Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Aomine đáng thương bị kẻ xấu xa nào đó bóc lột sức lao động, trên lưng cõng con mèo nhỏ đang diễu võ giương oai Kuroko, thong thả rong chơi hướng về phía mặt trời lặn.....

Đến đây nào, nhận về sự trả thù ngọt ngào của các tiền đội hữu thân mến đi ~

===

Ngoài cổng chính, Kiseki bốn người đã an vị trong xe chờ Kuroko, hắc tuyến chậm rãi chảy xuống ~

Rất dọa người rất dọa người rất dọa người rất dọa người rất dọa người rất dọa người, thật sự là rất rất rất dọa người!

Để đoạt lại Kurokocchi/ Tetsuya/ Kuroko/ Kurochin, nhất định phải đem Aomine ngu ngốc đá xuống xe!–by Kiseki.

———– ╮[ ̄▽ ̄"]╭ mời ngươi yên nghỉ đi, Aomine-kun!———–

Cuối cùng, có lẽ là cảm thấy Aomine thua trận này thật sự rất không hay ho lại càng không đẹp mắt, cũng vì muốn tiếp tục hung hăng cười nhạo Aomine đến thật thống khoái để cho hắn khắc sâu nhớ kỹ lần thất bại này, mọi người vẫn hào phóng cho phép Kuroko mang theo sủng vật Aomine-kun.

=

"Uhm......." Kuroko dụi dụi mắt, lại dụi dụi mắt, liên tục dụi mắt..... "Quả nhiên không phải ảo giác ~~"

Kuroko nháy mắt khôi phục sức sống, gian nan lướt qua hàng phòng ngự tuyệt đối của Murasakibara to xác, lao thẳng xuống dưới chân Midorima....

Nắm lấy vật thể đen trắng nho nhỏ — "Nigou ~~ Mày như thế nào lại ở chỗ này nha ~~~" (bối cảnh hoa nhỏ hồng phấn bay bay~)

"Khụ khụ...... Thuận tay, thuận tay mà thôi..." Midorima tai đỏ lên vội vàng đẩy gọng kính, nhìn đến Kuroko hai má đỏ hồng mỉm cười nhìn mình, hắn không nhịn được nhớ lại sự kiện huyết tinh rực rỡ trong phòng tắm nước nóng tại một hôm nào đó....

"Cậu cũng không nên hiểu lầm, tôi chỉ là vừa vặn đụng phải một người của Seirin đang ôm Nigou tự kỉ, mới thuận tay mang về."

[*////.////*] Kuroko người này, gần đây có phải hay không càng ngày càng yếu ớt, càng ngu ngốc, lại càng... đáng yêu ~~

"Cảm ơn cậu, Midorima-kun ~"

Midorima khó khăn khống chế sóng ngầm trong lòng có chút không được tự nhiên giải thích, cũng không ảnh hưởng đến Kuroko một chủ một sủng vật hoan hỉ đoàn tụ.

Quả nhiên giống như trong truyền thuyết 'chủ vật tương đồng', Kuroko số một và Kuroko số hai vui vẻ khoái hoạt cọ cọ lẫn nhau.

Kuroko số hai cái đuôi lay động a lay động ~

Kuroko số một hai má đỏ bừng a đỏ bừng ~

—- Kiseki: Tổ hợp chủ nhân-sủng vật này thật sự phạm quy rồi! Sao có thể moe quá sức như vậy!!!

________________

Từ nhà thi đấu đến biệt thự của Akashi khoảng cách cũng không gần ~

Vừa kết thúc trận đấu, Kuroko, Aomine, còn có Kise sớm đã sức cùng lực kiệt, đều mơ mơ màng màng ngủ chảy dãi ~

=

Khi Murasakibara đã ăn hết hai cái humbeger, ba túi đậu phộng, bốn gói snack, năm khối bánh ngọt, sáu que kẹo mút cộng thêm một đống hoa quả, đoàn người rốt cục đến đích — nhà Akashi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro