nỗi buồn đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

em cứ buồn mãi thôi nhỉ?

cứ nhìn vào quá khứ, rồi lại thở dài với tương lai.

em cứ buồn mãi nhỉ?

mong ước ngày hè kéo dài mãi, để rồi nhận ra là thời gian chẳng ai níu kéo được.

em cứ buồn mãi nhỉ?

cầm quyển sách nhìn vào hư vô, đắm mình vào dòng chảy của nỗi buồn, rồi lại giật mình nhận ra mọi thứ trôi qua nhanh quá.

em cứ buồn mãi nhỉ?

ôm tách trà vẫn còn cuộn khói hương nhài, để thấy bản thân nhoè nhoẹt nước mắt lẫn sự buồn tủi.

em cứ buồn mãi nhỉ?

cuốn chặt lấy nỗi nhớ Hà Nội, cố tìm lại niềm vui qua những bức ảnh chụp vội khi ngồi yên sau, chỉ để thấy mùa hè đã bỏ em mà đi mất rồi.

thôi em ơi,

muộn rồi,

ngủ đi,

mai còn chạy trốn muộn phiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro