Chương 35 : Phát uy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi thi đấu, hai đội vẫn là vô cùng lo lắng, bởi vì cục diện hiện tại chỉ là tạm thời. Nếu Seirin vẫn chưa nghĩ ra biện pháp chặn Midorima ghi điểm, thì Shuutoku thắng lợi, chỉ còn là vấn đề thời gian!

Để thắng được trận đấu này, Midorima thật sự đã phải trả giá rất nhiều.

Ngay từ đầu trận đấu, hắn liền cố ý phát ra toàn bộ thực lực, thu hút sự chú ý của tuyến công kích và phòng thủ của Seirin, tạo cơ hội cho đồng đội mình.

Đối với Seirin mà nói, nội tuyến không đủ cường đại, chính là uy hiếp trí mạng đối với bọn họ. Nếu không phải do việc Kiyoshi trở về hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Shuutoku, phỏng chừng mặt sau Seirin đã không chống nổi.

Bất quá, trận đấu chính là trận đấu. Mọi việc đi lệch khỏi kế hoạch, mới chân chính là một loại mị lực chỉ có trên đấu trường!

Trên khán đài, Satsuki đã khẩn trương nắm chặt hai tay. Từ khi bắt đầu trận đấu đến giờ, cô hoàn toàn nhìn không ra dù chỉ một chút hi vọng thắng lợi dành cho Seirin.

"Cảm giác như là,... đã thay đổi rất nhiều, Midorima....." Đã biết phối hợp chuyền bóng với đồng đội, cũng không bướng bỉnh nhất định phải ném quả ba điểm......

"Huh ~ Vậy sao? Midorimacchi cậu ta, từ đầu đến cuối chỉ là một tên chết tiệt không được tự nhiên thôi ~"

Kise tựa vào lan can, khó có đươc im lặng nhìn chằm chằm sân bóng, trầm tư.

"Sáng nay tớ gửi cho cậu ta tin nhắn "Cố lên~", tên kia cư nhiên trả lời lại 'Đi chết đi!' Trên đời này làm gì có ai như vậy chứ!"

"Hừ! Uổng phí ý tốt!" Kise nghiến răng, oán khí ngập đầu ~

"Cho nên người ta hôm nay tới là muốn cổ vũ cho Kurokocchi nah! Trước khi ra khỏi nhà, tớ còn cố ý nghe chương trình tử vi buổi sáng. Hôm nay vật tương khắc của cung Cự giải chính là một chú thỏ con ~" Kise vẻ mặt đầy tà khí lấy ra một con búp bê thỏ mập mạp. Một đầu tóc vàng chói mắt nổi lên tầng tầng sương mù mờ ám, sấm chớp giật vang ~

"Uh...... Ahaha....." Satsuki cười gượng, lập tức lùi ra ngoài bán kính một thước xung quanh Kise.

╮[ ̄▽ ̄"]╭ Thì ra, lòng thù hận của nam nhân mới là sự tồn tại đáng sợ nhất trên đời a........

"Ai, Ki-chan cũng khác rồi, càng lúc càng mạnh ~" Cũng càng ngây thơ thoát tuyến.....

"Ya ~ Cũng không thể nói như vậy." Kise khôi phục vẻ ngoài đứng đắn, vô tội nháy mắt mấy cái, nụ cười đầy thâm ý.

"Thay vì nói 'chúng ta thay đổi', không bằng nói là 'chúng ta bị thay đổi' thì đúng hơn........"

"Vì sao a~ Đại khái là vì... Trong một trận đấu có Kurokocchi, cũng sẽ không cảm thấy dựa vào đồng đội là việc làm yếu đuối. Hay cũng có thể nói – chỉ có một mình mình là kẻ mạnh, cũng không phải chuyện tốt........."

"Bất quá, có lẽ, thay đổi vẫn là phải có......" Cùng đội hữu giao tranh phấn đấu.

"Ngẫu nhiên lúc chơi bóng cùng mọi người, lại có một loại xúc động muốn mỉm cười cho thật khoái trá...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro