30.Nhường nàng mười điểm: Bạn gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

wattpad @keoxoaingotngao
.
Siêu thị cách nhà Kiều Lạc Du một đoạn không xa, đi hơn mười phút, Lâm Kiến Ngộ không lái xe, nắm tay cô không nhanh không chậm mà tản bộ.

Mùa hè buổi tối gió nhẹ không mang theo hơi lạnh, đặc biệt thoải mái. Bởi vì hôm nay là Thất Tịch, trên đường cũng nhiều người hơn, tất cả đều là những cặp tình nhân.

Rất nhanh đã gần tới siêu thị, bỗng có hai cô gái trẻ trong tay cầm rất nhiều hoa hồng đi tới trước mặt bọn họ, cười hỏi: "Anh trai, anh có muốn mua đoá hoa tặng cho chị gái xinh đẹp này không?"

Kiều Lạc Du nghĩ đến bó hoa hồng trong nhà, chuẩn bị mở miệng từ chối lại nghe được Lâm Kiến Ngộ gật đầu nói: "Được."

wattpad @keoxoaingotngao

Anh lấy điện thoại từ trong túi, quét mã trả tiền, cô gái kia đem hoa hồng đưa cho Kiều Lạc Du, cô nhận hoa nói một câu "Cảm ơn", cong môi cười cười.

Hai cô gái kia nhận được tiền cười rạng rỡ, theo chân bọn họ phất tay, "Tạm biệt anh chị, hai người thật xứng đôi, nhất định sẽ hạnh phúc!"

Nói xong nhanh chóng chạy mất, Kiều Lạc Du nhịn không được quay đầu lại nhìn bóng dáng các cô, bộ dáng lộ ra hưng phấn cùng kích động, chắc là sinh viên đi làm thêm.

"Em nhìn cái gì?"

Kiều Lạc Du thu hồi ánh mắt, lại nắm lấy tay anh, cười nói: "'Nhớ tới lần đầu em với Lâm Ngô kiếm tiền, trong mắt người khác chắc cũng là dáng vẻ này."

"Lần đầu kiếm tiền lúc đó các em làm gì?"

"Tham gia cuộc thi chụp ảnh đó, em là người mẫu, Lâm Ngô chụp hình, cuối cùng đạt giải ba, được một ngàn tệ. Sau đó, chúng em đi ăn lẩu, tiền còn dư thì mỗi người mua một bộ Hán phục."

wattpad @keoxoaingotngao

Lâm Kiến Ngộ tối nay tâm tình rất tốt, trong giọng nói cũng mang theo ba phần ý cười: "Anh vừa rồi cũng nghĩ đến em với Lâm Ngô." Anh ngưng hai giây, nói: "Mỗi lần nhìn thấy hai nữ sinh vừa nói vừa cười đi trên đường, anh đều sẽ nghĩ đến em với Lâm Ngô."

Đặc biệt là khi gặp được các nữ sinh mặc đồng phục, anh đều sẽ tưởng tượng hình ảnh Kiều Lạc Du lúc cấp ba như thế nào, đôi khi lại cảm thấy đáng tiếc, quan hệ với cô gần như vậy, bạn từ nhỏ của em gái vậy mà tới bây giờ mới biết đến.

Kiều Lạc Du có thể lý giải loại cảm giác này, mỗi lần cô xem các cuộc thi biện luận, cũng sẽ nghĩ đến Lâm Kiến Ngộ, nghĩ đến anh đứng ở trên sân biện luận, nghĩ đến nếu anh gặp phải đề tài này anh sẽ nói gì.

Thích một người, làm điều gì cũng sẽ nghĩ đến người đó.

wattpad @keoxoaingotngao

Đi qua ngã tư đến siêu thị, có một bà lão ngồi cạnh cửa ra vào, bên cạnh bày rất nhiều hoa, ánh mắt Kiều Lạc Du dừng lại một chút, còn chưa kịp thu hồi tầm mắt, Lâm Kiến Ngộ đã mang theo cô đi qua.

Anh khom lưng ngồi xổm xuống, nhìn trong rổ hoa hồng, cười hỏi: "Bà ơi, bao nhiêu tiền một bông?"

"Mười tệ một bông."

Lần này anh không lấy điện thoại ra, từ trong túi cầm tờ một trang tệ đưa cho bà lão.

Kiều Lạc Du cũng ngồi xổm bên cạnh anh, cẩn thận nhìn mới biết đây không phải là hoa hồng thật, là dùng giấy tạo ra.

"Cái này là tự bà làm sao?"

"Đều là tự tay tôi làm đêm qua, chất lượng rất tốt." Bà lão nhận tiền nói lời cảm ơn với bọn họ.

"Thật xinh đẹp."

Không biết vì cái gì, Kiều Lạc Du nhìn đoá hoa bỗng nhiên trong lòng nóng lên, ngước mắt hỏi: "Bà có quét mã trả tiền không?"

Bà lão nghe không hiểu, "Cái gì?"

Cô cười lắc đầu, nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Kiến Ngộ, "Trên người anh còn tiền mặt không?"

"Có."

"Cho em mượn một trăm tệ."

Lâm Kiến Ngộ lại từ trong túi lấy tiền, Kiều Lạc Du trực tiếp đưa cho bà lão, từ trong rổ cầm hai mươi bông ôm vào siêu thị.

"Cầm lấy, tặng cho anh." Cô lấy ra mười bông đưa cho Lâm Kiến Ngộ, "Em tặng cho anh, Thất Tịch vui vẻ."

"Thất Tịch vui vẻ." Anh nhận lấy.

Kiều Lạc Du cong môi cười, không khỏi duỗi tay ôm chặt cánh tay anh, Lâm Kiến Ngộ bị cảm xúc của cô lây lan, khóe miệng cũng nâng lên.

wattpad @keoxoaingotngao

Từ siêu thị đi ra đã chín giờ, bà lão vẫn còn ngồi ở cửa bán hoa hồng, trong rổ chỉ còn vài bông, đúng lúc đó lại có một đôi tình nhân đi ngang qua, người đàn ông kia mua hết toàn bộ số hoa còn lại.

"Người tốt vẫn có rất nhiều rất nhiều rất nhiều." Kiều Lạc Du cảm khái.

Lâm Kiến Ngộ ừ một tiếng: "Thật không dễ dàng."

Cô theo bản năng mà trả lời: "Anh cũng vậy."

Kiều Lạc Du nghe Lâm Ngô nói qua, anh tự bỏ tiền túi đóng phí tham gia cho đội biện luận, Lâm Kiến Ngộ khi học đại học ở bên ngoài đã làm không ít việc, ngoài đi học cùng huấn luyện thì cũng là đi làm thêm kiếm tiền.

Đại khái nguyên nhân chính là vì như vậy nên anh mới có thể tiếp nhận việc phát tờ rơi ven đường, phối hợp với sinh viên quét mã thêm WeChat, lại đầu tư cho sinh viên làm phim cũng như miễn phí hỗ trợ tuyên truyền.

Bởi vì đã trải qua, cho nên hiểu được cảm giác của người khác.

"Anh không tính." Lâm Kiến Ngộ chậm rãi nói: "Có rất nhiều người phải dùng hết toàn lực mới có thể có được cuộc sống sinh hoạt bình thường, chưa tính đến hứng thú cùng lý tưởng."

Liều mạng nỗ lực, chỉ có thể đổi lấy một cuộc sống không tệ lắm.

So sánh với anh áo cơm vô ưu, công việc ổn định, còn có thể theo đuổi yêu thích, như vậy đã rất may mắn.

Có được nhiều như vậy, hẳn là thấy đủ.

Kiều Lạc Du gật gật đầu, biểu tình có chút ngốc nghếch, Lâm Kiến Ngộ nhìn bộ dáng này của cô, duỗi tay quét nhẹ mũi cô, dương khóe môi cười ra tiếng.

Quá đáng yêu.

Kiều Lạc Du một tay ôm hoa hồng, tay khác sờ cái mũi bị anh quẹt qua, nghiêng đầu nhìn đôi mắt tràn đầy ý cười, càng ngốc.

"Được rồi, về nhà thôi."

Kiều Lạc Du giữ chặt tay áo anh, đi theo về nhà.

wattpad @keoxoaingotngao

"Em đem hoa đi cắm đi, anh đi nấu cơm." Vừa bước vào cửa, Lâm Kiến Ngộ xách đồ ăn trực tiếp vào trong phòng bếp.

"Anh không cần em hỗ trợ sao?" Kiều Lạc Du đi theo phía sau anh, vẻ mặt chờ mong.

"Cần." Lâm Kiến Ngộ dừng bước, rũ mắt nhìn cô, ngữ khí ôn hòa: "Anh cần em giúp anh tìm cái bình hoa, nhà anh không có."

"......" Ý chính là không cần cô hỗ trợ nấu cơm.

Kiều Lạc Du không kiên trì, xoay người đem hoa hồng ôm vào phòng mình, để lên tủ đầu giường, sau đó tìm hai cái bình hoa, cắm hoa vừa mua vào.

Đang muốn đi phòng bếp nhìn xem Lâm Kiến Ngộ nấu ăn thì di động ong ong vang lên.

Lâm Ngô: Đinh linh linh, Tề Thần đã đưa mình về nhà rồi!

Kiều Lạc Du: OK.

Kiều Lạc Du: Cậu mau nói xem.

Lâm Ngô: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, mình chính thức thoát khỏi đội ngũ cẩu độc thân.

Kiều Lạc Du cười một cái.

Lâm Ngô: Cậu với anh trai mình làm gì vậy?

Kiều Lạc Du: Anh ấy nấu cơm cho mình.

Lâm Ngô: Hai người không đi ra ngoài?

Kiều Lạc Du: Đi ra ngoài mua đồ ăn.

Lâm Ngô:......???

Lâm Ngô: Anh ngâm thơ, em vẽ tranh.

Lâm Ngô: Em đánh đàn, anh đọc sách.

Kiều Lạc Du: Nghe cũng không tệ lắm......

Lâm Ngô: Ông trời ơi, hai người mới hơn hai mươi tuổi, sao lại như sáu mươi vậy!

Lâm Ngô: Đi ra ngoài xem phim! Đi dạo phố! Nhảy Disco! Đi, đi cho mình!

Kiều Lạc Du không quan tâm đến giới giải trí lắm, không có đặc biệt thích diễn viên nào, mỗi lần xem phim đều là bị Lâm Ngô hoặc là bạn học khác kéo ra ngoài, phim cũng là các cô ấy tự chọn.

Kiều Lạc Du: Phim thật sự rất khó coi, lãng phí thời gian.

Lâm Ngô: Không, để anh ấy chọn thì sẽ rất hay.

Kiều Lạc Du: Vậy đi, mình sẽ đi hỏi anh ấy thử.

Kiều Lạc Du nắm di động, đi tới phòng bếp hỏi người nào đó đang xắt rau: "Anh có muốn đi xem phim không?"

"Em muốn thì bây giờ chúng ta đi."

"Kia...... Chờ anh từ Thượng Hải về rồi chúng ta đi xem." Cô dừng một chút, lại nói: "Thuận tiện đi dạo phố."

Lâm Kiến Ngộ nhìn cô một cái, cười hỏi: "Không ngại trời nóng sao?"

Ngại......

"Trước khi dạo phố, chúng ta có thể đi xem phim trước."

"Được."

"Nhảy Disco."

"......" Lâm Kiến Ngộ trầm mặc một lát, biểu tình có chút khó xử, cuối cùng vẫn là nói: "Cái này nói sau đi."

wattpad @keoxoaingotngao

Kiều Lạc Du cong môi gật đầu, đứng ở anh phía sau, bỗng nhiên nhớ tới buổi chiều chưa kịp xem tài khoản của anh, lại lấy di động mở ra xem.

Nói với Kiến Ngộ: Sinh nhật vui vẻ, Thất Tịch vui vẻ, đêm nay ngủ ngon @ Cẩn Du mỹ nhân

Một câu chúc rất đơn giản, nhưng là thời gian đăng là 0 giờ 0 phút.

Nhìn qua vĩnh viễn cảm thấy thực ấm áp.

Cô bấm mở bình luận.

Tang cũng là YIYI: Tôi có thể hỏi một chút không, vì sao gần đây anh Kiến Ngộ luôn chia sẻ và tag Cẩn Du mỹ nhân vậy?

Đỗ Thanh Mộ: Mẹ nó, 0 giờ 0 phút? Tôi dường như hiểu ra điều gì đó nha.

Dương mập mạp tiểu thư: Chị gái nhỏ thật xinh đẹp, sinh nhật vui vẻ nha!

Lấy Ngươi Nha: Tại sao có nhiều người không biết tình hình trong khung bình luận vậy? Lần trước không phải anh Hàn đã nói là em gái sao? Chúc mừng sinh nhật Cẩn Du tỷ tỷ [Bánh kem]

......

Kiều Lạc Du mải mê đọc bình luận đến khi Lâm Kiến Ngộ gọi cô một tiếng.

"Hả?"

"Sao em lại ngẩn người ra đó, đồ ăn đã làm xong rồi."

"Vâng vâng." Cô đem điện thoại thả lại vào trong túi, đi tới giúp anh dọn bàn.

Lâm Kiến Ngộ ngồi vào đối diện cô, quét mắt nhìn thức ăn trên bàn, bỗng nhiên nhăn lại mày, lấy di động trong túi ra, trượt tay mở màn hình, có vẻ như đang tìm cái gì.

Kiều Lạc Du nhìn anh như vậy cho rằng đã xảy ra chuyện gì, buông đũa hỏi anh: "Làm sao vậy?"

"Anh quên mua bánh kem cho em rồi." Hiện tại đã không còn cửa hàng nào giao bánh, lông mày anh nhíu lại, giọng nói đầy vẻ tự trách.

"Không cần, hôm nay em rất vui."

Lời chúc vào lúc 0 giờ, anh tặng hoa hồng cho cô, tặng cả Hán phục, nấu cơm cho cô...... đủ để cho cô vui vẻ thật lâu thật lâu.

"Bây giờ các cửa hàng đều đóng cửa hết rồi." Lâm Kiến Ngộ để điện thoại qua một bên, nhìn vào mắt cô, giọng nói nhẹ nhàng như tiếng gió bên tai: "Chờ anh trở về từ Thượng Hải, anh sẽ tự mình làm một cái bánh cho em, được không?"

Kiều Lạc Du rõ ràng cảm giác được tim mình đập nhanh hơn, giọng nói dỗ dành ôn nhu thế này, ai lại có thể nỡ nói ra câu từ chối chứ.

"Được."

wattpad @keoxoaingotngao

Hai người đều đói lả, nhanh chóng đã ăn xong, Kiều Lạc Du ngăn anh lại, kiên quyết không cho anh rửa chén, "Anh để em làm đi."

Cô nhìn đồng hồ trên tường, "Hơn nữa bây giờ cũng đã khuya rồi."

Lâm Kiến Ngộ cố ý trêu cô: "Vậy không bằng đêm nay anh ngủ lại?"

"Có thể nha." Kiều Lạc Du không hề nghĩ ngợi nhanh chóng đáp ứng, sau đó híp mắt cười: "Vậy còn Hoa Lê?"

Lâm Kiến Ngộ lần đầu không nói nên lời, đành phải ôm bình hoa cô đưa, chuẩn bị về nhà chăm sóc Hoa Lê.

"Hôn tạm biệt." Anh đứng ở cửa không chịu đi.

Kiều Lạc Du để tay lên vai anh, nhón chân hôn một cái lên sườn mặt.

Lâm Kiến Ngộ cười nói: "Ngày thường anh hôn em vậy sao? Hả?"

Không đợi Kiều Lạc Du phản ứng lại, anh đã khom lưng hôn lên môi cô, làm mẫu cho cô thế nào gọi là hôn tạm biệt.

Cuối cùng, nhẹ nhàng cắn, tê tê dại dại.

Lỗ tai Kiều Lạc Du nháy mắt đỏ ửng, cúi đầu nhanh chóng "Tạm biệt", đóng cửa lại còn loáng thoáng nghe được tiếng anh cười khẽ.

wattpad @keoxoaingotngao

Cô đi đến sô pha ngồi ngốc trong chốc lát. Trong đầu nghĩ đến từ lúc chiều nhận được quà, đến nụ hôn vừa rồi, trên mặt nhịn không được hiện lên nụ cười.

Kiều Lạc Du cầm di động, chạy vào trong phòng ngủ chụp một tấm bó hoa hồng kia, muốn chính thức nói lại trên Weibo.

Mới vừa mở Weibo, đã thấy được nội dung mới nhất.

Nói với Kiến Ngộ: Bạn gái. //@ Tang cũng là YIYI: Tôi có thể hỏi một chút không, vì sao gần đây anh Kiến Ngộ luôn chia sẻ và tag Cẩn Du mỹ nhân vậy?

wattpad @keoxoaingotngao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro