ĐÔNG CUNG - PHỈ NGÃ TƯ TỒN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Có con cáo nhỏ cô đơn,
Ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình,
Cơ mà đâu phải ngắm trăng
Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.

Có con cáo nhỏ bơ vơ
Ngồi trên cồn cáo thẩn thơ sưởi mình,
Nào đâu cáo muốn sưởi mình
Cáo đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua.

Hóa ra cứ mãi đợi mãi chờ, con cáo ấy lại chẳng thể đợi được người mà nó muốn.

2.
Nước sông Quên, đặng quên tình... Sông Quên thần kỳ cho ta ba năm quên lãng, vậy mà không để cho ta một đời được quên.

3.
Chàng nhảy xuống, tóm lấy tôi, sau cùng chỉ để nói với tôi một câu như thế: " Ta nàng cùng quên ". Hết thảy những khó khăn gian nguy, toàn bộ sự việc thì ra chàng cũng biết, chàng cũng thấy mình có lỗi với tôi.

4.
Tôi quên chàng, chàng cũng quên tôi, đôi ta không còn vướng bận tiền duyên. Thế nhưng tại sao sau khi đã quên được rồi, mà trái tim tôi lại vẫn yêu chàng.

5.
Hãy bắt cho ta một trăm con đom đóm. Ta sẽ bằng lòng lấy chàng.

6.
Muôn đời muôn kiếp, rồi mãi về sau thiếp sẽ quên được chàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro