It never sleep

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn tôi và tôi gần đây đã mua một cuốn sách mà chúng tôi tìm thấy từ một cửa hàng đồ cổ. Vỏ sách đã sờn đến nỗi không thể đọc được tiêu đề đầu trang, như thể nó đã không được ai động vào trong nhiều năm. Người phụ nữ phía sau quầy cảnh báo chúng tôi rằng một khi nó được mở ra, thì nó sẽ không dừng lại.
Chúng tôi cười nghĩ rằng đó là một trò đùa để chúng tôi thấy sợ hãi hoặc cái gì đó tương tự, nhưng có điều gì đó trong mắt cô ấy, thực sự sợ hãi.
Chúng tôi đến nhà Heather và tiếp tục xem xét nội dung cuốn sách. Khi chúng tôi mở nó ra, đột nhiên có một chút ớn lạnh trong phòng và một vài ngọn nến mà chúng tôi đã thắp sáng ban nãy bỗng vụt tắt. Chúng tôi cười, lo lắng và tự nhủ đó chỉ là sự trùng hợp. Trang đầu tiên của cuốn sách có một biểu tượng nhỏ được viết bằng mực đỏ. Các trang tiếp theo có một cái gì đó viết bằng tiếng Latin. Không ai trong số chúng tôi có thể đọc những gì ghi trong đó, nhưng Heather cứ cố đọc nó. "Numquam dormit". Sau khi cô ấy đọc nó, mọi thứ xung quanh chúng tôi bỗng có một cảm giác nặng nề, như có ai đó đang theo dõi chúng tôi lúc này. Chúng tôi lưỡng lự, rồi cuối cùng, sau một hồi im lặng, chúng tôi quyết định mở sang trang tiếp theo. Không có gì trên trang sách ấy, nhưng có một cái tên trong góc trag sách. Cái tên viết bằng chữ in nhỏ, là Kayla. Chúng tôi hơi lạnh gáy vì đó chính là tên của người bạn thân nhất của Heather.
"Có thể nó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Có rất nhiều người có tên là Kayla. Có lẽ chúng ta thấy nó đáng sợ vì tất cả đều đang cảm thấy mệt mỏi thôi mà. Có lẽ chúng ta nên đi ngủ cho khoẻ lại nào."
Chúng tôi đều cảm thấy thoải mái khi đặt lưng nằm xuống, nhưng vì một lý do nào đó mà chúng tôi không thể ngủ đc. Vẫn là cảm giác như có ai đó đang theo dõi chúng tôi trong bóng tối. Cho đến khoảng 2 giờ sáng, tôi mới có thể thiếp đi, những người khác đã ngủ trước tôi rồi. Tôi đã có một cơn ác mộng kinh hoàng.
Tôi đã ở trong một căn phòng tối, Heather đối diện tôi còn Kayla ngồi ở giữa. Bỗng nhiên, một kẻ trông giống như con quái vật xuất hiện. Hắn có 2 bọng mắt to và thâm, dường như chưa ngủ đã lâu rồi. Heather ngồi bệt xuống, khuôn mặt trống rỗng và tôi đã thấy điều khủng khiếp, nó đã nuốt sống Kayla. Nó quay lại nhìn tôi, máu nhỏ giọt từ miệng của nó. Sau đó chỉ vào Heather, rồi con quái vật và Heather biến mất. Tôi ngẩng lên trong bóng tối, nhìn về phía Heather và thấy cô ấy ngồi ở đó, khuôn mặt của cô trắng dã như một con ma, nhìn chằm chằm vào chỗ Kayla ngủ. Tôi bật đèn và chạy ngay đến chỗ đó. Có vết máu ở đấy. Heather ngồi đó, cơ thể cứng lại vì sợ, tôi có thể nói là cô ấy và tôi đã có cùng một giấc mơ. Tôi nhìn vào cuốn sách đang mở trên bàn làm việc. Tên Kayla đã bị gạch xóa đi, thay vào đó là tên của Heather.
Heather phải nhập viện vào một trại tâm thần sau đó. Mẹ cô đã đưa cô tới đó sau khi bà bước vào phòng cô. Cô đã không ngủ cả ngày hôm ấy mà chỉ viết "nó không bao giờ ngủ" trên tất cả các bức tường. Mẹ cô cho rằng chắc tại cô thiếu ngủ, và đưa cô tới bác sĩ để chữa trị. Các bác sĩ đã cố gắng làm tất cả mọi thứ từ sốc điện đến thuốc an thần. Cô đã cố nói cho họ tin rằng cô ấy sẽ là nạn nhân tiếp theo. Nhưng họ không tin Heather, họ nghĩ rằng nó chỉ là một bộ phim kinh dị nào đó mà cô đã xem và bị ám ảnh. Họ đã cho cô uống nhiều thứ thuốc an thần, hy vọng điều này sẽ làm cho cô ngủ đi, nhưng họ không biết, họ đã làm chuyện này trở nên nghiêm trọng hơn.
Một lần nữa tôi đã ở trong phòng tối, nhưng Heather đứng ở trung tâm, cô ấy trông ủ rũ và có vẻ cô đã sụt rất nhiều cân. Tôi nhìn cô biến mất dần vào sàn nhà, cảm thấy vui vì tôi không phải xem cô ấy bị cắt ra hoặc bất cứ điều gì. Tôi bật dậy và thấy cuốn sách trên giường của tôi, điều này thực sự điền rồ, vì tôi đã quẳng có đi hôm qua. Tên của cô ấy đã bị gạch đi.... và tên tôi đã được viết tiếp theo...
Sáng hôm sau, mẹ tôi nói với tôi rằng họ theo dõi cô ấy, và đã chứng kiến một cái gì đó rất đáng sợ xảy ra. Họ thấy cơ thể không đầy đủ của cô bị ném ngang qua căn phòng, rách nát, nhưng các màn hình theo dõi cho thấy hoạt động não bộ của cô là một cơn ác mộng bình thường. Làm thế nào một cơn ác mộng có thể làm điều này với cô ấy? Cuối cùng, sau 3 giờ sáng, cô qua đời. Họ nói rằng cô đã chết một cách đau đớn, mặc dù cô ấy đang ngủ. Giờ, tôi thấy lo cho cuộc sống của tôi. Tôi đã không ngủ đc trong gần một tuần. Tôi cảm thấy như nó nhìn chằm chằm vào tôi, ở tại một lỗ hổng nào đó trong tâm hồn tôi, chờ cho đến khi tôi ngủ, để có được tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro