Bác sĩ, Nhất Thế cần gì? (Cẩm Trúc)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tống An Thần - Diệp Nhất Thế

1/ "Cô thật sự muốn đi mãi thế này, bước vào tòa thành thuộc về anh và cô, cùng nhau sống cuộc sống hạnh phúc của vương tử và công chúa. Đáng tiếc, cô không phải công chúa, vương tử sẽ không thuộc về cô."

2/ "Nhất Thế vẫn luôn cho rằng bản thân là đáng thương, đi học đều phải tự mình kiếm tiền. Ở nước ngoài 6 năm, lần nào mệt mỏi cũng trốn trong chăn khóc, oán trách số phận mình sao mà khổ quá. Nhưng lúc này đây, đột nhiên Nhất Thế cảm thấy mình vẫn may mắn, ít nhất lúc cô còn thơ, cô được ăn mặc đầy đủ, đãi ngộ như công chúa, cơm bưng nước rót tận miệng. Hiện giờ tuy thiếu ơn huệ của người ta, lại mắc nợ nhưng chí ít cũng không quá khổ, so với những người này, bản thân cô may mắn cỡ nào? Nghĩ thế, cô cảm thấy có phần rộng rãi ra, có lẽ cô cũng nên thử để mình vượt ra khỏi bụi bặm, nhìn ngắm thế giới chui lên từ mặt đất đã lâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro