Vực thẳm...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bóng tối, giết chóc, thật ám ảnh,
Đánh đập, chà đạp, em đau lắm.
Ai đó, xin hãy cứu lấy em,
Thiên đường, xin hãy đón nhận em.

Nơi trần gian đầy nhơ nhuốc,
Em chỉ mới tuổi mười ba.
Độc ác, tàn bạo hãm hiếp em,
Thể xác tinh thần, đầy vết thương,

Tuyệt vọng, khổ sở, em đau đớn,
Không ai chia sẻ, em cô đơn.
Đứng trên mặt phẳng cao chót vót,
Nước mắt ướt đẫm khuôn mặt em.

Thốt ra từ xin lỗi,
Đó có phải lỗi em ?
Em như xác không hồn,
Bào mòn dần thể xác.

Không chần chờ chi nữa,
Em từng bước đi đến.
Nhắm mắt, dang tay, nhảy xuống,
Tựa như chiếc lá rơi.

Dân chúng không ngừng quay,
Mặc kệ em nằm đó.
Thoi thóp gần sắp chết,
Vẫn không ai giúp em...

Ơ những người thân thương,
Sao quay đầu đi mất.
Thân em không sạch sẽ,
Không được chữ yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro