Chương 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


o(╯□╰)o Bị đội trưởng đại nhân so sánh với búp bê......

Kuroko ôm bỏng ngô cướp được từ chỗ Murasakibara bắt đầu phồng má hờn dỗi — Không phải búp bê! Lão tử là đế vương công!

Không còn cách nào khác, giá trị vũ lực của đội trưởng đại nhân thật sự rất cao, đành phải đi bắt nạt Murasakibara-kun để tìm cân bằng ╮( ̄▽ ̄)╭.

"Hây ~" Kuroko đem bỏng còn chưa ăn được bao nhiêu nhét vào trong lòng Aomine ngồi gần đó.

"Này tặng cho Aomine-kun, phải ăn sạch sẽ nha, lãng phí đồ ăn sẽ bị Murasakibara-kun nghiền chết." Kuroko bình tĩnh.

Aomine vô tội trúng đạn bất đắc dĩ co rút khóe mắt, lắc đầu nhịn cười. Đứa ngốc này, tâm tình không tốt lại bắt đầu đi tai họa hàng xóm rồi ~

Kuroko chống cằm lặng lẽ nhìn xuống sân bóng.

Haizaki-kun, hình như từ trước đã rất thích cướp đoạt đồ của người khác đâu.....

Đoạt lấy kỹ năng của đối thủ, không từ thủ đoạn giành lấy thắng lợi, mạc danh kỳ diệu ăn mất thịt viên của ta, thậm chí tranh cướp cả cô gái mà chính cậu ta cũng không thích – chỉ vì đó là bạn gái của Kise-kun.

Từ đầu đến cuối, hoàn toàn, nhìn không thấy chân tình của Haizaki-kun đâu...

Tựa hồ, chỉ vì muốn cướp mà cướp, cướp được rồi cũng không bao giờ quý trọng. Như vậy thực làm cho người ta xem không vừa mắt.

Tuy nói mọi người đều vì thực lực tuyệt đối mà được gọi là Thế hệ Kỳ tích. Nhưng, trước đây, bọn họ nổi tiếng là vì một lý do hoàn toàn ngược lại. Thực lực càng mạnh lại phải nhận càng nhiều lời phê bình cùng phản cảm... Còn bị gọi là đội 'người xấu' đâu.

Mà Haizaki-kun, tuyệt đối là đầu sỏ tạo ra tiếng xấu này.

Bởi vì thực lực quá mức mạnh mẽ mà bị chỉ trích, vì thiên phú quá mức vượt trội mà bị ghen tị, bởi vì cá tính quá mức độc hành mà bị cô lập.

'Thế hệ Kỳ tích' chính là cõng trên lưng áp lực này mà tiến tới. Cũng không biết là những ngăn trở này tạo nên Thế hệ Kỳ tích, hay là muốn trở thành Thế hệ Kỳ tích thì phải chịu đựng tất cả những gánh nặng này.

Bất quá, hết thảy đều không liên quan đến ta.

Không có thực lực cường đại, không có thiên phú làm người ta đố kỵ, không có năng lực gì đặc biệt, chỉ có một mình thì cái gì cũng làm không được.

— Vinh quang cùng hắc ám của Thế hệ Kỳ tích, tất cả đều không liên quan đến ta.

Ta chỉ là, muốn vui vẻ chơi bóng, hưởng thụ quá trình thi đấu, hưởng thụ vui sướng được cùng đồng đội kề vai sát cánh bên nhau mà thôi.

Có thể thắng đương nhiên tốt, nhưng thua thì cũng không sao cả, trận tiếp theo lại cố gắng là tốt rồi.

Nhưng, Thế hệ Kỳ tích ở thời điểm kia, cũng đã diễn biến thành hoàn cảnh đâm lao phải theo lao!

—Thế hệ Kỳ tích không thể thua! Vô luận như thế nào cũng không thể thua! Chết cũng không thể thua! Bởi vì chúng ta là Thế hệ Kỳ tích! Thế hệ Kỳ tích vĩnh viễn cũng sẽ không thất bại! Tất cả những trở ngại trên con đường thắng lợi của chúng ta đều phải diệt trừ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro