ĐẾ CHẾ VĂN CHƯƠNG
Nơi mặt trời không bao giờ mọc
Ngày buồn tháng nhớ năm thương
Người sang bên ấy , tình vương chốn này
Gió lộng trời xanh
Cò bay thẳng cánh
Cuộc đời thay đổi
Em xa tôi rồi !
Em đổi phương trời
Một phương trời mới
Còn tôi chơi vơi
Lạc lõng giữa đời
Em sống thành thơi
Còn tôi vất vả
Nhưng chẳng sao cả
Vật đổi sao dời !
Nói với đất trời
Em là tình đầu
Của cuộc đời tôi
Mai này xa xôi
Ngàn dặm cách trở
Mong em hãy nhớ
Mối tình dang dở
Và đừng quên tôi !
Khải Đăng
Tái bút : Đây là thư tình
Cũng là thơ tình
Đoạn này do bí
Nên thơ hơi ngang
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro