Lời Nói Dối Thứ Tám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lớp mẫu giáo

Đến các cấp lớn hơn,

Chúng tôi phải học thuộc nhiều thứ.

Chúng tôi phải nghiền ngẫm tỉ mỉ từng trang sách, để những hình ảnh "rừng vàng, biển bạc" nên mơ đầy màu sắc ăn xít vào tâm trí.

Chúng tôi gằn trên tim chúng tôi những ca khúc thống tha và dũng cảm của những người lính chết vì tự do.

Chúng tôi cúi đầu cảm tạ và muôn đời biết ơn chính phủ. Vì chính phủ nước tôi là bởi nhân dân, cho nhân dân, vì nhân dân.

Chúng tôi tự hào vẻ đẹp tiếng nói và sự hoàn hảo của nước Đại Việt này.

Nước chúng tôi là vùng đất của sự hoàn hảo.

Ít ra, đó là những gì chúng tôi được dạy.

Đó không phải là sự thật.

Những cánh rừng xanh thực chất chỉ là những bãi rác mênh mông, đất tốt trôi theo với dòng lũ.

Nước biển nước tôi đen như mực, dơ và hôi bởi đống chất thải từ nhà máy và người dân bên bờ.

Những người lính dũng cảm chỉ là vài đứa trẻ miền Bắc gầy gò buộc phải rời khỏi quê, cột chở trong xe tải. Còng trong lựu đạn và bom và ném thẳng vào cõi chết, chiến đấu dưới biểu tượng công lý giả.

Chính phủ đàn áp và giết chết người dân. Các ông quan lớn quá bận rộn thu thập tiền để thỏa mãn lòng tham vô đáy của họ hơn là giúp người nghèo, đá dân đen ra đường và cướp trắng đất để xây những tòa chung cư đồ sộ không ai ở. Chính phủ không phải của người dân, không phải cho người dân, không phải vì người dân.

Tất cả những gì chúng tôi học là một lời nói dối lớn. Tôi đã đủ may mắn để nhận ra sự thật. Cả đất nước này đã lao nhanh xuống hố tử thần.

Lại có những người khác không đồng ý như vậy. Những người khác cười nhạo và chỉ chỏ, truyền tai nhau tôi mới là kẻ điên. Những người khác đứng nhìn đất nước biến thành địa ngục và vẫn tin chắc họ đang sống trong sứ xở thần tiên.

Ha.

Nhưng có thế cả hai phía đều đang nói dối.

Bạn đâu thể chứng minh thế giới này thực hư thế nào,

Này,

Bạn tin vào sự thật nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro