Nợ mẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đi con chiến tranh đã hết rồi
Con từng bảo sẽ trở về với mẹ
Gió lặng thinh nghe linh hồn thở khẽ
Thất hứa rồi con nợ mẹ mẹ ơi!

Về đi con khói hương ngút ngát trời
Nghe nồng ấm bếp lam chiều ngày ấy
Cơm bữa nay canh cua đồng béo ngậy
Mẹ vẫn chờ con nợ mẹ sương mai!

Về đi con sao con cứ nằm dài
Mẹ đã ướm con bé Lan nhà cạnh
Nết na hiền cảm thông đâu đòi thách
Cau rụng rồi con nợ mẹ ước ao!

Về đi con gió run rẩy ào ào
Châm điếu thuốc cho con mình đỡ rét
Thôi ngủ nhé ngủ ngoan cho đỡ mệt
Lưng rạp còng con nợ mẹ nếp nhăn!

Về đi nhé nhớ ủ ấm chiếu chăn
Cái thằng bé hay khò khè viêm phổi
Nói nhiều rồi mà sao không biết lỗi
Mẹ già rồi biết trông cậy vào đâu!

Mẹ về đi ..
nắng héo hắt ..
trên đầu
Mây u ám ..
liêu xiêu ..
hình bóng mẹ
Đất nức nở ...
trở trăn ...
rưng rưng khẽ
Nước non này ..
nợ mẹ ..
cuộc đời con!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro