Chương 3: Vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong những ngày chông chênh đến kì lạ ấy, tôi gặp Vũ.

 Cậu ấy tham gia chương trình" Hát cho bệnh nhân nghe" ở bệnh viện.

 Hôm đó, khi kết thúc buổi tình nguyện của mình, tôi đi ngang qua hội trường lớn- nơi đang diễn ra buổi văn nghệ. Vũ đang hát bài" Cao hơn vì sao", tôi dừng lại ở cửa, dựa mình vào 1 góc tường sát cửa để lắng nghe, đến khi ngẩng đầu lên thấy mắt vũ đang nhìn mình như xuyên thấu.

 Ko hiểu sao, tôi vội vã rời đi dù chỉ là chút xíu xíu nữa thôi thì bài hát sẽ kết thúc. Khi Tôi ra đến cửa bệnh viện thì Vũ đuổi kịp, giữ chặt bờ vai. Tôi hoảng hốt xoay mình lại như khi thấy Vũ thở ko ra hơi đó chạy vội vã đuổi theo mình nên tôi ko thấy gì cả.

"Cậu đừng thấy kì cục nhé, nhưng nhìn thấy cậu, tớ ko chịu được. Thấy cậu sao mà cô đơn quá. Dù bọn mình ko quen nhau nhưng tớ vẫn thấy khó chịu vô cùng."

" Cậu đuổi theo tớ hụt cả hơi chỉ để nói như vậy thôi đó hả?"

" Đâu có, muốn làm quen với cậu đấy chứ. Cho cậu cái này coi như quà làm quen."

Vũ thả vào tay tôi 1 bông hồng giấy, chắc là cậu lấy từ buổi biểu diễn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro