Mẩu 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ryan Monie
Tốt nghiệp năm nay đã hơn một năm, cậu sao rồi? Chàng trai ngày đó tôi từng dốc lòng theo đuổi. Ngày đó, tôi thích cậu, từng đợi cậu hàng giờ liền ở sân trường chỉ để đi cùng cậu một đoạn đường, tôi từng đứng giữa bao người nói thích cậu, từng vì cậu mà lúc nào trong cặp cũng đem theo đồ dùng y tế vì cậu hay chơi bóng rổ bị thương, từng một mình ngồi trên kháng đài xem những trận đấu của cậu. Cậu sẽ chẳng biết đâu, ngày ấy nếu cậu quay đầu lại người phía sau chắc chắn luôn luôn là tôi, nhưng thật tiếc, cậu không hề quay đầu lại dù chỉ một lần. Cậu sẽ chẳng biết những ngày mưa đầu mùa dù sợ sấm sét nhưng cũng cố đến trường chỉ vì được ngắm nhìn cậu một chút. Cậu sẽ chẳng bao giờ biết được rằng suốt ba năm phổ thông tôi không ngừng tìm kiếm bóng dáng cậu giữa sân trường.

  Thích cậu ba năm, bỏ lỡ cậu hai lần, tôi bỏ lỡ cậu cả đời.

   Tôi dành cả ba năm phổ thông đẹp nhất đời người chỉ để mong một cái ngoáy đầu từ cậu. Thật đáng tiếc, tất cả tôi nhận lại được chỉ là bóng lưng của cậu.

  Không tiếc vì đã đi qua, chỉ tiếc ngày đó nếu dám cởi bỏ sự kiêu hãnh của mình chắc có lẽ không phải dùng ba năm để đợi.
--------------------------------------------------
  Sẽ có một người khác biết đến và đáp lại, tất cả cũng chỉ là thời gian mà, chờ nhé!
__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro