Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi biết hai nhân vật chính của bức tranh lớn này là ai, tôi hiểu điều Vũ muốn gửi đến mình. Màn sương mù bên trong tôi trước những  ấm áp chân thành ấy dần tan ra để tôi thấy rõ hơn phía xa kia, nơi mà tôi đặt chân lên bờ nhất định sẽ có Vũ đứng chờ.

" Khi quyết định trở về nhà, tớ nghĩ tớ nên làm điều gì đó đặc biệt- là cậu. Tớ muốn cậu biết rằng không ai lạc lõng cả, có thể cậu không biết là có người đang đợi cậu, muốn cùng cậu đi qua những mênh mông trong lòng, muốn ngồi cạnh cậu kể thật nhiều chuyện.... Khi thấy cậu lần đầu tiên, tớ thấy chính mình trong những ngày chênh vênh cũ.

Cậu khiến tớ muốn ở cạnh bên và che chở thật nhiều, Cậu không cần nói gì bây giờ cả đâu, vì cậu biết đấy, tớ hiểu cậu quá mà."

Lúc đó, thứ tôi nghĩ đến ko phải là những mênh mông mãi ko thu nhỏ lại trong lòng, ko phải câu trả lời mà tôi chưa có, không phải cảm giác lạc lõng giữa thành phố này...Lúc đó, tôi chỉ nghĩ rằng, những ngày nắng của tôi đã đến rồi, những ngày nắng ấm áp ấy nhất định sẽ hong khô lòng tôi. Rằng tôi hãy sống hết mình những ngày tuổi trẻ, rồi từ đó tôi sẽ có câu trả lời về việc tôi là ai, tôi muốn trở thành ai. Tôi nên mở lòng với thành phố để  thành phố cũng sẽ tiếp nhận 1 người xa lạ là tôi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro