy tui đối xử rất thật lòng với mọi người và tưởng họ cũng vậy.
Giờ nhìn quanh không tin ai được.

7. Càng lớn tui thấy mình càng tránh xa các mối quan hệ phức tạp, từ một đứa nhỏ thích chốn đông người, tui giờ đây lại thích an nhiên một mình hơn.

8. Tự dưng không còn thích mấy nơi ồn ào, náo nhiệt..
Tự nhiên đôi khi thấy cô đơn..
Tự nhiên đôi khi lại suy nghĩ mông lung về tương lai xa xăm nào đó mà bản thân muốn hướng tới…
Tự nhiên lớn lên thấy mình thật nhỏ bé và tầm thường giữa dòng đời bao nhiêu người xuất sắc..
Tự nhiên một phần muốn trưởng thành, muốn ra đời, muốn tung bay nhưng một phần lại nghĩ đến viễn cảnh xa gia đình..
Tự nhiên nó thay đổi vậy…
Cũng lớn rồi..

9. Bạn bè xung quanh rơi rụng dần, ngoài công việc tiền lương không còn mối bận tâm nào khác, thấy người khác nói chuyện yêu đương cảm thấy buồn cười, lo lắng cho tương lai của đứa em ruột, lo lắng cho tuổi già của bố mẹ.

10. Đấy là khi tự dưng chán ngán mấy tình tiết khiến người ta cảm động trên phim ảnh, thấy việc cãi lại ba mẹ chả có gì hay ho, hiểu ra vài thứ triết lí mà ngày xưa mình nghĩ đó là thứ vớ vẩn, chả quan tâm tới việc mình bị người ta nói nọ nói kia nữa,…

11. Ngày xưa biết gì nói đấy, trưởng thành là nghĩ gì giấu đấy, mình nghĩ chỉ bản thân biết mà thôi.

- ước gì ngày mai biến thành ngày hôm qua!
Con ma chổi trong góc nhà vẫn làm trẻ con thấy sợ.
Người lớn chẳng sợ ma,người lớn chỉ sợ người đối với nhau bằng hận-thù-vay -nợ!
Sự hẹp hòi ích kỉ làm người lớn già đi...

Ước gì...
Có thể làm người lớn cười toe chỉ bằng một thanh kẹo,
Có thể làm người lớn thảnh thơi
Mà không phải cắn môi cam chịu,
Chỉ bằng một cái xoa đầu vu vơ...

Ước gì cuộc đời này chỉ toàn những đứa trẻ thơ....
-giờ lớn rồi, tôi không ước mình nhanh trưởng thành nữa, có ai biết ở đâu bán vé đi tuổi thơ không, đợi bao lâu cũng được-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro