Ngày đầu tiên...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những ngày cuối thu thế này, tôi chợt nhớ lại buổi chiều lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Lúc ấy, hẳn chỉ là thoáng qua, và đương nhiên rồi, tôi chưa từng nghĩ, cậu chàng cắm cúi viết bài cạnh cốc coca lạnh đến bốc khói lại khiến tim tôi xao động đến thế. Chắc chắn chỉ là xao động thôi, vì tôi nói thật nhé, tôi chẳng thích những kẻ mọt sách như cậu là mấy. Và rằng, tôi cũng chẳng biết, cậu sẽ là chàng trai ngồi trước mặt tôi suốt năm học cuối cùng.

Một ngày thu lạnh lẽo đến ghê người khiến tôi thấy thật cô đơn. Bình thường cậu vẫn đi bên cạnh tôi cơ mà. Ngay chỗ này, kề sát vai tôi đây. Cậu chẳng nói gì, nhưng hơi thở và nụ cười tỏa nắng của cậu vẫn khiến tôi ấm áp lắm. Giá mà có cậu ở đây bây giờ nhỉ?

Giờ này những năm về trước, tôi tự hỏi chúng ta đang làm gì?

Này, tôi đùa đấy. Tất nhiên là tôi vẫn nhớ những tiết học cùng cậu ôn thi, vẫn nhớ cái dáng dong dỏng cao chắn hết cả mặt bảng trước mặt tôi. Tôi ghét lắm. Vì tôi vốn nấm lùn mà. Tấm lưng rộng trước mặt khiến tôi không viết kịp bài suốt. Tại sao ngồi bàn ba mà cậu luôn thẳng lưng khác hẳn những đứa con trai khác vậy chứ, đến nỗi tôi dùng tay vạch hàng nghìn đường trên mảnh áo nhưng cậu chẳng phản ứng gì.

Tôi đã nghĩ cậu muốn chọc tức tôi, trêu ngươi một kẻ thấp bé như tôi. Tôi từng cho rằng cậu là một kẻ xấu xa ngầm sau cái vỏ bọc chăm chỉ và lễ phép với tất cả mọi người trừ tôi. Có phải cậu đã để ý tôi từ lúc đấy không?

Tôi thật sự muốn hỏi cậu, nhưng chẳng có cậu ngồi đây.

Ừ, giá mà có cậu ngồi đây, thật đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro