những tâm hồn đồng điệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yuri lắc nhẹ tách cafe rồi nhấp một ngụm. Cô quan sát dòng người qua lại ô cửa sổ và tự mỉm cười.

"Cậu tốt nhất nên phủi cái kiểu cười ấy khỏi mặt đi, Kwon Yuri"

Đặt tách cafe xuống bàn, Yuri chậm rãi nhìn người bạn ngồi đối diện mình.

"Sooyoung, thư giãn đi. Đang là giờ nghỉ dưỡng mà" Cô nói từ tốn.

Sooyoung mém thì sặc nước, cô lườm Yuri giận dữ, rít lên.

"Đây là lần nghỉ dưỡng thứ chín trong hôm nay rồi đấy"

"Có sao đâu. Người ta thường nghỉ còn nhiều hơn mình ấy chứ" Yuri nhún vai.

"À, cái đó không thường đối với người thừa kế tập đoàn Kwon đâu" Sooyoung độp lại.

"Ôi thôi nào Sooyoung! Cậu thật sự thích ngồi trong phòng toàn bô lão để nghe họ nhảm nhảm về mấy chủ đề quái gở bằng tiếng miên đó hả?" Yuri mè nheo.

"Họ chỉ dẫn cậu cách tính toán lợi nhuận của công ty" Sooyoung tỏ ra am hiểu.

"Yeah, ờm, thấy không giống thế lắm"

Sooyoung bực bội dựa phịch ra ghế sau, lườm bạn mình, cũng là sếp của cô. Yuri vốn là người đơn giản, qua loa dễ chịu, sống phút nào hay phút ấy. Hình ảnh của cô hoàn toàn không phù hợp với vai trò CEO tương lai.

"Tớ tự hỏi làm sao ba cậu giao lại công ty cho cậu được" Sooyoung thở dài.

Sooyoung thấy Yuri nhe răng cười khi nhấp một ngụm cafe. Yuri rất thông minh, cô biết điều đó, nhưng cô không thể tưởng tượng viễn cảnh bản thân chôn vùi cuộc sống trong văn phòng, trầm tư sau bàn giấy thảo luận về biểu đồ và con số.

Yuri muốn tự do, nhưng cô biết mình không thể. Dù thế nào cô vẫn là con gái và là người thừa kế của tập đoàn Kwon. Vậy nên, cô chấp nhận nó, chấp nhận địa vị của mình trong tương lai và chấp nhận thân phận của mình. Xét cho cùng, cô không muốn làm cha và gia đình thất vọng.

"Cậu có bao giờ nghĩ tớ có khả năng và tư chất để trở thành lãnh đạo không?"

Yuri thở phì phì chứng tỏ sự mạnh mẽ bên trong, rồi chợt khúc khích cười khi thấy biểu cảm của Sooyoung. Cô thích thú nhìn Sooyoung lắc đầu, vẻ mặt nhăn nhó bực bội.

"Sooyoung, tươi lên nào"

"Sai lầm lớn nhất đời tớ là nhận lời làm trợ lý cho cậu"

"Thôi nào Sooyoung! Đừng nói thế. Cậu nên đánh giá cao lượng đồ ăn miễn phí cùng thời gian rảnh rỗi tớ dành cho cậu mới đúng chứ" Yuri ngoác miệng cười.

Sooyoung khẽ đảo mắt, khoanh tay trước ngực và nhìn ra ngoài cửa sổ. Yuri cầm miếng bánh vệt quất của mình đưa tới trước mặt Sooyoung.

"Cắn miếng đi, sẽ làm cậu tươi lên đấy"

Sooyoung nghiêng đầu tránh miếng bánh trước khi nó chạm vào môi, nhưng Yuri vẫn lỳ lợm dai dẳng, liên tục đẩy miếng bánh tới miệng cô. Theo phản xạ, Sooyoung gạt tay Yuri ra, làm miếng bánh xấu số theo đà bay thẳng ra đất.

"Yah! Sao làm thế Choi Sooyoung! Đó là miếng bánh cuối cùng đấy." Yuri nói giận dữ.

"Nếu cậu không nằng nặc bắt tớ ăn thì sẽ không có cớ sự này" Sooyoung gầm gừ trở lại.

Yuri bực bội cố gọi người hầu bàn tới để gọi cái bánh khác.

"Yuri, không có thời gian, chúng ta có cuộc họp nửa tiếng nữa" Sooyoung vừa nói vừa nhìn đồng hồ.

"Tớ đói, và từ lúc cậu hất cái bánh thì tớ chả còn gì ăn cả"

Sooyoung đứng dậy, với áo choàng rồi nhìn Yuri.

"Kwon Yuri, nếu chúng ta không về họp đúng giờ ba cậu sẽ thiêu sống tớ" Sooyoung nói từ tốn, cố giữ bình tĩnh.

"Ớ, đó không phải cái cậu muốn hở? Không ích gì với tớ đâu" Yuri cười cợt

Sooyoung thật muốn tát bay cái kiểu cười ngớ ngẩn trên mặt Yuri lập tức, nhưng cô biết mình không thể. Dẫu sao, Yuri vẫn là sếp của cô, vậy nên cô chỉ bỏ đi.

"Sooyoung! Sooyoung! Tớ đùa mà" Yuri hét với theo.

Yuri nhanh chóng cầm áo khoác đuổi theo Sooyoung, cố bắt kịp cô. Ra tới ngoài, cô chợt dừng lại và nắm tròn một tay đầy tuyết. Nhằm thẳng hướng Sooyoung, cô ném cục tuyết không thương tiếc.

Ngay khi Sooyoung cảm thấy sự va chạm sau lưng mình, cô dừng bước, quay đầu lại và bất ngờ đối diện Yuri. Lập tức, Sooyoung cũng vơ một nắm tuyết và ném trả về phía Yuri.

Yuri cười vang khi cô co giò chạy, lẩn khỏi người đang liên tục ném tuyết vào cô. Cô chuyển hướng rẽ và vô tình đâm phải một ai đó.

Đường đóng băng rất trơn, khiến cả hai loạng choạng. Theo phản xạ tự nhiên, Yuri lập tức vòng tay quanh thân hình nhỏ nhắn trước mặt. Khi đã lấy lại được thăng bằng, họ ngước lên nhìn người còn lại.

Yuri nín thở khi trông thấy người con gái đứng trước mặt mình. Mái tóc dài vàng óng, môi đỏ mọng, da trắng mịn, và màu mắt nâu dịu dàng. Cô ấy thực đẹp đến nao lòng.

Họ lạc vào thế giới riêng của mình khi cả hai đứng bất động chăm chú nhìn đối phương.

Khi Sooyoung chạy tới ngã rẽ, cô đứng hình trước khung cảnh mờ ảo trước mặt. Yuri đang ôm eo một cô gái, tay cô gái thong thả tựa vào ngực Yuri, họ nhìn nhau say đắm.

"Yuri"

Vì ánh mắt họ vẫn không rời đối phương, nên Sooyoung quyết định lại gần. Cô đứng đằng sau Yuri và gọi lần nữa.

"Yuri"

Vẫn không thấy hồi âm, cô đành giật tay Yuri.

Yuri bừng tỉnh khỏi cơn mê, lập tức buông người con gái trong vòng tay ra và lùi lại.

"Tôi xin lỗi" Yuri nói nhẹ nhàng.

"Tôi mới nên xin lỗi, đó là lỗi của tôi"

Họ cùng cúi xuống nhặt đồ mà cô gái đã làm rơi khi va vào Yuri.

"Không cần đâu, tôi tự làm được" - Nhặt nhặt

"Không, để tôi" Yuri khăng khăng

Bàn tay họ đột ngột chạm vào nhau khiến Yuri cảm giác như có dòng điện chạy dọc cơ thể, làm cô lập tức rụt tay lại. Cô gái kia dường như cũng có cảm giác tương tự vậy, và phản ứng y chang.

"Yuri, chuyện gì vậy?" Sooyoung tò mò.

Sooyoung nhận ra bầu không khí ngượng ngùng đang bao phủ cả hai, nó làm cô thắc mắc vì rõ ràng họ là người lạ. Khi nhặt hết đồ, họ đứng lên và nhìn nhau lần nữa.

"Cám ơn" Cô gái nói nhẹ nhàng.

"Không cần đâu mà"

Cô gái khẽ cúi đầu đáp lại rồi bỏ đi.

"Thế tức là thế nào?" Sooyoung tiếp tục tò mò.

Yuri ngơ ngẩn nhìn theo bóng cô gái đi xa dần, tới một ngã rẽ và biến mất khỏi tầm mắt.

"Yuri, tớ đang nói chuyện với cậu đấy"

Bất ngờ, Yuri bạo lực nắm chặt cổ áo Sooyoung , kéo sát cho tới khi hai gương mặt cách nhau vài inches.

"Sooyoung, tớ nghĩ tớ yêu rồi."

Yuri thở dài, cầm cây viết chì vẽ linh tinh vào mặt sau tờ giấy trước mặt mình.

Kể từ lúc vô tình va phải thiên thần vài ngày trước, Yuri không lúc nào không nghĩ tới cô ấy. Hình ảnh người con gái liên tục hiện lên trong tâm trí Yuri, khiến tim cô luôn lỗi nhịp mỗi khi nghĩ về nàng.

Đó thực sự là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Sooyoung, người ngồi cạnh Yuri, vẫn toàn tâm để ý tới buổi họp. Khi cô quay sang Yuri, lại thấy cô nàng đờ đẫn cười ngố như phải bùa. Sooyoung đảo mắt, nhận ra Yuri lại đang nghĩ về cô gái ấy, một lần nữa.

Sooyoung huých nhẹ Yuri khiến cô giật mình tỉnh khỏi cơn mơ.

"Cậu nên tập trung vào những gì ba cậu nói. Nó rất quan trọng cho công ty" Sooyoung thì thầm.

"Tớ biết nó quan trọng, vậy nên cậu mới ở đây. Cậu sẽ nghe cho tớ" Yuri cười toe.

Sooyoung nghiến răng kèn kẹt, giận dữ cấu mạnh tay Yuri, khiến cô gái da ngăm nhảy dựng lên, phải cắn lưỡi để ngăn bản thân hét toáng giữa buổi họp.

"Vậy tức là sao" Yuri rít lên.

"Thay vì nghĩ tới người trong mộng thì lo tập trung đi" Sooyoung độp lại.

Yuri càu nhàu xoa xoa cánh tay, miễn cưỡng nhìn lại tờ giấy cô vừa vẽ.

"Yuri, con có ý kiến gì về vấn đề chính chúng ta vừa thảo luận không?" Một giọng trầm chợt vang lên.

Tai Yuri vểnh lên khi đối mặt với cái lườm chết người của cha mình, cô khó nhọc nuốt nước bọt cái ực.

Từ khi bước chân vào phòng họp, Yuri nào có mảy may để tâm tới mấy lời hội đồng nói đâu. Cô cười méo xẹo khi ánh mắt sắc nhọn của người điều hành cứ liên tục chiếu vào mình.

"Thưa chủ tịch Kwon, Cô Kwon không thể tập trung vì tôi đã làm xao nhãng cô ấy" Sooyoung bình tĩnh nói.

"Tại sao cô lại làm nó xao nhãng trong buổi họp quan trọng thế này?"

"Có việc rất cấp bách tôi cần thông báo cho cô Kwon biết. Tôi thành thật xin lỗi về sự tắc trách của mình" Sooyoung khẽ cúi đầu.

Chủ tịch Kwon lườm cả hai rồi quay sang tiếp tục cuộc họp. Sooyoung ngồi xuống, vội hít thở sâu. Khi cô quay sang bên thì thấy Yuri đang cười với mình như bị ngớ ngẩn.

Vài lần như vầy và Sooyoung tự hỏi tại sao mình vẫn tiếp tục công việc này.

********

Vài tiếng trôi qua, buổi họp cuối cùng cũng kết thúc. Yuri vươn vai đứng dậy, sắp xếp đồ đạc của mình, tươi cười.

"Sướng quá, xong rồi"

Sooyoung, người vẫn đang rất giận dữ, chỉ lườm trả lại cô

"Sooyoung, đừng giận tớ mà. Tớ sẽ đền bữa tối cho cậu" Yuri mắt chớp chớp ngọt ngào nịnh nọt.

"Cậu không thể lúc nào cũng lấy thức ăn hối lộ tớ, Yuri." Sooyoung gầm gừ.

Yuri trề môi nhìn Sooyoung sắp xếp đống tài liệu trên bàn.

"Yuri" – Lại giọng trầm ấy.

Cô gái da ngăm quay người và thấy cha đang tiến lại gần mình. Xét đoán cái nhìn trên gương mặt cha, cô biết ông đang rất không hài lòng.

"Vâng, ba" Yuri cúi mặt thấp giọng.

"Lần sau ta đề nghị con phải tập trung, con làm ta xấu hổ trước hội đồng không biết bao nhiêu lần rồi đấy" Chủ tịch Kwon nghiêm giọng.

"Con xin lỗi ba" Yuri lí nhí, gập người hối lỗi.

Yuri giữ nguyên tư thế cho tới khi thấy bước chân vị chủ tịch xa dần, cô mới dám đứng thẳng dậy, thở phào nhẹ nhõm.

"Đáng sợ quá, Sooyoung ah" Yuri thì thầm

Sooyoung đảo mắt, cầm tài liệu bước thẳng ra khỏi phòng.

"Sooyoung, đừng nói với tớ cậu giận tớ mà" Yuri chạy theo nài nỉ.

"Cô Kwon, cô có cuộc hẹn với nhà thiết kế Karen để may trang phục đấy" Sooyoung nói rít qua kẽ răng.

Yuri lập tức nín bặt. Cô biết những lúc Sooyoung gọi "Cô Kwon" tức là cậu ấy còn trên cả giận dữ nữa rồi.

*****

Jessica tháo bỏ cặp kính, chăm chú ngắm nghía ma-nơ-kanh trước mặt mình. Mặc dù có rất nhiều đồng nghiệp khen ngợi lẫn ngưỡng mộ tác phẩm của cô, nhưng Jessica vẫn không thấy hài lòng với nó.

Trong nền công nghiệp thời trang đầy cạnh tranh này, cô không chỉ cần giỏi, cô cần sự hoàn hảo . Chọn một bộ cánh khác ngắm nghía đặt cạnh ma-nơ-kanh, cô phân vân không biết màu nào thì phù hợp nhất.

"Jung!" Giọng the thé rất to từ đâu vọng đến.

Jessica nhắm mắt, hít đầy lồng ngực. Cô quay lại trình diễn nụ cười giả tạo với sếp của mình.

"Vâng?"

Cô thấy Karen hầm hầm bước tới , mặt gần bốc khói, trong khi đồng nghiệp của cô đang vật lộn với đống nùi đằng sau cô ta.

"Tôi đã yêu cầu cô dẹp mấy thứ tào lao này bao nhiêu lần rồi hả? Nếu cô muốn thử nghiệm thứ cảm giác thời trang vô vị của mình, tự đi mà làm ở nhà, đừng đem đến công ty của tôi" Karen rú lên.

Jessica cúi đầu xin lỗi cho tới khi Karen bước ra khỏi tầm mắt. Ngay khi cô ả vừa đi, Jessica thả tự do hàng đống thứ cô đang cầm và ngã phịch ra ghế.

"Đừng để cô ta làm ảnh hưởng cậu" Sunny nói nhẹ nhàng.

Jessica quay lại và thấy Sunny - một trong những đồng nghiệp thân thiết nhất của cô tiến lại gần, họ đã hợp tác với nhau rất ăn ý ngay từ lần đầu gặp mặt.

"Tớ biết, nhưng thật sự khó quá"

"Jessica, tớ đã nói bao nhiêu lần là nhờ cậu thương hiệu của cô ta mới nổi tiếng rồi hả? Cậu mới là nhân tài, không phải cô ta! Cậu nên rời khỏi đây và tự mở cửa hàng của riêng mình. Tớ thề nó sẽ còn hơn cả nổi tiếng." Sunny khuyến khích.

"Cậu quên một thứ rồi Sunny, tớ không có tiền đâu" Jessica vừa nói vừa nhắm mắt.

"Cậu có thể vay vốn ngân hàng mà" Sunny đề nghị.

"Không Sunny, bên cạnh đó tớ nghĩ mình chưa thật sự sẵn sàng phát triển sự nghiệp riêng"

Sunny cau mày khi một lần nữa chứng kiến sự bảo thủ của bạn mình. Tiếng huyên náo ồn ào bất chợt ngoài văn phòng đi cùng giọng cười nịnh hót của sếp khiến hai cô gái giật mình nhìn nhau, khúc khích cười.

"Tớ đoán là siêu sao điện ảnh" Sunny hí hửng.

"Không, chắc chắn là ca sĩ nổi tiếng" Jessica hùa theo.

Họ bắt tay thay lời cá cược, rồi rón rén ra cửa, rình xem nhân vật nổi tiếng nào sẽ xuất hiện. Ngay khi cửa bật mở, Jessica bất ngờ nhận ra người cô mới tình cờ va phải hai ngày trước. Họ đứng cách nhau vài bước chân, nhưng ánh mắt thì khóa chặt vào nhau.

Jessica nín thở hồi hộp khi nhịp tim bắt đầu tăng tốc. Cô không thể nhìn sang hướng khác, sự phản chủ của vật bên lồng ngực trái cùng bộ não không tuân lệnh cô. Jessica cảm giác mình bị thôi miên bởi cô gái da ngăm này. Nhưng khoảnh khắc giữa họ lập tức bị phá vỡ khi Karen dẫn Yuri đi tới một hướng khác.

Khi Yuri khuất khỏi tầm mắt, Jessica khẽ thở phào, đặt nhẹ tay lên trái tim mình.

"Jessica, sao vậy? Tớ gọi cả chục lần mà cậu không phản ứng?"

"Cô ấy là ai vậy?" Jessica lập tức quay sang hỏi Sunny.

"Kwon Yuri, người thừa kế của tập đoàn Kwon. Cậu không nhận ra hở? Cô ấy xuất hiện đầy trên mặt báo cùng mấy tạp chí doanh nghiệp ấy." Sunny giảng giải đầy hiểu biết.

"Không, tớ không nhận ra." Jessica thì thầm êm ái, tự cười một mình.

"Sao cũng được, chúng ta thua độ rồi." Sunny trề môi.

Jessica không còn nghe thấy gì nữa khi cô đi nhanh theo hướng Yuri và Karen. Bước vào căn phòng đặc biệt, cô thấy Yuri đứng trên bục cao trong khi Karen và trợ lý đặt đầy quần áo xung quanh cô.

"Cô trông thật tuyệt vời, cô Yuri. Bộ nào cũng hợp hoàn hảo" Karen vỗ tay ca tụng.

Jessica đứng ở góc phòng, quan sát Yuri cùng thân hình của cô ấy. Trông thấy một vài phụ kiện trang trí nằm dải dác hai bên, một ý tưởng chợt lóe lên trong cô. Jessica nhặt chúng lên và đi về phía Yuri.

"Tôi nghĩ cái này sẽ hợp với cô"

Toàn bộ nhân viên, bao gồm cả Karen dừng hẳn công việc đang làm và chằm chằm nhìn Jessica. Chưa từng có ai dám làm phiền Karen khi cô nàng có khách quý, và Jessica vừa làm điều đó.

Jessica thu hết can đảm bước lên bục cao, đối mặt Yuri. Cô vòng thứ mình đang cầm trong tay quanh vòng eo gợi cảm của cô gái da ngăm.

"Nếu cô đeo loại thắt lưng to bản này, nhìn sẽ càng tuyệt hơn"

Tim cô đập rất nhanh, rất mạnh, khiến cô chợt nhận ra sự lắp bắp trong giọng nói. Cô không thể nhìn thẳng vào mắt Yuri, bởi biết chắc mình sẽ lại chết chìm trong đó mất.

"Jung, xuống đây ngay!" Karen rít lên.

Trước khi Karen kịp kéo Jessica, Yuri đã nhanh tay giữ lấy cô gái tóc vàng, đan ngón tay họ vào nhau. Cả hai một lần nữa lại đứng đối diện, thật sát, thật gần.

"Tôi thích....tôi thích ý kiến của cô....đừng đi" Yuri nói nhẹ nhàng.

Ở một góc phòng, Sooyoung và Sunny choáng váng quan sát bạn mình với quai hàm mở lớn. Dứt khoát có gì đó bất thường đang xảy ra ở đây.

Jessica ngồi trên sofa, môi vẫn nở nụ cười. Hình ảnh Yuri còn đọng lại nguyên vẹn trong tâm trí khiến Jessica không thể ngừng khúc khích, cô cứ cười rồi lại cười.

"Chị có biết nhìn chị quái lắm không?" Krystal nhận xét.

Jessica nhìn lên và thấy em gái ngồi xuống bên cạnh mình, chăm chú nhìn mình. Cô lờ tịt con nhóc, với quyển sổ cùng cây bút trên bàn, cô bắt đầu hí hoáy phác thảo.

"Mỗi khi chị cười như đồ ngốc thì chỉ có hoặc thăng tiến hoặc có siêu mẫu nam cực hot nào đó tới may đồ." Krystal gật gù, tỉ mẩn quan sát chị gái.

Jessica không trả lời, vẫn chuyên tâm phác thảo một người liên tục làm cô nhớ đến. Nụ cười trên môi được kéo rộng hơn.

Krystal nhướng mày khi thấy biểu hiện không bình thường của chị gái. Cô đứng dậy, vòng ra đằng trước chị gái tóc vàng đang hí hửng, giật quyển sổ hòng thu hút sự chú ý.

"Jessica, em là-"

Krystal chưa kịp dứt câu đã để ý thấy trong tranh là một người rất đẹp. Mắt cô mở lớn khi nhận ra thân thế người đó.

"Sao chị lại vẽ Kwon Yuri?" Krystal tò mò.

"Em biết cô ấy ah?" Jessica ngạc nhiên hỏi lại.

Krystal đảo mắt, ném trả quyển sổ lên đùi Jessica, ngồi phịch lại chỗ cũ.

"Em không giống chị, Jessica, em để ý tin tức. Có ai trên thế giới này, trừ chị, không biết người thừa kế duy nhất của tập đoàn Kwon chứ"

"Cô ấy thực sự rất nổi tiếng" Jessica nói nhẹ nhàng, mỉm cười nhìn lại bức vẽ.

"Yeah, đúng thế, nhưng sao tự dưng chị lại có hứng thú chuyện này?" Krystal thắc mắc nhìn chị gái.

Jessica khẽ cười, ngồi thẳng dậy quay sang con nhóc, toe toét.

"Chắc em sẽ nghĩ chị điên nếu nói cái này"

"Không có đâu, chia sẻ đi mà" Krystal nôn nóng dụ dỗ.

"Chị nghĩ chị yêu rồi, Krys"

Krystal há hốc miệng thay câu trả lời, đứng hình nhìn cô chị tóc vàng.

"Chị nghiêm túc chứ?" Bé Krys kêu lên.

Jessica không trả lời, chỉ nhìn con bé thay lời khẳng định.

Thoạt tiên, Krystal muốn phá ra cười trước sự vô lý này, nhưng ánh mắt của Jessica buộc cô phải nghĩ khác. Là thật sao? Chị cô thật sự yêu Kwon Yuri sao?

"Jessica....nhưng làm thế nào?" Krystal choáng váng hỏi lại.

"Em có tin soulmates không, Krys?"

Nụ cười rạng rỡ lại nở trên gương mặt Jessica, đã lâu lắm rồi Krystal mới thấy được vẻ hạnh phúc thế này của chị mình.

"Chị tin, và chị đã tìm thấy rồi, tên cô ấy là Kwon Yuri." Jessica cắn nhẹ môi dưới, ngượng ngùng thú nhận.

************

Yuri nằm ườn ra sofa trong căn hộ của mình, cười ngố đăm đắm nhìn trần nhà.

Sooyoung đứng bên cạnh, nhìn xuống bạn mình bằng ánh mắt ghê tởm. Cô mở điện thoại xem xét lịch trình của Yuri ngày mai.

"Được rồi Yuri, nghe lịch đây"

Yuri ngồi bật dậy, cười hớn hở nhìn Sooyoung

"Sooyoung, tớ yêu cô ấy"

"Tớ nghĩ cái đó tớ biết rồi" Sooyoung hờ hững trả lời, vẫn tập trung vào bảng dang sách.

Yuri đứng dậy nắm vai Sooyoung, bạo lực lắc mạnh.

"Sooyoung, cậu phải hiểu tớ yêu cô ấy sâu đậm thế nào!" Yuri hét lên, mắt chíu chíu lấp lánh.

Sooyoung thở dài bực bội, nghiến răng kèn kẹt nhìn Yuri. Cô nắm tay Yuri đẩy ngồi phịch xuống ghế.

"Nghe này, Yuri, tớ biết cậu đang yêu một người hoàn toàn xa lạ, và - "

"Cô ấy không phải người hoàn toàn xa lạ, tên cô ấy là Jessica" Yuri cắt ngang.

"Jessica. Tớ biết cậu yêu Jessica, nhưng hiện tại cậu có cả một công ty cần quản lý và không thể để mấy thứ nhảm nhảm đó xao nhãng cậu" Sooyoung giảng giải, ngồi xuống đối diện Yuri.

Yuri nắm chặt tay Sooyoung, đặt nó lên lồng ngực trái của mình.

"Cảm nhận đi, Sooyoung, cảm nhận nó đập nhanh thế nào mỗi lúc tớ nhắc tên cô ấy hay nghĩ về cô ấy đi" Yuri nghiêm túc nói.

Sooyoung chớp mắt lia lịa khi cô cảm giác sự nhanh bất thường của trái tim Yuri, không thể nào? Cô nhận ra tim Yuri đang đập mạnh trong lồng ngực, nó làm cô choáng váng. Yuri đang nghiêm túc yêu sao?

"Yuri, tớ - "

"Tớ không thể không nghĩ về cô ấy, Sooyoung, tớ sẽ không thể ăn, không thể ngủ nếu không được gặp cô ấy lần nữa. Tớ có thể không biết cô ấy, nhưng hiểu rõ trái tim mình đập vì cô ấy, tớ yêu cô ấy Sooyoung" Yuri chân thành bày tỏ.

Ánh nhìn của Yuri đã giải thích tất cả, khiến Sooyoung không biết đáp lại thế nào. Cô chưa từng thấy một Yuri thế này trước đây. Tất nhiên Yuri từng hò hẹn vui chơi vài lần, nhưng chưa bao giờ là tử tế cả.

"Sooyoung....cô ấy là duy nhất dành cho tớ. Cô ấy là người tớ muốn chung sống cả cuộc đời này"

"Tớ....thật sự không biết phải nói sao"

"Giúp tớ đi, Sooyoung" Yuri cười nịnh nọt.

"Giúp thế nào?"

"Giúp tớ, làm cô ấy yêu tớ" Yuri hào hứng, kéo nụ cười rộng hơn.

Sooyoung thở dài, dựa phịch ra đằng sau. Chuyện này nào có dễ dàng gì. Cô lại không thể từ chối vì Yuri là sếp, và trên phương diện một người bạn , cô không đành lòng nhìn Yuri đau khổ yêu đơn phương. Vậy nên, cô gật đầu đồng ý.

Yuri nhào tới Sooyoung, ôm thật chặt.

"Tớ biết có thể dựa dẫm vào cậu mà, Sooyoung" Yuri hí hửng.

"Phải rồi, nhưng với một điều kiện"

Yuri chưng hửng nới lỏng cái ôm, nhìn Sooyoung.

"Điều kiện gì?"

"Tập trung hơn vào các buổi họp. Tớ luôn bị nhìn như đồ dở hơi, chỉ vì cậu" Sooyoung dè dặt đề nghị.

Yuri phá ra cười , tiếp tục ôm chặt Sooyoung, một lần nữa.

Yuri đứng bên ngoài tòa nhà, cân nhắc một lần nữa kế hoạch Sooyoung đã đề ra. Cô quệt lòng bàn tay đẫm mồ hôi vào ống quần, nuốt nước bọt ừng ực.

"Sooyoung, tớ không nghĩ nó có hiệu quả đâu" 

"Đừng có chết nhát như vậy, lại đây" Sooyoung vừa nói vừa hùng hổ mở cửa vào tòa nhà.

Yuri đứng chết trân ngó Sooyoung, đầy sợ hãi. Sooyoung thở dài, lại gần Yuri túm tay cô kéo đi.

"Yuri, phải dũng cảm lên" Sooyoung động viên.

"Nhưng nếu cô ấy nghĩ tớ có mưu đồ bất chính thì sao?" Yuri vặn vẹo, cố đẩy tay Sooyoung ra.

"Ờ, cậu đúng thế còn gì" Sooyoung gật gù.

"Này, tớ không có" Yuri hét toáng lên.

Sooyoung đẩy thẳng Yuri vào thang máy, nhấn nút lên tầng, rồi quay sang cô gái da ngăm.

"Cậu đã nghĩ sẽ sống cả đời với cô ấy mà, đúng không?"

"Nhưng điều đó liên quan gì tới việc tớ trở thành dâm tặc?"

"Hờ, tớ cá là lúc nào cậu cũng nghĩ cách để được chạm vào cô ấy mà, nhỉ?" Sooyoung hả hê châm chọc , nhướng mày nhìn Yuri.

Yuri cúi đầu thật thấp với khuôn mặt đỏ bừng. Sooyoung ôm mặt cô đẩy ngược lên.

"Cậu là Kwon. Người nhà Kwon có thể có bất cứ thứ gì họ muốn. Cậu muốn Jessica, cậu sẽ có cô ấy."

Yuri đẩy tay Sooyoung ra, hướng ánh mắt chân thành vào cô.

"Tớ không muốn sở hữu cô ấy, cô ấy không phải đồ vật. Tớ muốn yêu cô ấy"

Cái nhìn làm Sooyoung chùn bước, cô chưa từng thấy Yuri nghiêm túc với bất cứ gì, hoặc bất cứ ai như vậy trước đây.

Thang máy xịch mở và Sooyoung đẩy Yuri ra. Cô nắm tay Yuri kéo về phía khu vực riêng của phòng thiết kế.

"Cô Kwon! Thật vui vì lại được gặp cô" Karen vui vẻ.

"Đi tìm cô ấy đi" Sooyoung thì thầm vào tai Yuri.

Cô đẩy Yuri đi và lại gần Karen, chắn ngang cô ta và Yuri, trong khi Yuri chạy thẳng 1 mạch sang hướng khác, với hy vọng mong manh có thể va vào Jessica.

********

Jessica khẽ đẩy gọng kính lên , chăm chú đọc tờ tạp chí thời trang mới mua. Sunny ngồi đối diện cô, ba la gì đó về mấy anh chàng cứ cố thu hút sự chú ý của cô ở dưới phòng chụp hình, nhưng Jessica không bận tâm, cô quá mải mê với quyển tạp chí.

Cô gái tóc vàng đột nhiên cảm thấy có gì đó huých nhẹ sườn mình, rồi cô nghe Sunny thì thầm gì đó với tốc độ như gió vào tai mình. Jessica không hiểu gì cả, cô quay sang và thấy Sunny đang chỉ chỏ về cái gì đó.

Jessica nhìn theo và chợt cứng người khi thấy Yuri đứng trước của văn phòng của họ. Jessica đánh rơi quyển tạp chí, lúng túng đứng bật dậy khi Yuri sải bước về phía cô.

"Tôi xin lỗi đã làm phiền"

Chất giọng trầm ấm vang bên tai Jessica làm cô không thể không mỉm cười. Ánh mắt họ khóa vào nhau, khiến Jessica thấy mình như chìm sâu, như tan ra một lần nữa.

Sunny nhìn nhận tình thế và quyết định lên tiếng.

"Cô cần gì vậy, cô Kwon?" Sunny hỏi nhanh, đẩy Jessica sang một bên.

Sự kết nối vừa dứt, Yuri bừng tỉnh nhìn xuống Sunny, cố giấu nụ cười ngượng ngùng của mình.

"Tôi tới để lấy số đo"

Jessica nhăn mày khi nhớ ra Karen là người làm việc này cho Yuri, và cô đã được cảnh báo không được léng phéng bén mảng lại gần Yuri lần nữa.

"Karen ở văn phòng khác. Cô có muốn tôi chỉ đường không?" Sunny ngọt ngào đề nghị.

"Thực ra, tôi đã yêu cầu để Jessica lấy số đo cho mình" Yuri ngại ngùng thấp giọng.

Jessica lập tức ngẩng lên nhìn Yuri, với nụ cười khẽ nở trên môi. Sunny quan sát cả hai đầy nghi vấn. Không còn việc gì làm, cô đảo mắt, dẫn Yuri tới phòng thử đồ.

"Đừng làm gì ngốc nghếch đấy" Sunny thì thầm vào tai Jessica.

Jessica gật gật đầu, cầm cuộn thước dây và kéo rèm. Cô xoay người lại đối diện Yuri, cố gắng tối đa tránh nhìn vào đôi mắt ấy.

"Cô muốn số đo hoàn chỉnh?" Jessica bẽn lẽn hỏi.

"Vâng"

Yuri cởi áo khoác ngoài, đứng lên bục, chờ Jessica. Jessica ngước nhìn Yuri, chợt nhận ra một vài cúc áo ở trên của cô ấy không cài, lộ ra khoảng da mịn màng.

Jessica nuốt đánh ực, cố cúi đầu xuống, không nhìn Yuri nữa.

"Tôi đo quần trước nhé" Cô gái tóc vàng nhẹ nhàng quỳ gối.

Cô đặt đầu thước chạm vào ống quần Yuri, kéo lên khoảng giữa hai chân cô ấy. Bàn tay cô chỉ còn cách vài inches trước khi chạm vào điểm nhạy cảm nhất của Yuri, xuyên qua đũng quần.

"Dài như vậy đã được chưa?"

Yuri hồi hộp nuốt nước bọt, nhìn xuống và thấy vị trí của Jessica.

"Cao lên một chút" Cô gái da ngăm đề nghị.

Jessica táo bạo đưa ngón tay lên cao hơn, Yuri lập tức nhắt mắt khi cảm giác đầu ngón tay thanh mảnh chạm nhẹ điểm giữa của mình.

"Vậy được chưa, hay tôi cho cao thêm chút nữa?" giọng tóc vàng nghe như gió thoảng.

"Đ-đ-được r-r-rồi" Yuri run rẩy lắp bắp.

Có câu trả lời, Jessica đứng dậy và thấy mặt Yuri đang đỏ bừng. Cô mỉm cười khi nhận ra mình cũng có ảnh hưởng tới Yuri.

"Giờ đo áo nhé"

"Vâng, chắc rồi" Yuri vẫn còn thở gấp.

Jessica vòng thước qua eo Yuri, nhưng dừng lại khi thấy cô gái da ngăm từ tốn cởi nút áo.

"Cô định cởi áo ra sao?" Jessica ngạc nhiên hỏi.

"Không phải như vậy sẽ dễ đo hơn sao?" 

Jessica nín thở, miệng khẽ há khi Yuri quăng cái áo sơ mi sang một bên, lộ ra làn da rám nắng cùng đường cong hoàn hảo của mình. Mắt Jessica mở lớn, nhấm nháp từng phân vuông trên cơ thể Yuri. Cô gái này thật sự rất đẹp.

"Cô sẽ đo cho tôi chứ?" Yuri cười toe.

Jessica giật mình khỏi mớ suy nghĩ tối tối, bước lại gần Yuri, vòng thước qua eo cô, cho phép đầu ngón tay khẽ lướt trên vùng da mềm mại mịn màng.

Cô nghe được nhịp thở dần rối loạn của Yuri, và ngẩng lên nhìn cô ấy, để rồi choáng váng nhận ra, môi họ chỉ còn cách nhau một khoảng nhỏ, và sự gần gũi giữa hai cơ thể đã trên mức nguy hiểm một bậc.

*****************

Sooyoung thở phào khi cuối cùng cũng dứt được Karen, người phụ nữ đó đúng là phiền phức khủng khiếp. Sooyoung đi về hướng Yuri đi lúc nãy, và thấy một cô gái nhỏ nhắn quen quen bước ra.

"Xin lỗi" Sooyoung gọi.

Sunny quay lại và dừng bước khi thấy cô gái cao bước lại gần mình.

"Tôi có thể giúp gì?"

"Cô là...bạn của Jessica?"

"Vâng, là tôi"

"Tôi nghĩ mình gặp cô ở đâu rồi, cô cũng ở trong phòng thử đồ với Yuri hôm trước"

"Và cô là - " Sunny bỏ lửng câu hỏi.

"Tôi là trợ lý của Kwon Yuri, tôi có chuyện muốn nhờ cô giúp"

"Tôi có thể giúp gì?"

Sooyoung biết việc mình sắp làm sẽ khiến Yuri giận, nhưng cô vẫn phải làm, sẽ giúp ích cho cuộc sống yêu đương của Yuri.

"Yuri thật ra rất thích Jessica" Sooyoung nói thẳng.

Mắt Sunny lập tức mở lớn với thông tin vừa nghe.

"Cô nói nghiêm túc?"

"Vâng, tôi chưa từng thấy Yuri như vậy bao giờ. Vậy nên tôi muốn nhờ cô giúp, vì cô là bạn của Jessica"

"Jessica cũng rất thích Yuri" Sunny thốt lên.

Ngay khi nhận ra mình vừa xí xớn lỡ lời, Sunny bịt chặt miệng và ngước cặp mắt cún con nhìn Sooyoung. Sooyoung mỉm cười nhìn lại.

"Vậy là cả hai cùng có cảm giác với nhau, tội gì không sắp xếp một buổi hẹn hò nhỉ?" Sooyoung đề nghị, rút chiếc Blackberry màu bạc ra chọn ngày đẹp.

"Nếu họ yêu nhau sao chúng ta không để nó phát triển tự nhiên?"

"Cậu không hiểu Yuri bằng tôi đâu" Sooyoung khẳng định.

Cô gái cao bước qua Sunny về phía phòng thử đồ, nơi cô chắc chắn có Yuri và Jessica. Sunny theo sau với vẻ mặt lúng túng không che dấu.

Sooyoung kéo rèm mở toang, lộ ra viễn cảnh hai con người đang đứng cực sát nhau, Yuri - nửa - trên - không - mặc - gì, nhắm mắt cúi xuống cô nàng mắt nhắm tóc vàng, hai đôi môi gần chạm vào nhau.

Sooyoung hí hửng nhìn sang bên và thấy Sunny há hốc miệng trước khung cảnh siêu thực, siêu tình cảm trước mắt. Dù rất ngắn bởi Yuri và Jessica lập tức giật mình buông nhau ra.

"Chủ nhật thế nào, được không?" Sooyoung hỏi với nụ cười chiến thắng.

"Chủ nhật nghe tuyệt đấy" Sunny gật đầu đồng ý lập tức.Yuri bước xuống ô tô, nhìn quán cafe trước mặt mình. Lát nữa thôi cô sẽ được gặp Jessica ở đây.

"Tớ vừa gọi Sunny rồi, cô ấy nói Jessica vài phút nữa sẽ tới" Sooyoung thông báo.

Họ bước vào quán và chọn một bàn bốn người cạnh cửa sổ.

"Được rồi, trước khi cô ấy đến tớ cần nhắc nhở cậu vài chuyện. Chúng ta đang ở nơi công cộng, đề nghị cậu giữ yên quần áo nếu không trang nhất các mặt báo ngày mai sẽ rực rỡ toàn hình của cậu và chủ tịch tuyệt đối sẽ không để yên đâu" Sooyoung nghiêm giọng. 

Yuri bối rối giây lát, cô lấy lại bình tĩnh hít thở sâu, đập bàn cái rầm lườm Sooyoung.

"Cậu bảo tớ cho cô ấy thấy hình mẫu thực sự! Nhớ lại cái kế hoạch ngu ngốc của cậu coi!" Yuri tức tối.

"Tớ bảo cậu cho cô ấy thấy chính con người cậu; ai kêu cậu lột đồ ra đâu" Sooyoung đảo mắt, thở dài thất vọng.

"Ờ thì đáng lẽ cậu phải nói rõ ra chứ" Yuri nhăn nhó.

Yuri vẫn còn ngượng chín người vì tai nạn phòng thử đồ, sự việc xảy ra cách đây hai ngày. Giờ cô còn thấy ngượng hơn khi biết là mình đã hiểu nhầm ý Sooyoung sang cái gì đó liên quan đến....ờ nhục thể.

"Đó không phải lỗi của tớ, chẳng qua bản chất con người cậu xúi dục cậu làm vậy thôi." Sooyoung bình thản nhận xét.

Yuri lầm bầm nguyền rủa gì đó khi dựa phịch ra sau, khoanh tay chu mỏ quay sang hướng khác.

"Cô ấy tới kìa" Sooyoung thông báo , nhìn ra đằng sau Yuri.

Yuri quay phắt lại và thấy Jessica bước vào tiệm cafe, từ tốn gỡ bỏ cặp kính thời trang. Trong mắt Yuri, cô ấy còn đẹp hơn cả người mẫu nữa. Nhân lúc Yuri vẫn mê mải chìm đắm bởi sắc đẹp của Jessica, Sooyoung nhanh chóng chuồn đi bằng cửa sau.

Jessica trông thấy Yuri, cô tiến lại gần, khẽ cúi đầu chào.

"Chào cô Kwon" - Cô gái tóc vàng lịch sự.

Yuri bối rối đứng bật dậy.

"Không cần khách sáo vậy đâu"

"Sẽ hay hơn nếu cậu gọi tôi bằng tên" Yuri đề nghị khi cả hai cùng ngồi xuống.

Jessica gật nhẹ đầu, bẽn lẽn nhìn ra ngoài cửa sổ. Sự lúng túng ngượng ngùng vẫn vương vấn sau sự cố phòng thử đồ hôm trước.

"Cậu uống gì?"Yuri vui vẻ hỏi.

Jessica phân vân, nhíu nhíu mày khi nhận ra mình muốn chọn tới hai thứ. Cô trề môi làm Yuri không thể không mỉm cười, thiên thần này thật quá sức dễ thương.

"Cafe caramel"

Chất giọng ngọt ngào của cô gái tóc vàng đánh thức Yuri khỏi cơn mộng mị, cô nghiêng đầu sang bên nhìn Jessica.

"Không phải quá ngọt sao?" Yuri khúc khích.

"Còn cậu uống gì?"

"Chocolate nóng" Yuri hào hứng trả lời, toét miệng cười ngố.

Jessica cũng mỉm cười theo khi phát hiện khía cạnh đáng yêu này của Yuri.

"Cũng rất ngọt mà"

"Nhưng không ngọt bằng cậu" Yuri mơ màng nhận xét.

Giật mình nhận ra bản thân mới nói hớ, trót để suy nghĩ tuôn theo đường miệng, Yuri chớp mắt lia lia, bối rối nhìn Jessica.

"Tôi xin lỗi, tôi không có ý nói vậy"

"Không sao mà" Jessica từ tốn trả lời, mỉm cười với Yuri.

Yuri lảng tránh ánh nhìn của Jessica khi thân nhiệt mỗi lúc một tăng cao và cô biết mặt mình đang rất đỏ. Cô gái da ngăm chữa thẹn bằng cách gọi phục vụ, đồng thời giúp bản thân xao nhãng sự chú ý khỏi cô gái tóc vàng quyến rũ.

Khi ánh mắt họ khóa vào nhau lần thứ hai, sự ma mị ngọt ngào bỗng khiến Yuri hoàn toàn chìm sâu vào đôi mắt ấy.

"Tôi muốn xin lỗi hành động quá trớn trong phòng thử đồ" Yuri nói nhẹ nhàng.

"Tôi mới là người nên xin lỗi mà" Jessica bẽn lẽn trả lời.

Họ nhìn nhau khi im lặng tiếp tục chào đón.

"Cậu thật là đẹp" Yuri thì thầm.

Không còn vô tình như hồi nãy, lần này Yuri hoàn toàn làm chủ lời khen của mình.

Jessica đỏ mặt cúi đầu, đưa tay vén vài lọn tóc mềm mại ra sau tai, cô khẽ bối rối.

"Tôi xin lỗi vì đã làm cậu thấy không thoải mái" - Giọng cô gái da ngăm thoáng buồn.

"Không , không đâu mà" Jessca vội vã phủ nhận.

Yuri đặt tay lên bàn, chầm chậm tìm đường đến bàn tay của Jessica, cô gái tóc vàng cũng theo đó đưa tay ra trước. Làn da mịn màng chạm nhau, khiến họ có cảm giác như dòng điện chạy dọc cơ thể.

Cô gái tóc vàng xoa nhẹ ngón cái lên tay Yuri, và người đối diện cũng làm tương tự. Như một dấu hiệu chứng tỏ cả hai cùng rung động.... Đó thật sự là tình yêu.

"Cậu có tin soulmates không, Jessica?" Yuri thì thầm.

Jessica nhướng mày ngạc nhiên, nhớ lại cuộc trò chuyện cùng chủ đề này với cô em gái vài ngày trước.

"Mình tin" Jessica thành thật thừa nhận.

"Vậy, cậu có nghĩ mình điên không nếu mình nói mình tìm thấy soulmate của mình trong cậu?" Vẫn nhìn sâu vào mắt Jessica, Yuri chân thành bày tỏ.

"Không....Mình cũng có cảm giác như cậu vậy..."

Từng ngón tay đan vào nhau vừa khít, họ mỉm cười nồng ấm, trìu mến nhìn đối phương.

************

Sooyoung rình rập bên ngoài tiệm cafe, chứng kiến đôi tình nhân vuốt ve tay nhau mà mỉm cười đắc thắng. Cô hí hửng quay sang Sunny đang đứng bên cạnh mình.

"Vậy khi nào chúng ta sắp xếp buổi hẹn hò thật sự?" Sooyoung lấy chiếc điện thoại Blackberry màu bạc ra và hỏi.

"Tôi sẽ xem lại lịch làm việc của Jessica, nhưng có lẽ tốt nhất nên để họ tự đến với nhau"

"Yuri rảnh vào thứ tư, nhưng lại bận vào thứ năm và thứ sáu" Sooyoung phớt lờ thông báo.

Sunny lắc đầu ngao ngán nhìn Sooyoung. Thật không thể bàn luận gì được với cái đồ cao kều này.Bây giờ bạn có thể xem được nội dung ẩn

Yuri đứng ngắm nghía trước gương lần thứ mười, chỉnh trang lại y phục bản thân. Cô lắc đầu cởi cái áo sơ mi đang mặc [lần nữa] ra và mở tủ lựa một cái sơ mi khác.

"Yuri, xong chưa thế?" Sooyoung từ ngoài phòng khách hét vọng vào.

Yuri cào tóc bức bối khi tiếp tục cố gắng kiếm tìm bộ cánh hoàn hảo cho buổi hẹn hò tối nay với thiên thần Jessica.

"Yuri" Sooyoung gọi lần nữa, mất dần kiên nhẫn.

"Cái gì" Yuri hét lại.

Cô đang bực mình, tự bực mình bởi không biết nên chọn bộ nào mới là hoàn hảo.

Sooyoung bước vào phòng và thấy bạn mình vẫn đang trong tình trạng vô cùng nhếch nhác. Cô tự hỏi tại sao một người lạ như Jessica lại có khả năng làm Yuri phát điên lên như thế.

"Sooyoung, tớ tiêu rồi" Yuri rên rỉ.

"Ờ tớ thấy rồi" Sooyoung thong thả trả lời.

Yuri bực bội quẳng cái áo đang cầm vô mặt Sooyoung.

"Cậu chẳng biết giúp đỡ gì cả" - cô nàng bực bội lại quay đi tìm quần áo tiếp.

Sooyoung thở dài, đút điện thoại ngược vào túi, kéo Yuri rời khỏi cái tủ.

"Ở yên đây, tớ chọn đồ cho cậu" Sooyoung vừa nói vừa đẩy Yuri ngồi xuống giường.

Sooyoung lăm lăm tiến về trước, rà soát xung quanh rồi chọn ra bộ đồ giản đơn nhưng lịch lãm. Xong xuôi, cô quay sang Yuri.

"Mặc cái này" Sooyoung ra lệnh, đưa áo cho Yuri.

Yuri rên rỉ lần cuối rồi ngoan ngoãn vào phòng tắm thay đồ. Sooyoung rút chiếc Blackberry màu bạc ra và kiểm tra lịch trình tối nay.

"Được rồi Yuri, tài xế sẽ đón Jessica lúc 7 giờ, đưa cô ấy đến nhà hàng. Sau đó sẽ có xe ngựa đưa hai cậu đi chơi công viên, và - " Sooyoung chưa kịp kết thúc danh sách thì đã bị cắt ngang.

"Cậu không thấy vậy là quá nhiều sao?"

Yuri bước khỏi phòng tắm, vuốt lại mái tóc dài thẳng mượt, nhìn Sooyoung.

"Sao nào, cậu phải gây ấn tượng thì mới được"

Yuri thở dài, tiếp tục quay sang ngắm nghía trước gương.

"Nhưng đây là lần hẹn hò đầu tiên của bọn tớ, Sooyoung, tớ chỉ muốn tận hưởng thôi. Tớ muốn cô ấy vui vì chính tớ." 

"Chắc chắn sẽ. Có cô gái nào không thích buổi hẹn hò đầu tiên mang hơi hướng lãng mạn kì diệu đâu" Sooyoung giảng giải am hiểu.

"Nhưng đó không phải lãng mạn của tớ" Yuri phản đối.

Sooyoung phẩy phẩy tay, kéo Yuri ra khỏi phòng.

"Đi nào, cậu sắp muộn giờ hẹn rồi đấy."

********

Jessica bước xuống xe, hồi hộp nắm tà áo choàng chặt hơn khi nhìn lên nhà hàng sang trọng trước mặt mình. Cô từng nghe nhiều lời khen về danh tiếng cùng chất lượng đồ ăn ở đây, nhưng chưa một lần thử đến những nơi thế này. Nó không thuộc tầng lớp của cô.

"Tiểu thư, xin mời vào" Anh chàng tiếp tân lịch sự.

Cô đi theo anh ta qua vài dãy bàn, ngang qua những quý ông lịch thiệp, vest đen sang trọng, nhẫn kim cương đắt tiền, quý bà chíu chíu vòng cổ ngọc trai, áo lông đủ loại thú; Jessica cảm thấy mình hoàn toàn không thuộc về nơi này. Dù bộ váy cô mặc rất đẹp, nhưng không sang trọng, quý phái hay thượng lưu kiểu của họ.

Cô dừng lại khi nhìn thấy Yuri, cô gái da ngăm lập tức đứng lên, tươi cười chào cô.

"Chào cậu"

Cảm giác dễ chịu lan tỏa khi trông thấy Yuri, Jessica cười đáp lại.

"Cậu đẹp lắm" Yuri khen dịu dàng.

Jessica ngượng ngùng cúi đầu dấu gương mặt ửng hồng. Yuri giúp cô cởi bỏ áo khoác rồi cùng ngồi xuống chọn thực đơn. Jessica cảm giác Yuri chốc chốc lại nhìn mình và tự mỉm cười với suy nghĩ đó.

Cô nhìn menu nhưng không biết chọn gì, đột nhiên có cảm giác đầy ứ khiến cô không muốn ăn gì nữa. Đặt tờ thực đơn xuống, nhìn sang bên cạnh chỉ để thấy mọi người đang chỉ chỏ thì thào gì đó về mình. Jessica thấy không thoải mái.

Sự ấm áp bỗng chốc xuất hiện khi bàn tay thon chạm khẽ tay cô. Ngẩng nhìn lên, cô thấy Yuri âu yếm nhìn mình.

"Kệ họ đi, họ chỉ...ừm tò mò thôi" Yuri mỉm cười.

Jessica gật đầu, nhìn trở lại menu. Tay Yuri vẫn nắm tay cô, ngón cái vuốt nhẹ mơn man xoa dịu cô. Cảm giác thật thoải mái khi biết Yuri có thể làm cô dễ chịu hơn... làm cô cảm thấy yêu chỉ bằng một cái chạm khẽ.

"Jessica" Yuri gọi nhẹ nhàng.

Jessica ngẩng lên, nhìn sâu vào mắt Yuri.

"Cậu có đói không?"

Cô muốn nói dối, nhưng ánh mắt Yuri quá chân thành nên Jessica quyết định thành thật.

"Không" Cô khẽ trả lời.

Yuri chợt đứng dậy, nở nụ cười rộng hơn.

"Đi với mình"

Jessica bối rối làm theo, với tay lấy áo khoác khi tay còn lại bị Yuri nắm chặt. Họ đi ra cửa sau nhà hàng.

"Yuri, chúng ta đang đi đâu đây?" Jessica tò mò.

"Mình xin lỗi vì phải đi cửa sau, nhưng nếu ra cửa trước chúng ta sẽ bị Sooyoung bắt gặp mất" Yuri cười tươi rói.

***********

Cô không rõ chuyện gì đã xảy ra, khi ý thức lại thì đã thấy mình đi bên cạnh Yuri, tản bộ dọc công viên, ăn kem giữa trời đông lạnh giá.

"Làm thế nào cậu có thể nghĩ tới kem vào thời tiết này?" Jessica vừa hỏi vừa liếm kem.

"Cậu nên ăn kem vào mùa đông, vị sẽ ngon hơn nhiều, bà ngoại mình bảo thế" Yuri vui vẻ.

"Thông thường người ta hay chọn trà hoặc chocolate nóng, sẽ giúp cậu giữ ấm" Jessica am hiểu.

Yuri mỉm cười, đứng sát Jessica hơn.

"Mình có thể tiết lộ bí mật này cho cậu không?" Yuri thấp giọng.

Jessica không thể cưỡng được giọng điệu lẫn biểu cảm dễ thương của Yuri, cô cười nhẹ gật đầu. Yuri bạo dạn tiến sát hơn, thì thầm vào tai cô.

"Gia đình mình bị khùng ấy"

Yuri lùi lại cười ngố, làm cô gái tóc vàng cũng khúc khích cười theo. Cô gái da ngăm này đang từ từ chiếm trọn trái tim cô, chỉ bằng những cử chỉ ngây ngô đáng yêu của mình.

Jessica tận dụng sự gần gũi, nắm nhẹ tay Yuri khi họ bước tiếp cùng nhau. Mắt Yuri mở lớn nhìn xuống những ngón tay đang đan vào nhau vừa khít, cô thật muốn nhảy lên sung sướng.

"Không sao cả, bỏ qua những chuyện đó đi, chỉ biết mình đang rất vui vẻ với cậu"

Yuri siết chặt tay Jessica hơn, cả hai cùng im lặng. Họ chợt dừng lại khi có gì đó lạnh và ẩm chạm khẽ vào trán, ngẩng nhìn lên, hai cô gái thích thú nhận ra những bông tuyết đầu mùa đã rơi rồi.

"Tuyết kìa" Yuri háo hức.

"Đẹp thật" Jessica hưởng ứng cười nhẹ.

Yuri quay sang Jessica, người vẫn chăm chú ngắm nhìn bầu trời, vẻ đẹp của cô ấy bỗng chốc khiến Yuri ngây người nhìn ngắm. Từ khóe mắt, Yuri để ý có gì đó đằng xa, cô quay sang và thấy một xe bán dạo. Yuri mỉm cười khi phát hiện những vật dụng được bày bán trên xe.

"Chờ mình ở đây" Cô thì thầm.

Jessica nhìn Yuri chạy nhanh tới xe bán hàng. Cô gái tóc vàng nghiêng nghiêng đầu khi thấy Yuri phấn khởi mua được gì đó , chạy ngược về cô.

"Gì vậy?" Jessica tò mò hỏi khi Yuri dấu nó ở đằng sau.

Cô gái da ngăm giơ ra vòng tầm gửi nhỏ, làm Jessica vô cùng ngạc nhiên.

"Mình biết giờ không phải Giáng Sinh, nhưng tuyết luôn gợi mình nhớ tới nó" Yuri ngượng ngùng thú nhận.

Jessica thấy Yuri treo vòng tầm gửi vào cái cây to đằng sau họ, cô không do dự tới bên cạnh Yuri. Họ đối mặt nhau ở khoảng cách thật gần.

"Nói mình biết nếu mình tiến tới quá nhanh" Yuri thì thầm, chầm chậm cúi xuống Jessica.

"Không, không hẳn đâu"

Lời vừa thốt ra đã bị chặn lại khi Yuri thu hẹp khoảng cách, chiếm trọn môi cô.

Nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng đam mê mãnh liệt. Chỉ một cái chạm môi cũng khiến họ ngụp lặn trong cảm xúc nồng nàn. Yuri dứt ra, âu yếm nhìn sâu vào mắt Jessica. Cô gái tóc vàng vòng tay ôm cổ Yuri, kéo nhẹ cho một nụ hôn khác, say đắm hơn. Họ cùng trao nhau nụ hôn đầu dưới cơn mưa tuyết dịu dàng trắng xóa.

***********

Sooyoung lầm bầm nguyền rủa, kéo cao cổ áo khi bước dọc nhà hàng. Cô mất liên lạc với Yuri, lần đầu tiên kể từ ngày làm trợ lý. Sao Yuri lại cư xử kiểu đó chứ, Sooyoung bực mình quá đi mất.

Hình dáng nhỏ quen thuộc phía bên kia đường thu hút sự chú ý của Sooyoung, cô chạy nhanh tới người con gái đó.

"Này" Sooyoung bất lịch sự gọi.

Sunny quay lại và thấy Sooyoung trừng trừng nhìn mình.

"Oh, Sooyoung, xin chào"

"Cậu có biết bạn cậu và sếp của tôi mất tích không?" Sooyoung hỏi nhanh.

"Họ không mất tích, chỉ đơn giản tận hưởng buổi hẹn hò thôi" Sunny bình tĩnh trả lời.

"Hừ, cậu có biết họ đi đâu không?" Cô gái cao vẫn bất lịch sự.

"Không, mà nếu có sao tôi phải nói cho cậu?" Sunny lãnh đạm.

"Cậu có biết tôi là ai không hả? Tôi là trợ lý của Kwon Yuri. Người thừa kế tập đoàn kinh doanh thương mại lớn nhất Hàn Quốc" Sooyoung ngạo mạn khoe.

"Còn cậu có biết tôi là ai không? Tôi là người chả thèm quan tâm tới cái chức vụ của cậu lẫn cái địa vị của công ty cậu" Sunny tuyên bố, vẫn thái độ lãnh đạm như thế.

Sooyoung chớp chớp mắt vài cái, choáng váng nhận ra lần đầu tiên có người dám đối đáp với cô như vậy.

"Giờ tôi đi uống cafe, cậu có thích thì cùng đi" Sunny đề nghị rồi bỏ đi thẳng.

Sooyoung nhìn xuống chiếc Blackberry màu bạc đắt tiền của mình, rồi nhìn lên hình dáng nhỏ nhắn đang đi xa dần. Cô cất điện thoại vào túi rồi lững thững đi theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro