Gặp gỡ Vương Lịch Xuyên - Thi Định Nhu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Lịch Xuyên - Tạ Tiểu Thu

"Nếu em quen với việc đàn ông đối xử tốt với mình, tương lai em sẽ gả cho một người rất tốt."

"Tôi cảm thấy hạnh phúc, cũng vô cùng cảm ơn ông trời. Dù gì đi nữa, thì người tôi yêu vẫn còn sống."

"Dù cơn bão tình yêu có chôn vùi em, nhưng chỉ cần em có thể nổi trên mặt nước, em sẽ bất chấp tất cả mà yêu anh."

"Lịch Xuyên, em yêu anh 2 vạn 5 nghìn 100 năm ánh sáng! Nếu anh là một sóng điện từ được gửi đi, em chính là M13. Em sẽ ở đó đợi anh."

"Lịch Xuyên, anh giống như chiếc máy bay giấy này vậy. Bay tới, bay đi. Bay đi, bay tới. Cuối cùng rồi cũng sẽ rơi xuống dưới chân em."

"Lịch Xuyên, cầu vồng của em, trọng lực của em. Lịch Xuyên, Titanic của em, núi băng của em. Lịch Xuyên, anh đi về phía trước, ném một hòn đá đen vào không trung, hòn đá kia chính là em."

 "Thế giới này, chỉ có Lịch Xuyên có thể làm cho tôi hạnh phúc nhất, chỉ có Lịch Xuyên có thể khiến cho tôi đau khổ nhất. Không có một ai khác có thể đồng thời làm được cùng lúc hai việc này."

"Nếu em không thể nào quên một người nhưng người đó lại không thể nào bên cạnh em, em hãy viết tên người đó lên cánh máy bay giấy, rồi phóng nó đi. Em sẽ nhanh chóng quên tên người đó thôi."

"Nói tóm lại cả đời này em liền dính với anh, cùng nhau, mãi không biến mất, cứ liều chết bám theo. Cho dù anh bị bệnh tới mức chỉ còn một cọng tóc, anh cũng phải ở bên em."

"Em và anh, chỉ có bắt đầu, không có kết thúc. Vĩnh viễn cũng không có kết thúc. Nếu như phải có kết thúc, thì chỉ có một kết thúc, đó chính là chúng ta sống hạnh phúc bên nhau."

"Ngoại trừ đau khổ, lo lắng và sợ hãi ra, anh không thể cho em gì cả. Em phải có một cuộc sống hạnh phúc đầy đủ, một tình yêu đáng giá, gả cho một người có thể che chở em cả đời. Hoặc ít nhất khi em bị ức hiếp, anh ta cũng có thể đánh nhau vì em."

"Anh không phải đã nói không quan tâm em nữa sao? Sao lại tới quan tâm em nữa vậy? Anh dựa vào đâu mà xông vào thế giới của em, làm cho thế giới của em náo loạn cả lên, sau đó anh biến mất không hình không bóng. Anh dựa vào đâu?"

" Khi em được đọc một quyển sách hay nhất, gặp được một người đàn ông đẹp nhất, hoặc là tới một thành phố xinh đẹp. Em hãy nói với chính mình, em đã gặp được thứ tốt nhất trên đời, em khiến những thứ đó làm bạn với em trên đường đời. Nhưng không được bao lâu, lại có những điều mới xảy ra, em lại đọc được một quyển sách hay hơn, gặp được một người đàn ông đẹp hơn, đi tới một thành phố đẹp hơn. Một cuộc sống khác lại bắt đầu."

"Đừng sợ kết thúc. Kết thúc chỉ là một ảo ảnh mà thôi. Tất cả kết thúc, đều ý nghĩa cho một bắt đầu mới."

"Không! Đừng giảo biện với em! Em và anh, chỉ có bắt đầu, không có kết thúc. Vĩnh viễn cũng không kết thúc. Nếu như phải có kết thúc, thì chỉ có một kết thúc, đó chính là chúng ta sống hạnh phúc bên nhau!"

"Tiểu Thu, ý chí của em rất kiên định, anh thật sự rất bội phục em. Vào những năm cách mạng em nhất định sẽ là anh hùng. Nếu như trong phong trào kháng Mỹ, không biết sẽ có bao nhiêu cái lô cốt bị em bắn sập. Cuộc đời ảm đạm thê lương của anh, phải dựa vào em chỉ đường tiến tới."

"Muốn yêu một người, không có có hội. Muốn hận một người, không có lý do. Muốn chạy trốn, không có chỗ trốn. Muốn sa đọa, không có can đảm."

"Tôi từ chuyện của bản thân học được nên yêu như thế nào. Không nhất định chỉ là yêu một cô gái. Mà là yêu bất cứ người nào có vị trí trong tim tôi. Tôi cũng từ chuyện của mình học được cách buông tha. Tình yêu không phải của cô, thì rốt cuộc cũng sẽ bỏ đi. Cô muốn bắt lại cũng không được, không bằng để cho nó đi."

 "Em đã từng nghe Văn Yến thiền sư nói chưa? Văn Yến thiền sư là một đạo nhân rất cao thâm. Có một ngày ông hỏi đệ tử của mình: ta không hỏi các con trước đây 15 trăng tròn là thế nào. Ta chỉ hỏi sau này ngày 15 sẽ thế nào?. Các đệ tử đều nói không biết. Văn Yến thiền sư nói, ngày nào cũng là ngày tốt. Cũng giống như bây giờ vậy, Tiểu Thu. Em phải biết thời gian còn lại nằm trong tay chúng ta. Nếu như những ngày tháng sau này của chúng ta phải sống trong đau khổ, vậy thật ra là do chúng ta không đối xử tốt với bản thân, không đối xử tốt với cuộc sống..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro