Tình cờ gặp nhau 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3:Đưa đẩy

"Duyên số là khi người này được đưa đẩy đến với người kia"

    Vậy là hết tháng 6,tháng 6 mùa mưa.Thời gian này An vừa tất bật chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp,vừa chạy đôn chạy đáo sang Bắc Kinh nhập học vào đầu tháng 9 và chỉ vài ngày nữa thôi cô sẽ chính thức là một cử nhân ngoại ngữ.


     Anh cố mường tượng nhưng cũg không thể hình dung nổi cuộc sống xa nhà của mình sẽ ra sao.Ở nơi đó không có bố thỉnh thoảng đón đưa những buổi chiều tan học,khôg có mẹ đọc báo chờ con về ăn cơm trưa,không có bạn bè thân thiết để hành lang trên những con phố nhỏ.Nhưng mà sẽ không sao đâu, sẽ que thôi,ít ra sẽ có anh họ đón mình ở bên ấy,An tự nhủ.


      Chiều nay An sẽ đến quán Dương Cầm nhận tháng lương cuối trước khi nghỉ chơi đàn ở đó,cho đến bây giờ cô cũng không biết giải thích vì sao một người có thiên tài nghệ thuật lại chọn thi vào một trường ngoại ngữ,mà lại là khoa trung văn.Nhưng có điều chắc chắn cô không hối hận về quyết định ấy vì giờ đây cô vẫn có thể chơi  đàn,vẫn có thể hát,nhưng đặc biệt hơn một chút là có thể phiêu những cảm xúc của mình bằng một thứ ngôn ngữ khác.


      Tháng 8 rồi mà sao nắng còn gay gắt quá,An ngồi hàng giờ bên chiếc máy tính,2 ngày nữa bay,trong đầu cô lúc này vừa trống rỗng vừa xáo trộn.Không hiểu đó là thứ cảm xúc gì,phai chăng những kẻ sắp xa nhà  thường mang thứ tâm trạng kỳ cục như vậy.


   Cô copy những file ảnh của gia đình và bạn bè vào máy tính xách tay để sang bên kia mỗi lần thấy nhớ sẽ lôi ra để gặm nhấm theo cách nói của ôg anh họ cô.Co trỏ chuột  dừng lại ở một thư mục có tên"Mùa Hoa Cải" ,bộ ảnh này cô chụp từ trước tết nhưng chưa có dịp post lên khoe mọi người vì còn bận bịu với kì thi tốt nghiệp.


   Cô nhấp chuột vào xem,tự nhiên thấy nhớ mùa đông ,nhớ mùa hoa cải vàng ven sường đê trên đường về quê ngoại.Cô chọn bức hình có anh hoạ sĩ đang say sưa giữ lại một mùa hoa cải trong bức tranh của mình dưới cái nắng mong manh của ngày chiều tàn.Viết một entry mới trong blog,nhấp chuột vào post this entry,gấp máy tính lại...hai ngày nữa cô đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro