[30] ???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Cái này khá thập cẩm nên ko xem cũng đc 👉👈
Chap này lặp từ hơi nhiều, tại tôi ko biết phải nói sao nữa 

_________________________

1. Tâm lý của tôi:

Nó khá là đa dạng(?) vui có, buồn có, ức chế cũng có, vân vân và mây mây..... 

Nhưng nhiều lúc tôi lướt mấy cái video kiểu: "Những dấu hiệu của hội chứng .... "
Thì kể cả tôi có đủ đi chăng nữa thì tôi vẫn ko hiểu nó nói có chính xác ko. VD nhá: "Hội chứng ... có dấu hiệu vui vẻ bất thường,...." thì tôi có thật nhưng đầu kiểu:" Mình có vui vẻ bất thường ko ta? Mình có mắc bệnh ko?" kiểu nhiều lúc là tôi hiểu nó nói cái gì nhưng ko biết rõ mình có phải kiểu đấy ko?

Thề chứ xem bao nhiêu cái phân tích tâm lý rồi mà vẫn ko biết mình có mắc bệnh tâm lý nào ko?? 😕( Nghe buồn cười nhỉ?) Có khi là do tôi thấy mấy video trên mạng nó cứ nói chung chung hành động làm tôi ko thể hiểu nổi bản thân có biểu hiện như thế ko.

2. Cảm xúc:

Tôi vui, có biểu lộ cảm xúc. Tôi chán, có nói ra. Tôi cáu, có hành động như đập bàn, đập cửa...có rất nhiều cách, hành động, lời nói, biểu cảm khác nhau.

 Nhưng tuyệt nhiên buồn chỉ có đúng 1 cái là khóc. Hết!! 
Mà "khóc" của tôi ko phải như người bình thường, họ khóc khi thấy việc gì đó buồn, xem phim buồn, truyện buồn, khi vui cũng khóc. Nhưng tôi chỉ khóc khi bị quá ức chế( đến buồn trong lòng ) cái gì đó thôi. Dù cho là xem Anime hay bị trêu tôi cũng chỉ cười hoặc chả biểu cảm gì. VD: Xem BSD mấy cái chap mới, tạch rất nhiều, người ta bảo buồn, thương xót, lụy thì tôi cũng chỉ cười. Đúng rồi đấy cười, lúc đấy tim tôi muốn khóc lắm rồi nhưng biểu hiện của tôi chỉ là cười(!??).

Mà kết hợp vừa buồn vừa cáu nó lại ra hành vi muốn th* t*êu ai đó.

3. Suy nghĩ của tôi:

Suy nghĩ của người bình thường khi gặp cái gì đó bất bình: Lên án, chửi rủa các kiểu..

Tôi: ko quan tâm, cũng có lúc muốn lên án nhưng ko nói đc(chỉ có thể viết, đánh máy ra thôi) 

Mà nhiều thứ tôi cho là bình thường lắm nhá. VD: lúc đi trực nhật( có 2 người thôi, lớp phân công cấm hỏi) thì bạn thứ 2 trực nhật cùng tôi có đi về trước, tôi lúc ấy kiểu: ko nói gì mà làm tiếp. Đến khi có 1 bạn cùng lớp ăn bán trú ở trường thấy tôi thì hỏi sao ko báo cô tôi: "Ko sao, ko sao, dù gì đây cũng là việc của tôi mà".

4. An ủi người khác được nhưng ko an ủi đc mình 

Do là khi tôi an ủi người khác, tôi nói bằng cả trái tim, nghĩ gì tôi nói, đúng sự thật. Thì khi mà tôi an ủi bản thân, trong đầu ko có gì hết, tại trái tim bị đau rồi thì an ủi trái tim bản thân bằng chính trái tim bị đau ấy à?! Khi tôi tự nghe mình an ủi thì nó cứ kiểu: "Ko thật lòng, chỉ là sự dối trá mà thôi!!!". Nên những lúc ấy khỏi an ủi bản thân làm gì luôn, ấm ức quá thì cứ khóc cho bình tĩnh lại là đc. 

5. Ký ức(?)

Tôi quên rất nhiều thứ, từ quan trọng đến ko quan trọng. Như lúc tôi xem BSD tôi còn ko dám chắc là mình xem khi nào, chỉ nhớ là mấy năm trước xem rồi và bây giờ (tháng 4-5) xem lại. Đến cả cái lý do mà biết đến BSD hay Genshin( hoặc những cái khác) tôi cũng ko nhớ nữa, toàn phải ước lượng thời gian để tính xem đc bao lâu rồi. Có đúng Naruto, Conan là tôi còn nhớ tại sao mình biết đến nó, còn lại thì chả nhớ đc cái nịt gì!

6. Cân nặng:

Người khác muốn giảm cân, tôi lại muốn tăng cân. Vì thấy mình cứ gầy gầy kiểu gì ấy(?).

Lên mạng xem chỉ số IBM( chỉ số gầy, béo) thì: cả hai chị em đều bị gầy(dù em tôi nó nặng hơn 7-8 cân, em 42, chị có 34-35 cân 🙃 ) 

Chắc do tôi chán ăn ấy, mỗi bữa ăn toàn cảm thấy chán, không muốn ăn. Em tôi ăn nhiều hơn mà cũng gầy là cũng hơi kỳ. 

Chị( tôi):

Kết quả của em gái tôi: 17,7 ( Mé, ko tải đc ảnh lên😳)

7. Một số bài test tâm lý tôi đã làm trên mạng( mới thử xong)
Đừng hỏi về em tôi, nó y hệt à 

Hừmmm, chưa chắc đúng chuẩn 100% đâu, tại có câu tôi còn chọn bừa cái đáp án hợp nhất với tôi ấy :))

8. Giao tiếp:

Sợ vl. Nói chuyện với người ko quen kiểu sợ ý. Tôi còn cảm giác như là lớp ko thích ngồi với tôi ấy(có trường hợp ngoại lệ). 

Em tôi(Rinko): Hồi lớp 8, tôi bị chuyển lớp, 2 chị em khác lớp nhau(nhưng lớp ngay cạnh nhau) thì ko quen ai hết. Đấy là cho đến khi tôi quen Hồng- bạn đầu tiên vào lúc học hè đầu năm. Do lúc đấy Hồng đang đọc truyện(ko nhớ) và tôi xem cùng, thấy cùng sở thích nên kết bạn luôn. Xong đến tháng thứ 2 khi học chính thức, tôi thấy có 1 bạn đang ngồi cuối lớp đọc Blue lock tên là Linh- thích Venti giống tôi nên 2 đứa thành bạn luôn. Xong tôi giới thiệu Linh cho Hồng thì mới biết đc 2 người này đều thích vẽ(trừ tôi) nên thành nhóm F3 luôn. Bây h vẫn còn chơi với nhau dù tôi về lớp cũ rồi. Kể xong nghe tự hào quá bây 🤭. Tôi ít có bạn nên là kết đc 2 người bạn thân trong 1 năm học là tôi vui vải :333

Kuromya: Đừng hỏi tôi có bạn hay ko, tôi có nhưng quên 🐴 lý do tôi có bạn rồi :))

*Fact nhỏ: Cô chủ nhiệm lớp tôi: Cô mong các em năm sau sẽ lên lớp( A2 lên A1) chứ ko phải từ A2 xuống A3, A4.

Vẫn là tôi: Ngồi 4 năm liên tiếp trong lớp A2, vẫn cô làm chủ nhiệm( từ lúc học online năm lớp 6 do covit đến giờ :))) )
Em tôi: Học đc 2 năm A2, xong lên A1, rồi giờ lại về A2( mà nó còn vui, vui vì cô chủ nhiệm dạy Toán chứ ko phải dạy Anh✨) 

9. Não bay hơi xa:

Nếu như bác @12345d222 có đọc đc cái này thì xin nói luôn. Não tôi bay xa lắm. Chỉ cần một cái gì đấy tôi thấy nó quen quen hoặc thấy hay thì auto tôi sẽ nghĩ đến những thứ có khi ko ai hiểu đc tại sao nó liên quan :))

10. Ko bình thường

Người bình thường: Nghĩ rằng họ ko có (hoặc có) bệnh tâm lý 

Tôi: Luôn thắc mắc mình có dính bệnh tâm lý nào hay ko? Và thích xem góc nhìn của người bị bệnh tâm lý thế nào :> mỗi tội lười tìm.( Hình như tôi hơi có vấn đề về sở thích thì phải :))

11. Suy nghĩ hơi nhiều

VD: Khi đi qua đường, mặc dù đã kiểm tra cẩn thận để đi qua nhưng trong đầu tôi luôn kiểu: "Lỡ có 1 cái xe chạy nhanh qua thì sao?" hay "Mình bị ngã ở giữa đường thì sao?" 🤔

Có lúc đọc một câu rất dễ hiểu nhưng tôi lại cứ thích mở rộng vấn đề cơ rồi khiến cho nó càng thêm loằng ngoằng rồi đến lúc nghe câu trả lời thì kiểu "Ơ, ra là thế à 🙂"

Rồi đang đọc câu hỏi 2 thì lại suy nghĩ về câu hỏi 4 nên đọc ko hiểu :))

_________________________

Và đó là những gì tôi muốn viết ở chap này, ko biết đặt tên chap là gì nên để tạm "???" nhá.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro