Anh luôn ở bên em - Cố Tây Tước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phó Bắc Thần - Trình Viên Viên

"Cả đời này đều vì em, tình nguyện vì em mà bị trói buộc, huống chi thay em chịu nạn." - Phó Bắc Thần

"Dậy muộn hơn nữa cũng không cần vội, anh sẽ luôn đợi em." - Phó Bắc Thần

"Cô ấy không hiểu, không biết thì cháu hiểu, cháu biết là được rồi. Thứ cô ấy muốn cháu sẽ lấy thay cô ấy." - Phó Bắc Thần

" Viên Viên, anh chưa từng hôn ai khác. Cũng chưa từng nhớ ai khác. Chỉ có em, là anh muốn ở bên trọn đời." - Phó Bắc Thần

" Thời buổi này quả thật không thể chia sẻ với người khác nỗi khổ của mình! Như thể chỉ khiến người ta càng vui, mình càng buồn mà thôi!"

"Anh đội bao sương gió đi từ xa đến, tay mang theo ánh mặt trời, anh đưa ánh sáng đó cho cô, cô có được những ngày tháng đẹp nhất trong đời."

"Một đời người có thể gặp gỡ rất nhiều người, hợp ở bên nhau thì khá nhiều, nhưng chỉ có một người khiến em cảm thấy chỉ khi bầu bạn cùng người đó, những năm tháng trong đời này mới không còn cô đơn." - Phó Bắc Thần

"Thời gian khiến người ta quên đi rất nhiều chuyện, nhưng có nhiều chuyện rất nhiều năm vẫn ở mãi trong ký ức chúng ta, nếu không phải là muốn quên mà không thể nào quên được, thì cũng là muốn nhớ mãi cả đời."

"Ai là người nhớ mãi không thể quên của ai, ai là người có cũng được mà không có cũng được của ai, ai lại là người in dấu trong lòng ai, ai lại là sự đáng tiếc của ai? Tình cảm trên thế giới này vốn không có sự bình đẳng, lúc bình đẳng thì có lẽ là lúc không có tình cảm, cũng chính là "người xa lạ" mà người ta thường nói."

"Anh thật sự thích em, vì vậy tình nguyện dùng thất tình lục dục của bản thân để bảo vệ em kiếp kiếp tỉnh táo. Anh thật sự thích em, vì vậy tuy biết em sẽ yêu người khác nhưng vẫn bảo vệ em trước khi gặp người đó khỏi cô đơn. Anh thật sự thích em, từ đó đến giờ, mỗi giây, mỗi phút." - Trình Bạch

"Khi tình yêu mới nảy sinh, nó non nớt, yếu ớt, như một nụ hoa nhỏ mới ra giữa cành lá trong khu sơn dã, nó không biết mình có thể nở bung, không biết liệu có cơn gió bất ngờ nào lại làm nó tan tác. Nó chỉ có thể cố gắng giữ lấy tính mạng bé nhỏ của mình cho tới khi kiệt sức. Nếu nó không chịu được tới lúc nở thì chỉ có thể hoá thành bùn trong tiết xuân, dưỡng cho một bông hoa khác có duyên với mảnh đất này hơn. Đó là một tình yêu khác sau khi thăng hoa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro