Đáy vực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(1)

chiếc mặt nạ giả vờ che yếu đuối

miệng mỉm cười tươi rói: hổng sao đâu

câu cửa miệng lúc nào: "tao vẫn ổn"

dù bên trong 'mục rữa' đến buồn cười.

(2)

tôi vẫn sống
nhưng đang dần mục rữa
non nửa kia
có lẽ, chết từ từ
tôi vẫn sống
như tôi đã sống ư?
ngày qua ngày
thức ăn là "nỗi sợ"
tôi vẫn sống
với linh hồn tạm bợ
vì sao ư?
gom đủ thất vọng
mệt mỏi chất chồng
buồn vây thành đống
ừ thì..
sống cùng với chết,
cũng đôi khi
địa ngục trần gian,
có khác gì?

phải không nhỉ?

(3)

hôm nay em định chết
nhưng còn việc, nên thôi
cũng sắp gần đến tết
nhà cửa lắm bộn bề.

hôm nay em định chết
'ngoài trời ánh trăng non
ghì chặt lên từng vết
sẹo nhỏ ở trong lòng.'

hôm nay em định chết
chết một lần cho xong
gom mệt mỏi chất chồng
đem từ từ chôn sống.

từng giọt sầu rơi rụng
tiễn em ngày hôm nay
cũng tiễn luôn cả chúng
cơn ác mộng kéo dài.

(4)

tôi đắm mình xuống dòng nước vô tri

biển thét gào ôm tôi cuộn tròn lấy

nhìn tất thảy mơ hồ, dần mất đi lý trí

đáy đại dương lưu giữ xác thân này.

(5)

tôi nghe tiếng mình chìm trong vũng tối

chúng nuốt dần như luyện ngục trần gian

có ai không, làm ơn hãy cứu rỗi?

mảnh tàn hồn còn sót lại nhân gian.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lose