Tập Tin "knob.exe"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Nguồn : creepypasta.wikia.com

Dịch bởi : me (Nếu có copy làm ơn ghi rõ )

___________________________________________________________

Khóc lóc, nó có ý nghĩa gì đối với gia đình tôi và những thứ đáng sợ luôn luôn ở gần chúng ta ?

Oh, xin lỗi, để tôi giải thích cho bạn.

Tôi là Sally Goodman, một trong ba anh em nhà Goodman. Hai người khác là John Goodman và Henry Goodman, đều là anh của tôi. Dạo gần đây có một số chuyện đáng sợ đã xảy ra với chúng tôi. Đầu tiên, John bị ám ảnh bởi những bóng ma có hình dạng giống phù thủy, có lẽ là anh ta bị ảo giác. Sau đó, liên tục xuất khuôn mặt của một cô gái bị biến dạng đang nhìn chằm chằm qua cửa sổ phòng Henry. Tôi đã cầu nguyện với Chúa rằng sẽ không có gì sẽ xảy ra với tôi. Nhưng không, một chuyện kinh khủng đã xảy ra với tôi, tôi nghĩ thế giới này căm ghét tôi. Tôi không có đủ thời gian...

Vâng, tôi đã chuyển vào một căn hộ ở Dayton, Ohio. Tôi đã bố trí lại phòng của mình, sắp xếp lại đồ đạc, v.v... Chợt nhớ dưới hiên của căn hộ có 1 phòng lưu trữ nhỏ, và tôi đã vào để đặt một số thứ trong đó. Căn phòng đó dường như trống rỗng. Tôi nhìn xuống sàn nhà và nhìn thấy một cục USB màu đen, suýt nữa là tôi đã giẫm nát nó. Tôi nhặt nó lên và bỏ nó trong túi của tôi.

Tôi tò mò rằng tại sao nó bị bỏ lại trong đó, và tôi chắc chắn rằng tôi cũng muốn xem những thứ có trong USB. Tất nhiên là tôi cũng có một chiếc Laptop, vì vậy tôi quyết định khi nào có thời gian rảnh sẽ "điều tra" cục USB.

Đã gần hết ngày, sau khi tôi đã sắp xếp xong đồ đạc của mình, mở Laptop lên. Không có kết nối internet, Tôi cắm cục USB vào, và nó đã hoạt động. Tôi đã mở một thư mục để xem các tập tin.

Những gì trong đó hầu như là các file game. Tôi bỏ qua chúng và tìm thấy một ứng dụng kì lạ, được đặt tên là "knob.exe". Tôi đã mở được nó, và một cửa sổ mở ra.

Đó là một game.

Nó là một trò chơi 16-bit. Bạn cần điều khiển một người que thông qua các chướng ngại để lên các vòng tiếp theo. Game không có menu chính hoặc bất cứ điều gì. Vừa mở lên là nó đã bắt đầu vòng 1.

Vòng đầu là quang cảnh đường phố hoặc một cái gì đó, và bạn phải tránh những chiếc xe đang chạy để về đích và qua vòng tiếp theo. Nhưng có một điều kỳ lạ là mỗi ai đó đi bộ và nhìn thấy nhân vật bạn đang điều khiển sẽ hét lên đến mức ói ra máu. Nhân vật chính cũng có quyền chộp lấy người đó và siết cổ cho đến chết.

Tôi đã vượt qua 4 vòng đầu, và tôi đã đến vòng 5.

Thay vì quang cảnh đường phố như các vòng trước, nhân vật đang đứng trong một căn phòng lưu trữ. Trái tim tôi ngừng đập khi nhận ra căn phòng nhân vật trong game đang ở là một phiên bản 16-bit của cái phòng lưu trữ mà tôi đã tìm được cục USB này.

Nhân vật tự dưng bước ra mở cửa mặc dù tôi không bấm nút nào trên bàn phím cả. Và anh ta đi ra ngoài, quang cảnh chuyển đến một nơi khác quen thuộc: patio ngoài căn hộ của tôi. Sau khi tôi bình tâm lại, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ dẫn ra đến sân chung cư đối diện, tôi lại giật mình kinh hãi, có ai đó đã ở đó.

Đó là một trong những sinh vật đáng sợ nhất tôi từng thấy. Nó hoàn toàn khỏa thân, nó gập người trên lại trông giống như khỉ đột. Nó gầy gò, xanh xao đến mức khủng khiếp, và có những cọng lông đen dài mọc dọc theo xương sống. Khuôn mặt của nó... lộ rõ biểu hiện của một sự ác ý không kể xiết. Miệng nó to gấp 2 lần kích thước của một người bình thường. Tôi ớn lạnh khi thấy nụ cười của nó rộng đến mang tai. Nó có mái tóc dài đen rối bời buông xuống vai. Nó có móng vuốt dài, nhọn và đủ để cắt đầu tôi chỉ sau một cú xoẹt.

Và điều tôi sợ nhất đã xảy ra: nó ngước lên nhìn tôi bằng đôi mắt độc ác của mình, và nụ cười khủng khiếp.

Tôi liếc nhìn màn hình Laptop của tôi trong một giây. Nhân vật tôi điều khiển đang nhìn vào cửa sổ kính, giống như con quái vật kinh tởm này.

Tôi quay lại nhìn. Nó đang vẫy tay gọi tôi đi với nó bằng ngón tay đầy vuốt nhọn của mình. Trên màn hình, nhân vật của tôi cũng đang vẫy tay nhìn vào cửa kính.

Tôi không muốn đi với con quái vật này. Tôi không thể. Nhưng tôi đã không thể kiểm soát cơ thể được nữa. Tôi đứng dậy và đi thẳng vào nanh vuốt của con quái vật đó. Tôi đã cố gắng hết sức để quay đi, nhưng cơ thể của tôi vẫn không nghe theo.

Tôi mở cửa, và bước ra hiên. Mặt đối mặt với con quái vật... thậm chí còn kinh tởm hơn khi nhìn thấy nó từ bên trong căn phòng đó.

Nó giơ một bản đồ lên cho tôi thấy, và đánh dấu vài điểm trên đó bằng móng vuốt của mình. Sau đó, nó cắt cổ họng tôi. Và trong vô thức, tôi thấy nó đang cắt tôi ra từng mảnh...

Tôi thức dậy, đổ mồ hôi và thở nặng nề, tim đập thình thịch vào xương sườn của tôi mạnh đến mức như có một cái búa đang gõ vào.

Nó... nó chỉ là một giấc mơ. Sau một thời gian ngồi nghỉ tôi bình tĩnh lại. Dường như tôi đã rơi vào giấc ngủ trong khi chơi trò chơi. Và tôi đã bị khó ngủ vài đêm qua, có lẽ là do quá mệt mỏi.

Tôi nhìn vào màn hình Laptop. Có một thông báo nói rằng trò chơi đã gặp phải một vấn đề và cần phải đóng, v.v...

Tôi trở nên tò mò về những địa điểm trên bản đồ mà con quái vật đã đánh dấu. Tôi vẫn nhớ rõ các nơi trên bản đồ. Những nơi được con quái vật đánh dấu là có thật. Đó là địa điểm một số ao hồ xung quanh khu vực này. Tôi tò mò muốn đi đến đó vào ngày mai. Tôi không mong đợi rằng mình tìm thấy bất cứ điều gì, vì nó chỉ là một giấc mơ.

Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng tôi vào xe của tôi và đến địa điểm đầu tiên. Khi đến được đó, tôi bước ra khỏi xe.

Tôi chỉ thấy toàn đá và đá, nhưng vẫn cố vào sâu bên trong, chả thấy gì. Nhận thấy không có lý do gì để ở lại, tôi bắt đầu đi bộ trở lại xe.

Nhưng sau đó tôi nhận thấy một thứ gì đó ở đằng xa mặt đất. Tôi dừng lại, và đã đi đến kiểm tra nó.

Đó là một cánh cửa bẫy bằng gỗ. Tôi nhớ lại cơn ác mộng mà tôi có. Nhưng sau đó tôi nhận ra rằng tôi đã trở nên ngớ ngẩn. Đó chỉ là một giấc mơ. Không có thứ gì xấu xa hiện diện ở đây... đúng không?

Có một tay cầm ở cửa bẫy mà tôi có thể nhấc để mở nó. Tôi cẩn thận nắm lấy tay cầm và kéo lên, để lộ ra phần bóng tối chỗ cánh cửa. Tôi cần một chiếc đèn pin. Tôi nghĩ tôi đã có một cái ở trong xe của tôi. Tôi đã đi kiểm tra, và chắc chắn, tôi tìm thấy một cây đèn pin cũ. Tôi đi vào, và leo xuống khoảng tối bên dưới.

Hoàn toàn trống rỗng, không có gì nhpào bụi bẩn ở mọi nơi. Nhưng sau đó tôi sơ ý cầm đèn pin chiếu vào thứ gì đó khiến tim tôi lạnh ngắt. Một cái gì đó khiến cho tôi chạy ba chân bốn cẳng trở ra, đóng chặt cửa lại, và quay trở lại chiếc xe của tôi, lái xe về nhà và hoảng hốt đập vỡ cục USB tôi đã tìm thấy ngày hôm trước thành từng mảnh nhỏ và sau đó đốt chúng (phần đáng lo ngại là khi tôi đốt nó, cục USB rít lên một tiếng chói tai khủng khiếp).

Thứ tôi đã gặp là một người que, gập người trên giống như một con khỉ đột. Gầy và xanh xao. Lông mọc trên cột sống. Rủ tóc đen. Khuôn mặt bị biến dạng kinh hoàng. Không nghi ngờ gì nữa, đó là con quái vật từ cơn ác mộng của tôi, và nó đã nhìn thẳng vào mắt tôi. Phải chuyển nhà thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kinhdi