Chương 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dưới ánh mắt soi mói của quần chúng, Kuroko cùng Kise, hai người bắt đầu một hồi quyết tử 'hài hòa'.

Kuroko phát huy siêu năng lực xem nhẹ cả thế giới của mình, một chút cũng không ngại cún Kise từ đầu đến cuối vẫn theo sau mông học tập, thản nhiên tiến hành kế hoạch tấn công, chuyền bóng, bắt bóng, ném rổ vân vân. Bộ dáng bình thản thong dong như lão tăng nhập định quả thực làm cho người ta... không nói được lời nào. Ngay cả Kise đang chạy theo bắt chước cũng lệ rơi đầy mặt: Kurokocchi làm ơn bố thí cho tớ một cái nhìn đi QAQ ~

Cậu không nhìn thấy ánh mắt sùng bái của mọi người sao ! Cậu không nhìn thấy Perfect Copy của người ta sao! Tớ đang bắt chước chính cậu đấy! Cậu cư nhiên một chút cũng không để ý tớ không để ý tớ không để ý tớ !!!

Hứ! Cậu đã không chịu quan tâm tớ, tớ nhất định phải làm cho cậu không thể không chú ý đến tớ! — Đợi mãi không thấy ánh mắt chữa khỏi của Kurokocchi thân yêu, Kise tẩu hỏa nhập ma rồi.

Lúc trước, trong trận đấu với Haizaki, kỹ năng copy của Kise mới chỉ đơn thuần là bắt chước skill riêng của từng người.

Nhưng hiện tại, Kise đã phát triển chúng trở thành một tổ hợp skill đặc biệt!

Emperor's Eyes của Akashi kết hợp với phòng thủ của Murasakibara, Kise đã thành công chặn lại Phantom Shot của Kuroko!

(= ̄ω ̄=)~ Chúc mừng bạn vàng, có tiến bộ!

Kuroko híp cặp mắt màu thủy lam cúi đầu nhìn chằm chằm quả bóng trong tay, cậu hiện giờ đang siêu cấp khó chịu!

Mà trong khi đó, Kise vẫn đang đắc ý vẫy đuôi, chỉ hận không thể ở ngay trên mặt viết mấy chữ to 'Tớ rất lợi hại đi ~ Tớ rất lợi hại đi ~'. Quả thực là... ngu ngốc không đỡ nổi!

Kuroko phồng má trầm ngâm thật lâu, sau đó mới chậm rãi phát biểu cảm tưởng.

"Kise-kun, quả nhiên thực làm cho người ta chán ghét ~"

——————Tình——————Thiên——————Phích——————Lịch——————Ngoại——————Tiêu——————Lý——————Nộn——————

(Tình thiên phích lịch : Sét đánh giữa trời quang. Ngoại tiêu lý nộn : Bên ngoài cháy khét bên trong mềm nhũn)

AHHHHHH! Kurokocchi chán ghét ta! Làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ! Lấy chết tạ tội sao?!!!

Mỗ tóc vàng vẻ mặt không thể tin nổi bi thống ôm đầu ngã vật xuống sàn, một bên đập đầu một bên gào khóc — "Đều là lỗi của bóng rổ! Đều là lỗi của bóng rổ! Đều là lỗi của bóng rổ!"

"Kisechin cậu ta, lại bị ghét bỏ rồi." Rộp rộp nhai snack.

"............." Kise-kun sống thật không dễ dàng a, vì cái gì mọi người đều thích bắt nạt hắn đâu? Liền ngay cả Kurokocchi hắn thích nhất thích nhất cũng muốn đem hắn ra đùa?

Lúc vui vẻ thì muốn chà đạp hắn, lúc không vui càng muốn chà đạp hắn.... Tóm lại chính là thích đạp hắn!

"Ngu ngốc! Đừng nằm đó dọa người!" Yukio nhấc chân, chuẩn xác đá bay cún Kise nước mắt nước mũi đầy mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro