VĂN CHƯƠNG và GIÁ TRỊ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: Đây là những câu mình sưu tầm được, nếu bạn muốn bổ sung có thể còm - men để mình thêm vào cho phong phú. Cảm ơn!!!

1. "....Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện..."

Trích "Đời Thừa" - Nam Cao

2. "...Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi, và sáng tạo những cái gì chưa có..."

Trích "Đời Thừa" - Nam Cao

3. "Cái nghề văn, kỵ nhất cái lối thấy người ăn khoai cũng vác mai đi đào"

Trích "Những truyện không muốn viết" - Nam Cao

4. "Đối với tôi văn chương không phải là một cách đem đến cho người đọc sự thoát ly hay sự quên, trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối và tàn ác, làm cho lòng người được thêm trong sạch và phong phú hơn".

Thạch Lam

5. "Nhà văn là người thư ký trung thành của thời đại.

Balzac

6. "Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở văn chương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người".

Nguyễn Văn Siêu

7. ''Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình...Nó làm cho người gần người hơn.''

Trích "Đời Thừa" - Nam Cao

8. "Văn chương trước hết phải là văn chương, nghệ thuật trước hết phải là nghệ thuật".

Nguyễn Tuân

9. "Một nhà nghệ sĩ chân chính phải là nhà nhân đạo trong cốt tủy"

Sê - khốp

10. "Nhà văn phải là người đi tìm gắng đi tìm những hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn của con người."

(Nguyễn Minh Châu)

11. "Nhà văn tồn tại ở trên đời trước hết để làm công việc giống như kẻ nâng giấc cho những con người bị cùng đường, tuyệt lộ, bị cái ác hoặc số phận đen đủi dồn đến chân tường. Những con người cả tâm hồn và thể xác bị hắt hủi và đọa đày đến ê chề, hoàn toàn mất hết lòng tin vào con người và cuộc đời. Nhà văn tồn tại ở trên đời để bênh vực cho những con người không có ai để bênh vực."

(Nguyễn Minh Châu)

12. "Văn học không quan tâm đến những câu trả lời do nhà văn đem lại, mà quan tâm đến những câu hỏi do nhà văn đặt ra, và những câu hỏi này luôn luôn rộng hơn bất kỳ một câu trả lời cặn kẽ nào."

(Ciaudio Magris – Nhà văn Ý)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro