[OBKK] cuộc sống của gia đình Hatake-Uchiha ABO 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong một phòng ngủ chính của một ngôi nhà có vẻ ngoài sang trọng, có hai nhân vật đang ngủ nằm chụm lại gần nhau. Người đàn ông tóc đen đang ngủ với một bên vai đã trở thành gối của người bạn đời của mình và cánh tay như vừa nhẹ nhàng ôm như vừa bảo vệ ôm lấy cơ thể gầy gò của người của bạn đời của mình. Đêm nay khá yên tĩnh, cho đến khi anh nghe thấy giọng nói của một đứa trẻ khóc bên cạnh.

Anh mệt mỏi rên rỉ. Anh nằm đó thêm vài giây rồi xoa mặt để thu thập chút ý thức tỉnh táo vào con người mình. Người bạn đời của anh ấy khẽ chuyển động cơ thể bên cạnh anh ấy, có vẻ như bị quấy rầy bởi đứa con trai đang khóc của họ.

"Ngh ..., Obito ...?" người bạn đời của anh hỏi với giọng khàn khàn.

"Ngủ đi - Obito nói nhẹ nhàng trong khi bỏ cánh tay đang làm gối ôm của mình ra. Anh nắm lấy bàn tay của người bạn đời đang đặt trên tấm ngực trần của mình rồi hôn nó một cách âu yếm - Tối nay anh sẽ xử lý Kou."

"Nhưng..."

"Ssshh, nghỉ ngơi đi Kashi. Em cần nghỉ ngơi đó," Obito nói rồi đứng dậy khỏi giường.

Anh hôn lên trán Kakashi. Kakashi rúc mặt vào lòng bàn tay ấm áp của Obito khi người đàn ông vuốt ve má cậu rồi chớp mắt đầy ái ngại về phía chồng mình với đôi mắt vẫn còn đờ đẫn vì buồn ngủ. Obito buông ra sau khi cười nhẹ với Kakashi rồi đi về phía phòng con trai họ. Khi đến căn phòng, con trai của họ, Kouki vẫn đang nấc và càng lúc càng to. Đứa trẻ bốn tháng tuổi đã khóc khi Obito đón nó.

"Đây, cậu bé lớn đó - người đàn ông tóc đen thủ thỉ trong khi vỗ nhẹ vào lưng Kouki - Đừng quấy khóc nữa, hãy để mẹ cậu ngủ thêm một chút," Obito an ủi khi tiếng khóc của cậu con trai ngày một lớn hơn.

Vài phút sau uchiha nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng đến gần mình, chắc chắn đó là Kakashi. Kouki gần như bình tĩnh lại ngay lập tức khi cảm nhận được mùi hương của mẹ mình trong phòng. Obito thở dài bực bội khi thấy phản ứng của con trai mình, khiến người đàn ông tóc bạc đứng cạnh cửa cười khúc khích.

Obito nhận xét: "Thằng nhóc thật biết cách quyến rũ em đấy," Obito nhận xét khi Kakashi ôm lấy con trai của họ.

"Chà, cha nào con nấy thôi," Kakashi đáp lại và cả hai đều bật cười khi nghe điều đó.

Omega ngồi trên chiếc giường sofa rộng được đặt ở góc phòng vừa ôm con trai vào sát ngực, vừa ngân nga một giai điệu nhẹ nhàng cho bé nghe. Obito hài lòng với bản thân khi chỉ ngắm nhìn khung cảnh trước mắt mình. Omega của anh ấy mặc chiếc áo sơ mi trắng của Obito - nó to quá khổ so với hình dáng mảnh mai của Kakashi - với chiếc quần đùi màu trắng bên dưới. Đôi chân thon dài của cậu duỗi ra trước mặt anh và khuôn mặt hạnh phúc ấm áp đó của cậu khi nhìn con trai họ một cách âu yếm. Tia sáng của ánh trăng lướt qua cửa sổ chiếu vào đã làm cho máy tóc màu bạc của cậu lấp lánh trong căn phòng tối. Nhìn chung, Kakashi trông thật thánh thiện trong mắt alpha. Làm thế nào mà anh ta có thể có được may mắn như vậy?

"Chỉ cần chụp một bức ảnh alpha, nó sẽ tồn tại lâu hơn," Kakashi nhẹ nhàng trêu chọc mà không nhìn người bạn đời của mình.

Obito cười khúc khích sau đó đi về phía giường sofa để tham gia cùng anh. Anh chàng omega tóc bạc tiến lại gần alpha của mình khi Obito vòng một tay qua vai Kakashi. Anh đặt một nụ hôn dài lên thái dương Kakashi một cách âu yếm.

"Yêu em," alpha lầm bầm. Kakashi chỉ cười với anh nhưng hơi nghiêng đầu lên để họ có thể khóa môi trong nụ hôn thuần khiết. Không đến một giây sau, cậu con trai của họ đã rên rỉ mặc dù anh ta dường như vẫn đang ngủ. Bố mẹ vừa dứt nụ hôn vừa cười nhẹ.

"Nghiêm túc đấy Kashi - Obito bắt đầu khi đặt cằm lên vai Kakashi - anh thề là thằng nhóc này cố tình làm vậy."

"Có lẽ anh đang tưởng tượng ra những điều đáng yêu," Kakashi xoa dịu mặc dù nội tâm cậu đã đồng ý với chồng mình.

"không. Anh thề rằng tên nhóc này luôn làm gián đoạn mỗi khi chúng ta làm việc," người đàn ông tóc đen trả lời mặc dù không có ý gì trong lời nói của anh ta.

Omega chỉ cười khúc khích nhưng vẫn dán chặt mắt vào cậu con trai của mình. Sự ấm áp bừng lên trong lồng ngực cậu khi bàn tay nhỏ bé của con trai cậu nắm chặt lấy ngón tay của cha mình trong giấc ngủ. Khoảng một giờ sau, họ đặt cậu con trai đang ngủ của mình vào cũi trước khi quay trở lại phòng ngủ chính. Khi họ đến gần giường của mình, Obito đã đè người bạn đời của mình lên đó, khiến cả hai ngã xuống với một tiếng 'ooff' nhỏ.

"Obito ~!" Omega rên rỉ mặc dù cậu không thể làm gì hơn với alpha của mình, người mà bây giờ đang nhốt cậu trong vòng tay.

Obito cười nhẹ trước cái bĩu môi của Kakashi rồi quyết định hôn thẳng vào miệng cậu. Nụ hôn của họ trở nên cẩu thả khi alpha thêm lưỡi vào hỗn hợp.Cánh tay kakashi vòng quanh cổ và vai của alpha và cậu tự động dang rộng hai chân ra để Obito có thể tự chui đầu vào giữa. Một tiếng rên rỉ thoát ra từ cổ họng của omega. Khi uchiha rời môi, cậu gần như ngay lập tức chui đôi mắt vào trong quần khi nhìn thấy trạng thái của người bạn đời của mình. Chút ửng hồng trên má lan đến đỉnh tai và xuống xương quai xanh khi cậu nhìn chằm chằm vào Obito với đôi mắt khép hờ. Có một dòng nước bọt nối đôi môi hé mở của họ, thở hổn hển vì không khí ướt át xung quanh. Kakashi trông thật tồi tệ và sẵn sàng để bị ăn sạch. Obito lại cúi xuống để vẽ ra thêm một nụ hôn nồng cháy khác. Các ngón chân của Kakashi cong lên và rên rỉ khi cậu cảm thấy phía dưới của mình bắt đầu trở nên ướt át hỗn độn. Obito dứt khỏi nụ hôn một lần nữa sau đó ngửi thấy mùi không khí. Mắt anh đỏ lên sau khi họ nhắm mắt lại.

"Em đang khao khát tôi" Obito nói. Giọng anh trầm thấp và hoang dại như một tiếng ầm ầm vọng ra từ lồng ngực, giọng của một alpha thực sự, khiến omega thút thít bất đắc dĩ. Kakashi nghiêng đầu sang một bên để cổ cho alpha của mình cắn.

"Alpha ~"

Tất cả chúng ta đều có thể nghe thấy một tiếng "pop" nhẹ và sợi dây lý trí của Obito chỉ bằng một từ đó đã vụt tắt. Cuối cùng, họ vờn nhau suốt đêm - hay giống như Obito đã âu yếm người bạn đời xinh đẹp của mình cả đêm- và chỉ đi ngủ khi mặt trời đã bắt đầu mọc. Có thể nói rằng Kakashi không thể đi lại bình thường trong ba ngày tới.
_____.._____.._____.._____.._____.._____
Tác giả:RedDuckLips
https://archiveofourown.org/works/30835871

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro