Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người xung quanh bàn tán, hâm mộ một lúc lâu Mễ Lục mới ha hả cười ôm cá về nhà . Mễ Điềm nhìn chán lại cùi giỏ lên núi , ngoài tắm rửa ra nàng vẫn là không thích xuống nước ... thử hỏi có con phượng hoàng nào thích xuống nước sao ? xuống nước đều không bằng gà . Mễ Điềm đi ngang qua khu mộ địa , nơi này âm khí thật đủ nặng . Ban ngày ban mặt ma quỷ cũng có thể du hành khắp nơi vậy sao ? U Minh giới cũng có thể để yên cho bọn họ càng quấy , hết thuốc chữa.
Không ít tàn hồn du lưu quanh đó nhìn thấy Mễ Điềm đều tự động ẩn nấp xa xa, bọn họ thấy rõ người này tiên khí quá nặng bắn ra bốn phía, áp bức khiến chúng tàn hồn sợ hãi run rẩy.

-" Các ngươi muốn đầu thai hồi sinh , vẫn là hồn phi phách tán vô kiếp siêu sinh ?" Mễ Điềm cảm thấy này cơ hội không thể không chọc một sọt dưa, ai biết đám tàn hồn này thật sợ quá mức.

-" Tiên... tiên quân , chúng ta không muốn hồn phi phách tán. " Một nam nhân dẫn đầu quỳ xuống trước mặt Mễ Điềm , theo sau đó chúng tàn hồn cũng quỳ xuống hành lễ.

-" Ta giúp các ngươi đi đầu thai thế nào kinh hỉ không ? Chỉ cần các ngươi trao đổi mỗi người giao ra 2 khối hoàng kim , ta giúp các ngươi đến U Minh giới . " Mễ Điềm lợi dụng thời cơ thu một đống lớn tiện nghi, nàng cũng không mất công bỉ việc ra đào vàng . Này đám tàn hồn từ trong đất chui ra tất nhiên biết , vàng bạc châu báu ở chổ nào .

-" Có... có thể ." Nam nhân kích động , trên mặt không rõ vui mừng ,chính là hiện tại hắn không cần vật vờ ở đây mấy mươi năm . Càng nghĩ có thể làm lại cuộc đời mới quên đi đau khổ đã qua cỡ nào hạnh phúc, hắn cảm thấy không ma quỷ nào hiền lành hơn hắn đâu a.

-" Đến U Minh giới nhớ rõ uống canh gì gì đó . Đừng quên kiếp này nợ kiếp sau trả , 18 tầng địa ngục không đến lượt các ngươi trả giá . Ai không muốn đi đầu thai chỉ có thể hồn phi phách tán . 2h sáng ngày mai ta lại đến . "

-" Đa tạ, đa tạ Tiên Quân ." Toàn bộ chúng tàn hồn đều quỳ vái , này hành cũng chưa phải đại lễ Phượng tộc nàng còn chấp nhận được . Mễ Điềm vẫy vẫy tay đi xa .
Trở lại thôn nàng không quên hái một ít quả đào trên núi, xách tay một gà một thỏ trở lại . Mễ Điềm tò mò đi qua phía chuồng bò, nơi này nghe Lôi Tiểu Tiểu nói có 3 thành phần xấu bị đưa về cải tạo . Nàng chăm chú nhìn trước mặt chuồng bò rách nát, có hai lão gia cúi đầu cắt cỏ người còn lại xách hai thùng nước.

Những người này cực cực khổ khổ làm việc , hẳn là ăn không đủ no, mặc không đủ ấm ... già mua bệnh tật . Nhìn thế nào cũng là quan minh chính đại người, tại sao bị đất nước gọi thành phần người xấu.  Mặc dù bọn họ  trên tay kha khá mệnh người , lại cũng bất đắc dĩ bảo vệ đất nước chiến tranh nhiêu đó có là gì. 

-" Tiểu cô nương, muốn uống nước sao ? Đây uống nhanh lại đi , người khác thấy liền không tốt ." Khương lão nhìn tiểu cô nương đứng cách đó không xa nhìn bọn họ lại  ngượng ngùng đi vào, hẳn là muốn xin quá khẩu nước ... ngoài nước ra bọn họ thật không có gì . "

-" Tiểu cô nương lại đây ngồi một chút !" Tô lão nhìn Mễ Điềm xinh đẹp gương mặt, lại pha chút ngơ ngác liền có cảm giác thân cận gọi vào.

-" Chúng ta lại không có gì ăn, một củ khoai lang cũng coi như đãi khách tiểu cô nương đừng ghét bỏ ha hả . " Vương lão bỏ sảng khoái cười, nàng cô nương nhìn thôi cũng thật thảo người vui thích .

-" Cám ơn ." Mễ Điềm nhìn trên tay khoai lang có chút niệt nữu, điều không có ăn đạo đãi khách cái gì a . " Ta cũng không thể nhận không , không bằng !"
Nàng ngồi xuống tháo sau lưng giỏ bắt đầu đào sảng vật ." Đây có một ít nấm , một ít rau dại, vài quả chuối rừng, đào rừng , 13 quả trứng gà rừng , một con gà rừng , một con thỏ đều cho các ngươi đi . "

-" Không , không thể như vậy quá quý đồ vật, chúng ta ba người không thể nhận ... tiểu cô nương thời thế này ai đều không đủ ăn không cần phải báo đáp thế nhiều một ít nấm dại liền đủ rồi. " Khương lão hơi hoảng từ chối, tiểu cô nương nhìn qua cũng không phải ngốc , còn mang hết đồ quý tặng lại bọn họ thân nhân biết được liền bị đánh mắng. Những năm nay ai còn xem trọng nữ nhi .

-" Đúng rồi... tiểu cô nương như vậy quá quý chúng ta không thể nhận . " Tô lão thở dài từ chối, con cháu hắn cũng có thể như tiểu cô nương tri ân hân chết đi cũng có thể cười tỉnh.

-" Như vậy quý sao ?  Ta nhưng mà không thể nói không giữ lời . Những thứ này tặng đi ta còn có thể tìm trở về, các ngươi lại như vậy già làm sao tìm được nha !".

Tiểu cô nương thật sự đả kích bọn họ lão rồi, azz không biết nhà ai sinh ra cái tiểu tiên nữ tâm địa đơn thuần đến xuẩn ngốc một dạng.

-" Không thể a !"

-" Như vậy định rồi , lão gia gia cầm lấy đi ta có thể trở lại núi một lần nữa ... này có 4 căn nhân sâm đều tặng các ngươi bổ bổ thân mình đi. Chờ án sử sai liền có thể về thành ... khả năng sắp rồi . Ta đi trước lần sau lại đến mang cá cho các lão gia gia , tạm biệt ." Mễ Điềm đặt xong đồ xách giỏ bỏ chạy , những người này quá đáng thương nàng lại bắt một lần nữa trở về .

-" Này ... này tiểu cô nương người không lớn tâm tư lại như vậy tri ân báo đáp, thật tốt , thật tốt một tiểu cô nương . " Vương lão có chút đăm chiêu nhìn đống sản vật quý muốn mệnh trước mặt , 10 năm hắn đều không ăn qua tốt đồ vật.

-" Là một cái thật tốt người , mang vào bên trong đi thôi ... lần sau nàng đến chúng ta lại hỏi một chút gia đình, trở về thành cũng có thể giúp đỡ. " Khương lão cực hỉ, 10 năm còn có người đối bọn họ tốt như vậy, mặc dù cỡ nào đơn thuần.

-" Kiều gia tiểu tử lần sau đến công đạo với hắn để ý một chút nhân gia cô nương , biết rõ chúng ta lại báo đáp người.  " Tô lão ôm sản vật vào chuồng bò , lâu rồi hắn mới được ăn thịt nghĩ liền vui vẻ ... nghĩ đến người cho thịt hắn càng vui vẻ.

Mễ Điềm phải điệu thấp , mặt mày đỏ ửng giữa đại trời nắng lưng đeo giỏ trúc , hai tay kéo một đầu heo rừng trở lại Mễ gia ... đi một chuyến nhiều thu hoạch nàng là vui mừng , lại cực cực khổ khổ dưới chân núi kéo đầu heo trở về nặng đến hai tay đỏ bừng , mồ hôi dễ dãi .

Mễ đội trưởng đứng đầu đường cũng có thể nhíu mắt nhìn ra khuê nữ nhà mình khó nhọc không biết kéo thứ gì  " Tiểu thất làm gì đâu ? giữa trưa còn phơi nắng nhanh nhanh vào nhà . "

Mễ Nhất cũng nhìn thấy Mễ Điềm ,hắn thị lực tốt xa xa cũng có thể trông thấy tiểu thất nhà hắn kéo một đầu lợn rừng , Mễ Nhất kinh hách một chút lại trấn định nhanh chân... lại đầu đường quyết định tách ra thay Mễ đội trưởng đưa hai thanh niên tri thức đến ký túc xá . Ai nhìn đến một đầu lợn rừng cũng sẽ suy nghĩ nhiều sinh chuyện .

-" Ba ngươi giúp giúp ta , này lợn quá nặng ta kéo muốn mệnh ." Mễ Điềm trông thấy Mễ đội trưởng liền trang cái đáng thương , buông trong tay đầu lợn .

-" Ngươi... đây là ! Vào , vào trong nhà trước lại nói ba ba giúp ngươi kéo vào ." Mễ đội trưởng chạy nhanh thay nữ nhi kéo lợn vào nhà, ông cũng kích động lại chưa dám nhiều lời .

-" Bây giờ mới trở về , ngươi trường cái bản lĩnh dám ra bên ngoài chạy loạn nhỡ đâu bị kẻ xấu bắt đi mẹ làm sao bây giờ. " Vương Hoa đồng chí tức giận nhéo Mễ Điềm cái đau .

-" Ta lên núi đâu ." Mễ Điềm cũng không buồn bực , kéo giỏ xuống đưa cho Ngô bà .

-" Tiểu thư lên núi còn hái được không ít thứ tốt, bà bà nhìn xem có nấm, rau , còn có quả đào . Lão gia từ... từ đâu ra một đầu lợn lớn như vậy ." Ngô bà cả kinh nói cũng lắp nhìn Mễ đội trưởng kéo vào viện đầu lợn rừng .

-" Lão Mễ , thứ này từ đâu ra... trên đường trở lại có ai thấy sao ?".  Vương Hoa đồng chí nhìn thấy lợn rừng hoảng thần, quên luôn đánh mắng Mễ Điềm.

-" Ngô bà gọi Mễ Lục về giúp một chút xử lý , nghỉ một chút lại nói.... đi lấy dao lớn  .  " Mễ đội trưởng công đạo cả nhà , ông quay nhìn Mễ Điềm ngồi bên tràng kỷ cắn bánh hưởng thủ liền đen mặt.

-" Ba chuyện gì... oa lợn lợn rừng ! Từ đâu nhà chúng ta có trong thôn biết sao . " Mễ Lục nhìn đầu lợn giữa sân to phải hai người hắn nuốt nước bọt .

-" Mễ thúc đây là ... " Kiều Ý nhìn hình ảnh trước mắt cũng sững sờ, đầu lợn ít cũng phải 150kg cũng có thể 200kg . Ai có thể bắt được , hắn không biết Mễ gia làm hắn mê mang đi qua.
Mễ Nhất trở lại đóng kín cổng , tiểu tâm không để người ngoài thấy . Hắn xắn tay áo, dài chân bước vào viện " Cùng nhau xử lý trước lại nói , người khác nhìn thấy không tốt ."

Mễ Điềm ngồi bên ghế nhìn cả nhà hì hục giải quyết đầu lợn , máu me bê bết giữa sân ... tanh đến rùng mình, nàng lúc này nhận ra khứu giác quá tốt cũng không có gì dùng.

-" Mẹ máu nhiều quá ngươi cọ rửa tiểu tâm một chút, gây mũi ta ."

-" Còn dám sai bảo ngươi mẹ, ngươi lại đây ." Vương Hoa đồng chí lúc này mới sực nhớ Mễ Điềm nàng còn châu dạy dỗ xong .

-" Không cần ! Để tiểu thất nghỉ ngơi đi . Tiểu thất ngươi nói thật với ba ba đầu lợn này ngươi từ đâu có ?". Mễ đội trưởng hỏi về hỏi, tay vẫn không quên xẻ thịt lợn .

-" Trên núi nha , nó tự đâm đến thụ chết đi ta liền kéo về . Kinh hỉ không ?" Mễ Điềm nói chuyện chứa đầy hài hước , một đầu lợn với nàng cũng giống một con gà , cả nhà nghe đều đen mặt. Nàng thật là nhìn nó đâm vào gốc cây chết hảo không, các người không tin ta cũng không làm thế nào được.

Kiều Ý ."...." Tin được sao ? Hắn lần đầu tiên biết lợn đâm thụ chết . Mễ tiểu thất có thể kéo to như vậy con lợn xuống núi hắn như thế nào tin a.

-" Thật là như thế !" Vương Hoa đồng chí nghi ngờ hỏi , đừng nói nàng cũng không tin .

-" Không thì thế nào ? Ta có thể bắt được nó chắc ! mẹ ta hôm nay muốn ăn thịt lợn, muốn ăn cá . Cơm chiều ta đều mời Lôi Tiểu Tiểu sang ăn, mẹ ngươi làm nhiều chút món ngon cho nàng thử .

-" Được , được ngươi muốn ăn gì đều được ... thịt nhiều như vậy chúng ta ăn tươi cũng không hết , khẳng định là phải ướt khô ăn dần. Năm mới cũng có đồ ngon chiêu đãi khách , cá lớn cũng ướp đi . Muối khả năng không đủ , tiểu lục đi công xã mua vài cân muối trở lại nhanh ." Vương Hoa đồng chí lúc này công đạo những việc nên làm .
Ngô bà dùng nội tạng xào thành những món ngon ,thơm đến Mễ Điềm nuốt vài khẩu nước miếng.
Tiểu bát ngửi được mùi ngon, mắt nhắm mắt mở ngồi dậy ... ngơ ngác nhìn mọi người lại nhìn Mễ Điềm . Mễ Điềm rít người đều mặc kệ hắn trở vào nhà tắm một thùng nước lạnh , đại mùa hè kêu nàng tắm nước nóng liền quên đi thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro