Ái thiếp hảo khó chơi - xuyen khong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác phẩm: Nịnh sủng: Ái thiếp hảo khó chơi - 溺宠:爱妾好难缠

Tác giả: Chiêu Hạ

Thể loại: xuyên không, lãng mạn, sủng, HE

Độ dài: 236 Chương + 2 Phiên ngoại

Nguồn convert: Charon @ Vficland.info

Tóm tắt

Hạ Ngữ Mạt vì cứu một con mèo mà bị xe cán chết. Hồn phách xuyên không, trở thành tam tiểu thư Hạ Hầu phủ.

Ngay đêm đầu tiên, xuất hiện một nam nhân muốn cường bạo, nàng từ cửa sổ nhảy xuống, không cẩn thận rơi đúng nơi lãnh huyết trong lòng Thập tam Vương gia.

Vương gia vung bàn tay lên, đem nàng lên xe ngựa. Trong không gian nhỏ hẹp, Hạ Ngữ cảm thấy miệng lưỡi khô rát, cả người Vương gia áp đặt lên thân thể nàng.

“Ngươi uống gì thế?” Hắn nở nụ cười tuyệt đẹp.

“Không phải là Hoa nương chuẩn bị một chút rượu sao” Nàng cắn hắn, muốn đem hắn nuốt luôn vào bụng, ăn sạch sẽ ngay cả xương cũng ko để lại!

*********

Vậy, cuối cùng rốt cuộc là ai đem ai ăn sạch sẽ, ko còn lại cả xương?

Chương 1: Hiện trường kích tình ?

Hạ Ngữ Mạt mở to mắt, một giây kia nàng nghĩ đến nàng xuất hiện ảo giác.

Trước mắt có một đôi nam nữ đang cùng nhau điên cuồng.Nữ nhân hai chân gắt gao câu cuốn lấy nam nhân khỏe mạnh , bởi vì nam tử kia động tác kịch liệt mà rơi đầy mồ hôi ,không biết là có bao nhiêu vất vả cần cù ,ra sức cày cấy kịch liệt .Tiếng thở dốc truyền đến lỗ tai Hạ Ngữ Mạt làm nàng ánh mắt chớp lại chớp, khóe miệng rút lại ,không có phản ứng lại .Đây là cái gì tình huống?

Đây là cái gì? Chẳng lẽ nàng đi tới hiện trường quay phim kích tình?

Trong nháy mắt nàng còn nhớ mang máng chính mình vì một cái tiểu miêu(mèo con) thân thể bị xe đánh bay ra ngoài giống xiếc ảo thuật bình thường ở trên không trung bắn vài vòng. Nàng nghĩ đến nàng phải cáo biệt nhân gian ,kết quả tiếp theo nháy mắt nàng liền đã muốn ngồi trong phòng trừng mắt nhìn một hồi hiện trường phim nhựa cấp 3!

Mà theo nàng góc độ không những được thấy hai người chặt chẽ kết hợp mà còn có thể rõ ràng thấy nam nhân tại giữa hai chân của nữ tử tung hoành ngang dọc ,tư thế oai hùng cùng nữ nhân rung động thân hình.

Lúc này cảnh nơi đây cùng Hạ Ngữ Mạt tâm tình so sánh với quả thực xứng được gọi là băng hỏa lưỡng trọng thiên.

Kia một nam một nữ nhiệt liệt trong hỏa diễm rong chơi kích tình cơ hồ đem lẫn nhau đốt cháy. Mà Hạ Ngữ Mạt giống như đầu gỗ nhìn chằm chằm .

Chương 2: Xuyên qua

Editor:Tiểu Cơ muội muội

Hạ Ngữ Mạt nhìn xem bốn phía trang hoàng không có người quay phim cũng không có nhân viên công tác ngay cả giá gỗ để quần áo đều là nạm vàng cùng với hoa lệ cẩm phục.

Nếu còn muốn cứng rắn nói đây là hiện đại phỏng chừng ngay cả nhà nàng cũng có thể đi.Nhìn nhìn lại chính mình vải thô áo trắng tóc búi đơn giản một cái mộc mạc không thể mộc mạc hơn .

Tuy rằng không thật tin tưởng chuyện này thật nhưng là này quả thật đã xảy ra rõ ràng trước mắt làm cho nàng không thể không nghĩ có khả năng.

Được rồi nàng xuyên qua nhưng là có tất yếu như vậy keo kiệt sao!

Hạ Ngữ Mạt trong nháy mắt lại một lần xúc động.

Đáng tiếc nàng không phải đạo diễn cũng không có dũng khí vì xuyên qua mà chết lại một lần.

!

Đột nhiên nữ tử nũng nịu lớn tiếng đứng lên mà nam nhân lại tươi cười ,càng phát ra hưng phấn mà điên cuồng một trận ,rất nhanh sau đó phía sau nam tử phát ra một tiếng hưởng thụ kêu rên. Chỉ thấy hắn thân thể hơi hơi run rẩy lại thong thả,cuối cùng theo hắn một cái mãnh liệt bứt ra trong không khí nhất thời tràn ngập một mĩ hương vị. Mà kia lắc lư có thể so với sóng thần cuồng bạo, giường rốt cục im lặng chỉ còn lại trong phòng mỏng manh mà ái muội tiếng thở dốc.

Tiểu mạt nhi cấp trà cho công tử

Lúc này nữ nhân cánh tay ngọc vươn hướng ra ngoài nhẹ nhàng vẫy

,! Là!

Hạ Ngữ Mạt còn đắm chìm trong kinh thiên động địa hoan ái ,miệng đã theo bản năng nhanh chóng trả lời một tiếng.

Lập tức phản ứng lại , mỹ nhân là hướng chính mình ngoắc ,nàng lập tức cuống quít đứng dậy tìm ấm trà lảo đảo đi tới lại không nghĩ bị ngã thuận tiện cũng làm cho ấm trà bảo bối vỡ thành mảnh nhỏ ,nước trà văng khắp nơi .

Chết tiệt nha đầu!

Nữ nhân cau mày liền xuống giường đánh nàng một bạt tai ,kết quả lại bị nam nhân kéo trở về.

Xú nha đầu nếu không phải công tử sợ dơ tay của ta ngươi hôm nay nhất định phải chết!

Nữ tử lại nùng tình như lửa vẫn hung tợn trừng mắt nhìn nàng, còn không đem mảnh vỡ thu thập sạch sẽ liền làm cho ngươi tiến sài phòng chịu chết đi!

Hạ Ngữ Mạt ngây cả người rõ ràng đáy lòng một cỗ tức giận lại vẫn là ngoan ngoãn cúi đầu nhặt mảnh vỡ.

Ai kêu nàng là nha hoàn đâu, đáng thương nha hoàn sẽ phục tùng chủ tử an bài.

Ai kêu nàng ngốc ,hồ đồ làm anh hùng cứu mèo đâu ngờ hiện tại xuyên qua còn phải chấp nhận một bộ dạng nghèo kiết hủ lậu

Nàng thở dài,vô lực cúi đầu.

Sau đó đột nhiên nàng lại ngẩng đầu lên trong ánh mắt một lần nữa dấy lên tinh lượng quang mang.Nàng là người đến từ tương lai nha ! Đường đường người tương lai làm sao có thể bị sự tình như vậy đả động đâu!

Cho nên Hạ Ngữ Mạt quyết định nàng phải phát huy tốt tinh thần! Khai thác tốt đẹp ngày mai!

Chương 3: Bị đánh

Editor:Tiểu Cơ muội muội

Thu thập xong rồi lui ra ngoài, Hạ Ngữ Mạt ở tại chỗ nhìn bọn họ bắt đầu chiến hỏa một lần nữa,không khí lại theo tiếng thở dốc khiến người ta mặt đỏ tim đập mà nóng lên

Nam nhân động tác cuồng loạn mà thô lỗ ,nữ nhân tựa hồ cũng thập phần hưởng thụ.

Hạ Ngữ Mạt mồ hôi chảy ròng ròng .Cảm tình bọn họ có phải hay không thực tốt?

Thế nhưng người bên trong hồng trướng lại nhìn nàng bằng ánh mắt tràn ngập khiêu khích.

Làm chi mà cứ vận động 3 phút lại quay lại nhìn ta?Có nhìn thì ta cũng sẽ không xông lên cùng các ngươi vận động. Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng mặc niệm trăm ngàn lần nhưng là ý tưởng mà thôi không có hành động thực tế.

Bất quá nếu sợ hãi lùi bước thì tên nàng không phải là Hạ Ngữ Mạt nữa ! Hạ Ngữ Mạt không cam lòng yếu thế dùng ánh mắt hung hăng trừng lại ! Bắt chước ai đó dùng ánh mắt mạt sát đối phương.

Tuy rằng chính mình là một cái nha hoàn nho nhỏ nhưng là từ hôm nay trở đi nàng cũng muốn làm một cái nha hoàn cổ đại đầy cốt khí !

Không biết cố ý hay vô tình nữ nhân trên giường khẽ kêu. Hạ Ngữ Mạt khẽ nhếch khóe miệng ,tìm chiếc kỷ trà bên cạnh ghế ngồi xuống ,ánh mắt dần dần rũ xuống cuối cùng thế nhưng ngủ đứng .Không biết qua bao lâu Hạ Ngữ Mạt hoàn toàn đắm chìm trong mộng đẹp của chính mình ,tưởng tượng nàng đang hưởng thụ mỹ vị sườn lợn rán .Nàng giống như nghe thấy có tiếng kêu ,bất quá nàng không nghe rõ lắm.

Đột nhiên một tiếng thanh thúy vang lên làm cho Hạ Ngữ Mạt nháy mắt bừng tỉnh hơn nữa trên mặt của nàng đã muốn có một vết hồng in mấy dấu ngón tay

Đáng chết nàng thế nhưng mộng chính mình bị một cái tát!

Nhưng là trên mặt đau đớn lại thật chân thực,rõ ràng.

Nha đầu chết tiệt kia ,gọi ngươi nhiều như vậy phải chăng ngươi lỗ tai điếc?

Thì ra là cái kia xinh đẹp nữ nhân.Hai gò bồng đào ở trước mắt Hạ Ngữ Mạt lắc lắc khiến nàng thật choáng váng!

Hạ Ngữ Mạt nhu nhu ánh mắt xác định này không phải đang nằm mơ sau mới lập tức phản ứng lại thì ra vừa rồi nàng bị tát không phải mơ mà là do ác nữ đang cau mày hận không thể nuốt nàng vào bụng này .

Ta hảo tâm dạy ngươi ,ngươi lại ngủ chảy nước miếng thật sự là lãng phí ta cùng công tử vất vả một đêm!

Nữ nhân vươn tay chỉ Hạ Ngữ Mạt: Đừng tưởng rằng ngươi là nhà giàu ,người ta đến liền trưng ra một bộ dáng thiên kim đến chỗ này của chúng ta ngươi cũng chỉ là cái công cụ làm cho nam nhân tận hứng! Ngày mai hoa mẹ sẽ cho ngươi tiếp khách. Nếu ngươi làm cho khách nhân không vui,ngươi đừng hòng sống yên

Nàng hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu ngay sau đó lại thay bộ mặt thản nhiên tươi cười đi giúp nam tử kia thay quần áo.

Còn lại Hạ Ngữ Mạt người ngây ra như phỗng .Bọn họ nói cái khỉ gì nàng một chữ cũng không hiểu,muốn nàng đi tiếp khách?!

Đây là cái ý tứ quái quỉ gì ?!

Chương 4: Tiếp khách?

Editor:Tiểu Cơ muội muội

Hạ Ngữ Mạt lảo đảo tiêu sái ra khỏi gian phòng, nữ nhân đã sớm cùng nam nhân kia li khai .Nàng bưng một ấm trà nhìn xung quanh hành lang ,trong đầu nghĩ mãi cũng không thông suốt.

Đây là thế nào? Nàng không phải một nha hoàn bình thường sao!

Bất quá nhìn lui tới các nữ nhân quần áo không chỉnh tề,Hạ Ngữ Mạt trong lòng nhất thời lạnh lẽo .

Hạ Ngữ Mạt nàng vận khí thật sự không phải tốt bình thường nha! Xuyên qua làm nha hoàn phải chịu khi dễ cho dù vẫn là ở thanh lâu làm nha hoàn cho nhiều người giày xéo!

Nàng thủ thân như ngọc hơn hai mươi năm ngay cả với mối tình đầu cũng chưa từng chạm môi ,hiện tại lại phải đi bồi một cái nam nhân xa lạ ?!

Chỉ là ngẫm lại liền đủ làm cho người ta gặp trở ngại .

Nàng nên đi thế nào? Nàng trong cái thế giới này đến tột cùng là ai??

Trên mặt bàn tay lưu lại dấu ấn hảo đau.nhưng là nàng cũng không chấp nhiều như vậy .

Nàng đường đường là người tương lai làm sao có thể làm cho mấy xú nam nhân chiếm tiện nghi. Của nàng là lưu cho lão công tương lai nàng dùng nha !(dùng cái gì cơ *** mắt chớp chớp***)

Xem ra biện pháp tốt nhất là chạy khỏi nơi này

Tiểu thư! Rốt cục tìm được ngươi .

Đột nhiên bên cạnh hành lang lao tới một tiểu cô nương nước mắt lưng tròng tràn ngập lo lắng nhìn nàng .

_Tiểu thư ngươi có sao không ? Ta vừa mới thấy Phù Dung cô nương nổi giận đùng đùng tuyên bố muốn hoa mẹ đánh ngươi!

Nàng lảo đảo n quỳ rạp xuống trước mặt Hạ Ngữ Mạt. : “Đều là Sương Nhi không tốt ,không ngăn cản đại tiểu thư cùng đại nương âm mưu ,bằng không tiểu thư cũng sẽ không bị lừa bán tới loại địa phương này ,cũng không bị bức bách làm loại ám muội này, Ô… Ô…., đều do ta”.Tiểu cô nương khóc rống lên làm cho vô số người đi ngang qua ghé mắt.

Hạ Ngữ Mạt ngây cả người lập tức đem nàng kéo vào phòng Phù Dung cô nương vừa rồi,sau đó cẩn thận đem cửa đóng chặt mới ngồi , đối sương nhi nói cho nàng biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

_Vài ngày trước,Đại nương cùng Đại tiểu thư nhân lúc Cẩm thiếu gia chịu hoàng mệnh ra ngoài thảo phạt phản quân liền dùng mê hồn dược đem tiểu thư lừa bán tới nơi này .Ta xem thấy các nàng cho tú bà một túi tiền làm cho người vĩnh viễn không thể ra khỏi Đại Môn.Sương nhi khóc giống , ta vĩnh viễn cùng tiểu thư liền bị bán lại đây ô… ô …

Chương 5: Thiên kim

Editor:Tiểu Cơ muội muội

Hạ Ngữ Mạt cuối cùng cũng hiểu được vừa nãy nữ nhân kia nói nhà giàu cùng bộ dáng thiên kim là hàm ý gì .

Nguyên lai nàng thật đúng là thiên kim chính là không có người đối đãi tốt nếu không làm sao có thể bị tỷ tỷ cùng mẹ kế bán vào kỹ viện vừa dọa người lại vừa mất mặt còn cố ý làm cho nàng bị người ta giày xéo.

Các nàng chẳng lẽ thiếu tiền?

Ngay cả chính nàng đều cảm thấy không có khả năng ,rõ ràng còn có một vị Cẩm thiếu gia phụng hoàng mệnh thảo phạt phản quân vậy chứng minh hắn là một người địa vị không thấp .Hơn nữa lại là các nàng cho tú bà tiền không phải tú bà cấp cho các nàng ! Hai nữ nhân này quả thực là độc ác mà

_Hạ Hầu phủ là nhà giàu bậc nhất,nhì kinh thành.Hầu gia là đương triều Binh Bộ Thị Lang ,Cẩm thiếu gia lại là nhất phẩm đại tướng quân đại nương cùng đại tiểu thư ngày thường đối với tiểu thư nói những lời lạnh nhạt hiện tại lại nhân cơ hội đem tiểu thư đuổi ra phủ ô ô ….hiện tại nên làm cái gì mới tốt ?

Sương nhi lại bắt đầu khóc ,Hạ Ngữ Mạt đau lòng giúp nàng lau khô nước mắt có chút không đành lòng nói: Đều do liên lụy khiến ngươi phải vào đây.

_Không không! Sương nhi nếu không có tiểu thư đã sớm bị chết đói! Tiểu thư ở đây làm sao Sương nhi có thể đi ! Chính là Sương nhi đau lòng tiểu thư rõ ràng là thiên kim Hạ Hầu phủ lại phải tới nơi này chịu tội – ông trời quả nhiên vẫn là chiếu cố của nàng ,ít nhất nàng vẫn là imột thiên kim. Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng cảm thán.

_Sương nhi ta thiệt nhiều sự tình cũng không nhớ rõ chỉ cảm thấy đầu thực choáng váng cái gì nhớ không rõ ,Hạ Ngữ Mạt làm bộ như ôm trán: Ngươi có thể nói cho ta biết một sụ tình liên quan không?

_Tiểu thư làm sao vậy?! Sương nhi mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Ngữ Mạt hai má sưng đỏ : Vừa mới phù dung cô nương có phải hay không khi dễ tiểu thư ?Hay là dược hiệu đại nương dùng vẫn chưa hết tác dụng , hai ngày nay tiểu thư luôn kêu đau đầu ô… ô… tiểu thư ngươi đừng dọa sương nhi!

Sương Nhi như muốn gào khóc đứng lên, Hạ Ngữ Mạt nhanh nhẹn dùng tay chế trụ miệng của nàng: “Sương nhi ngươi đừng khóc bằng không nếu hoa mẹ đến đây tiểu thư nhà ngươi lại phải chịu khổ!”

Chương 6: Phản lão hoàn đồng

Vâng! Tiểu thư!

Chiêu này rất hữu hiệu ,Sương nhi lập tức nín khóc ngược lại nhỏ giọng nức nở.

_Tiểu thư là Hạ Hầu phủ tam tiểu thư mặc dù ở Hạ Hầu phủ cũng thường thường bị khi dễ .Nàng càng nói càng nhỏ giọng nhưng là có Cẩm thiếu gia bảo hộ bọn họ làm gì cũng không dám

_Quái,Cẩm thiếu gia là ai?

_Tiểu thư thật sự không nhớ rõ sao? Sương nhi hai ánh mắt hồng cùng con thỏ giống nhau.

_Không nhớ rõ. Đây là lời nói thật.Hạ Ngữ Mạt ngồi trên ghế,hai chân bắt chéo,bày ra bộ dạng thực sự không biết

Sương nhi lại bị động tác thô lỗ của nàng làm cho kinh hách ,ngay cả nức nở đều đã quên .

_Tiểu thư ngươi đừng làm ta sợ , ngày thường người cỡ nào ôn nhu thục nữ ,tiểu thư hiện tại giống như một nữ lưu manh phố phường,nào có nửa phần bộ dáng tiểu thư khuê các . Ngươi là không phải bị Phù dung cô nương đánh cho choáng váng đấy chứ?ô ô người làm sao có thể cam chịu ,người không phải cùng sương nhi nói như thế nào cũng muốn kiên trì chờ Cẩm thiếu gia trở về sao… ô …ô -- ách ,cam chịu Hạ Ngữ Mạt vẻ mặt một mảnh hắc tuyến nhìn một chút động tác cam chịu của chính mình ,Haizzz nàng lại mắc bệnh nghề nghiệp ,lại đi làm ra bộ dáng xã hội đen chuyên nghiệp đòi nợ , nếu dịu dàng ngoan ngoãn giống con mèo phỏng chừng còn không bị đám đàn ông đánh cho đến mức đầu óc choáng váng .

Nàng có thể ở dưới xã hội đục ngầu kia sinh tồn xét đến cùng vẫn là không ly khai chính mình ,có thể so với Mẫu Dạ Xoa .

Tiểu thư không cần dọa sương nhi ô ô…

_Được …được…

Hạ Ngữ Mạt đem hai chân khép lại giả bộ một bộ dáng : Bổn tiểu thư nàng đột nhiên thất thần .

Theo sương nhi trong ánh mắt nàng xem đến bộ dáng một nha đầu thối.

Một thân vải thô áo trắng tuy rằng thấy mặt không rõ lắm nhưng là tuyệt đối không vượt qua 15 tuổi!

!

Nàng hét lên một tiếng vọt tới gương đồng trước bàn trang điểm. Nàng phản xạ một cách mơ hồ ,ngay cả kia khóe miệng run rẩy cũng đều có thể thấy được.

Không phải đâu! Nàng đưa gương đến gần trước mặt cơ hồ còn có thể mau đưa nó nuốt vào bụng .Xem Sương nhi sửng sốt đến ngay cả kinh hách đều hoàn toàn quên .

Phản lão hoàn đồng?!

Hạ Ngữ Mạt vỗ ót ,đây không phải bộ dáng trước đây của nàng khi còn quẫn bách ở một xóm nghèo sao? trừ bỏ trên người đầy đặn một chút cũng không có gì thay đổi,bất quá hiện tại nàng là một thiên kim

Chương 7: Đòn hiểm

Editor:Tiểu Cơ muội muội

Nha đầu! Thế nhưng làm vỡ ấm trà lão nương thích nhất ! Đột nhiên cửa bị đẩy ra một nữ nhân trang điểm lòe loẹt cầm một cây roi da vọt tiến vào thấy Hạ Ngữ Mạt liền hướng roi đánh lên người nàng.

Nữ nhân kia thật là lợi hại,đánh nàng tuy không chảy máu nhưng lại đau nhức vô cùng. Một roi quất vào trên cổ tay khiến Hạ Ngữ Mạt đau đớn liền bắt lấy gương đồng ném xuống đất,giống với vận mệnh bi thảm của ấm trà vỡ thành hàng ngàn mảnh nhỏ.

_Ngươi còn dám ném ?!

Nữ nhân tức giận hướng roi thẳng tắp về phía Hạ Ngữ Mạt ,càng đánh càng hăng,nàng ta quật tới tấp trên người, trên đùi ,trên cánh tay nàng

_Tiểu thư!

Sương nhi kinh hô, trong nháy mắt sau nàng đã quỳ trên mặt đất ôm lấy nữ nhân kia đau khổ cầu xin: Hoa mẹ ,ấm trà là sương nhi làm vỡ,ngươi muốn trừng phạt thì hãy trừng phạt sương nhi đi! Đừng đánh Tiểu thư nhà ta nữa ! Van cầu ngài ! Lại đánh nữa thì thân thể Tiểu thư sẽ thật sự chịu không nổi !

Tiểu thư?! Nữ nhân hừ lạnh một tiếng .Nàng tiến vào Vạn hoa lâu của chúng ta từ ngày đó đã không còn là tiểu thư khuê các thế nào mà ngươi còn kêu tiểu thư?! Nàng quất một roi lên mặt Sương nhi khiến cho một tia máu đỏ tươi từ lỗ mũi nàng chảy xuống rồi từng giọt từng giọt thi nhau rơi xuống tạo thành một đóa Tiên Diễm hoa(hoa này ta cũng không biết là hoa gì)

Hừ!Nếu không phải nàng còn có vài phần tư sắc thì lão nương đã đánh chết nàng rồi . Nữ nhân bởi vì vừa rồi dùng sức mãnh liệt mà thở hổn hển .Các ngươi là hạ nhân thì cần phải biết nghe lời,muốn trách thì trách người nhà vô tâm vô phế của ngươi thôi.!! Đừng có ra dáng đại tiểu thư làm nũng ở đây.Không có cửa đâu!!!

Nàng lớn tiếng chửi bậy tựa hồ càng mắng càng hăng. Mà những cô nương ở đứng ở đằng sau xem náo nhiệt lại còn che miệng cười,toàn bộ đều dùng vẻ mặt trào phúng nhìn nàng .

Cuối cùng hoa mẹ mắng đủ đánh đủ cũng giải tỏa, liền đưa tới một gã sai vặt nói: “ Đêm nay liền làm cho nàng bắt đầu tiếp khách, để cho vị Lưu đại quan nhân kia nếm thử trước tiên”

Nàng cười lạnh: “Mau đi đổi cho nàng một bộ đồ khác theo ý thích của Lưu Đại nhân”

_Vâng .

Phía sau ,nữ nhân xinh đẹp kia che miệng ,khóe miệng còn mỉm cười châm chọc sau đó liền theo người hầu lui xuống

Gã sai vặt đem Sương Nhi trên mặt đất đã bị đánh choáng váng thả ra, sau đó khóa cửa lại nhốt một mình Hạ Ngữ Mạt bên trong

Nàng tâm tư rã rời ,chỉ cảm thấy cả trời đất xoay chuyển , cuối cùng cái gì cũng không biết

Chương 8: Tình thú xiêm y

Không biết qua bao lâu Hạ Ngữ Mạt chống cả thân mình đau đớn đứng lên ,sớm đã không thấy bóng dáng sương nhi đâu.Cửa phỏng chừng bị khóa .Thân ảnh ngoài cửa hẳn là thủ vệ của vị khách nhân mà hoa mẹ muốn nàng đón tiếp .

Trên người truyền đến một cảm giác mát lạnh,Hạ Ngữ Mạt lúc này mới phát hiện chính mình lõa thân nằm trên đất,nguyên lai y phục của nàng sớm đã không còn .Bên cạnh nàng là hai bộ quần áo màu sắc rực rỡ ,có thể nói là hoàn toàn trong suốt,xem ra là để hầu hạ cái vị Lí đại nhân thưởng thức thực kém kia.

Hạ Ngữ Mạt cười lạnh một tiếng ,đem hai bộ quần áo kia mặc lên người. Thứ đồ hồng hồng kia thì ra là cái yếm, mặt trên là hoa mẫu đơn làm cho nàng cực độ chán ghét mà dưới thân lại là một cái tiết khố màu xanh quá ngắn chỉ đến cánh tay .

Từ nhỏ nàng đã sống cuộc sống của một đứa trẻ bị vứt bỏ tại một xóm nghèo. Hạ Ngữ Mạt từng

bước một dựa vào chínhsức mình để tiếp tục sống .

Còn thân thể nàng đang sống nhờ vào là tam tiểu thư của Hạ Hầu Phủ,một nữ nhi tuy có đầy đủ phụ mẫu nhưng lại bị lừa bán vào kĩ viện .

Vô luận là người nào đều phải trải qua nhân sinh bi thảm của chính mình.

Đã chết một lần lại cho một lần sống lại,thật không biết do ông trời chiếu cố hay là thiên ý trêu người.

Hạ Ngữ Mạt thở dài, ánh mắt bay tới trên bàn đầy rượu và thức ăn .

Bụng truyền đến tiếng kêu tinh tế. Nhìn đến một bàn rượu và thức ăn Hạ Ngữ Mạt không quản cũng không them để ý ,trực tiếp ngồi vào bàn ăn, chính mình thưởng thức đồ ăn.

Nàng lấy một bầu rượu tự rót một ly .Nàng lúc còn sống là con quỉ rượu được xưng ngàn chén không say. Thay đổi thân thể nhưng là tâm không đổi ,nếu không nghĩ say thì thật sự sẽ không say…

Chương 9: Xuân dược

Đợi đến lúc Lưu đại quan nhân đến,Hạ Ngữ Mạt mặt đã đỏ hồng,cả bầu rượu đều đã bị nàng nuốt trọn vào bụng.

Mùi rượu ở đầu lưỡi thơm ngon vô cùng. Hạ Ngữ Mạt thập phần thoải mái mà ợ một hơi ,nhưng là lập tức nhận thấy được có điểm không thích hợp,liền đứng lên.

Như thế nào lại càng ngày càng nóng ,nàng buồn bực, giống như cả người có một trận ,khô nóng theo tứ chi đi lên.

_A tiểu bảo bối của ta ,ngươi hôm nay cũng thật đẹp!

Một cái nhíu mày gian ,một đôi tay bẩn của trư (lợn) đã nắm chặt thắt lưng nàng,Hạ Ngữ Mạt đột nhiên bừng tỉnh. Hôm nay là ngày đầu tiên nàng tiếp khách mà vị khách nhân đầu tiên đó lại là người có vẻ mặt phì nộn đúng chuẩn mực của một tên đầu heo dâm loạn.

_Lưu đại quan nhân mời ngươi tự trọng .

Hạ Ngữ Mạt trong lòng xao động ,lạnh lùng hô một tiếng, không nghĩ tới nàng giọng khàn khàn,nói cũng không nói lên lời. Trong rượu không biết bỏ vào cái gì mà nàng vừa uống không được bao lâu đã khó chịu như vậy.

_Tự trọng?

Đầu heo buồn cười nói :

_Tiểu Mạt nhi,ngươi đã uống hết toàn bộ số xuân dược rồi còn muốn bản công tử giữ tự trọng như thế nào? Công tử ta khinh ! Đức hạnh mà ngươi nói thực là con mẹ nó vũ nhục chủng tộc heo!

Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng oán thầm trăm ngàn lần ,nhưng cỗ khô nóng trong cổ họng hành hạ ,muốn mắng hắn một chút cũng không nói nên lời .

_Tiểu Mạt nhi ta nghĩ ngươi không nên làm bộ phản kháng nữa,không thể tưởng tượng được ngươi có thể chịu được dược hiệu mạnh mẽ của xuân dược lâu như vậy, yên tâm bản công tử sẽ làm ngươi thoải mà!

Hắn càng nói thân mình càng nhích lại gần nàng.

Hạ Ngữ Mạt căm giận ,trên mặt đều đã ửng hồng,nhưng trong lòng lại chửi mắng cái kẻ cấp xuân dược cho nàng không dưới trăm lần .

Hạ Ngữ Mạt gắt gao túm lấy mớ quần áo thiếu vải đến đáng thương của chính mìn,khẽ cắn môi dưới ,cho dù chết nàng cũng không nguyện ý bị cái tên ngay cả trư cũng không bằng kia phạm đến.

Lưu đại quan nhân ăn trước chút đồ ăn. đợi Hạ Ngữ Mạt tiêu hao hết khí lực. Nàng giả bộ trấn tĩnh,móng tay đâm thật mạnh vào thắt lưng,cố chịu đựng đau đớn,ngăn chặn chính mình , ánh mắt mãnh liệt mà kiên định.

Muốn nàng cùng với một đầu trư đang thời kì động dục ?Quên đi,thà trực tiếp giết nàng còn hơn!

Chương 10: Nhảy lầu

_Tiểu Mạt nhi ,ăn ngươi là đủ rồi .Bản quan nhân hiện tại tinh thần rất tốt ! Tên heo phì nộn kia dùng hai ánh mắt mê đắm nhìn chằm chằm Hạ Ngữ Mạt ,hắn không ngừng nuốt nước miếng ,cằm liên tục run run ,bộ dáng thực dọa người.

Hạ Ngữ Mạt bởi vì dược hiệu mà thân thể cố gắng xê dịch tránh thoát khỏi ma trảo của tên heo phì nộn.

Bên ngoài , đèn đuốc sáng trưng , Hắn giảo hoạt cười : Khổ thân ta dùng bạc trắng để mua ngươi đêm nay,ngươi hãy ngoan ngoãn theo ta,ta cam đoan sẽ cho ngươi hưởng rất nhiều khoái họat .Hạ Ngữ Mạt nỗ lực không bị lời nói của hắn tác động , dùng ánh mắt cố gắng chống lại hắn.

Lưu đại quan nhân tựa hồ hết kiên nhẫn ,dùng cánh tay béo tốt của hắn thẳng tắp vươn tới Hạ Ngữ Mạt .

Đáng chết!

Hạ Ngữ Mạt dùng hết sức lực cuối cùng ,dùng ghế quét ngang chân đầu heo ,sau đó thuận thế nghiêng người né tránh ,hắn lảo đảo rồi ngã xuống ,thân thể bám vào bàn ăn sau đó miễn cưỡng đứng lên .

_Lưu đại quan nhân chẳng lẽ ngươi uống rượu say đến mức ngay cả Tiểu Mạt Nhi ở nơi nào cũng thấy không rõ hay sao ?

Hạ Ngữ Mạt cúi đầu cười nhạo cái người đang ngã chỏng vó kia ,hừ ,thời điểm gặp đòi nợ ,người nào mà không bị nàng đánh cho mặt mũi bầm dập ?

Đáng tiếc hiện tại giống như uống phải rượu độc,khí lực của nàng đều đã bị rút hết,ngay cả đơn giản như đứng cũng không chống đỡ được.

Ba!

Một tiếng thúy vang lên,Hạ Ngữ Mạt thấy hoa mắt ,thân mình liền quay quay một lúc sau đó rơi thật mạnh xướng đất .

Lí đại quan nhân thở hổn hển ,mắt lộ ra hung quang ,tay vẫn còn duy trì tư thế chuẩn bị đánh người như vừa rồi : Nha đầu thối! Không cho ngươi nhìn lại nhan sắc chính mình,ngươi lại nghĩ mình là bảo vật !

Hắn trừng mắt, từng bước một đi tới, hai tay đã bắt đầu cởi lưng quần : ‘‘Ngươi rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt ,lão tử ngay tại đây muốn cùng ngươi cá nước thân mật ngươi lại không muốn, như vậy ta sẽ càng mãnh liệt khiến cho ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong !’’

Hạ Ngữ Mạt cả kinh,cái yếm duy nhất che đậy đã bị bàn tay to lớn thoát đi,lộ ra làn da trắng như tuyết .

Hắn liếm liếm môi,cười muốn rung cả hàm .

_Không!

Hạ Ngữ Mạt la lên , xoay người né tránh thân hình mập mạp kia ,một bàn tay che hai đóa hoa trước ngực,sau đó liền thẳng tắp hướng cửa sổ phóng ra ngoài.

Nàng chính là tình nguyện chết cũng không cần bị kẻ ghê tởm như vậy chạm vào!

Cùng lắm thì lại chết một lần mà thôi

Lướt qua cửa sổ, trong nháy mắt Hạ Ngữ Mạt gợi lên khóe miệng.

Gặp lại thế giới này sau !!

Chương 11: Suất nam nhân cứu mạng [một]

_Gia đi đường này nếu quận chúa biết ,khẳng định lại khóc lớn sau đó đại náo cả vương phủ.Đến lúc đó tránh không được lại làm cho tiểu nhân phải giải thích. Người cũng không phải không biết tính tình quận chúa,làm cho nàng mất hứng, chịu tội khẳng định lại là những món đồ trân quí,những hoa cỏ ở đằng sau hậu viện

Ngồi trong xe ngựa là một nam tử mặc áo trắng ,hắn liếc liếc mắt nam nhân đánh xe bên cạnh sau đó nói:Khánh Minh, ngươi gần đây có phải hay không càng ngày càng nói nhiều? Nếu ngươi ngại lắm nước miếng ,mấy ngày này liền không cần uống nước .

Nam tử đánh xe bị nói,tuy trong lòng đầy ủy khuất nhưng vì cuộc sống yên ổn sau này,vẫn kiên trì không sợ chết tiếp tục lải nhải: Gia ! Đây là hoa phố nổi danh, nếu ngài muốn đi dạo cũng không cần phải đến những nơi này .

Hoa phố tên tục đó là Thanh lâu viện.

Dọc theo đường đi ,gia nhà hắn ung dung tự tại ngồi trong kiệu ,chỉ cần đi ngang qua,những nữ tử phong trần đều bị nam nhân thanh tú đang nhìn chằm chằm các nàng làm cho trong lòng gợn sóng ,có người thậm chí muốn đến gần ,Khánh Minh ở phía trước mồ hôi như mưa thay hắn ngăn trở ,cũng thuận tiện bị trừng mắt nhìn không dưới trăm vạn lần,nếu là tầm mắt có thể giết người , khả năng hắn đã chết mấy ngàn mấy vạn lần.

Mà quan trọng là xe ngựa hắn cưỡi,áo choàng hắn mặc đều là đồ trong hoàng gia,chỉ cần là người có chút mắt nhìn đều có thể nhận ra.

Khánh minh ai oán than một tiếng, bắt đầu chuẩn bị lấy cớ để ngày mai đối mặt với quận chúa .

_Gia, chúng ta trở về đi ,hiện tại hoa phố ngài cũng đã dạo qua rồi,ngài đừng nói với ta ngài còn muốn đi vào chơi đùa được không ? Khánh minh thao thao bất tuyệt lải nhải ,đột nhiên chủ nhân từ chỗ ngồi bay ra ngoài,khiến cho tim hắn ngừng đập một hồi.

_Gia! Ngài sẽ không thật sự vào đó chứ ! Khánh minh kinh hô.

Hắn đã thấy một thân áo trắng phiêu diêu giống như tiên nhân ,chủ tử ở không trung tiếp được một nữ tử nhảy ra từ cửa sổ . Sau đó xoay người một cái rồi tao nhã đáp xuống đất.

Cẩm bào màu trắng bao lấy thân hình nữ tử,sau đó liền mang nàng vào trong xe ngựa

_Gia !!!

Khánh minh ngơ ngác sửng sốt

Xong rồi !!!sáng mai quận chúa khẳng định sẽ bắt hắn làm thịt

Chương 12: Suất nam nhân cứu mạng [hai]

Ô !

Hạ Ngữ Mạt gắt gao nhắm mắt lại chuẩn bị cho cái chết

Nhưng là thật lâu sau cũng không thấy đau đớn gì,ngược lại bị một cái gì đó lạnh lạnh ôn nhu bao lấy,thực thoải mái.

_Ngươi không có chuyện gì chứ?

Trên đầu truyền tới một thanh âm rất êm tai.

Hạ Ngữ Mạt bỗng dưng mở mắt ra liền thấy một nam tử so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn đang nhìn nàng chằm chằm. Nam tử kia mắt hoa đào xinh đẹp ,quần áo màu tuyết trắng ,toàn thân đều toát lên vẻ tao nhã. (Đại khái là khen ca ấy suất đó mà) Ánh trăng chiếu rọi xuống làm lộ ra khí chất mê hoặc khiến cho người ta kinh diễm.

Hạ Ngữ Mạt nhìn nhìn,trong lòng có cảm giác kiều diễm khó tả, miệng lưỡi khô nóng, cố gắng nuốt nước miếng ,cổ họng nàng cơ hồ đã muốn bốc hỏa .Đây là đến thiên đường sao?

Nhưng là thiên sứ này lại không có cánh ?

_Ngươi vì sao lại nhảy từ cửa sổ xuống?

Đột nhiên thiên sứ nói chuyện .

Hạ Ngữ Mạt nhìn chằm chằm ,đôi môi đỏ mọng cùng đường cong tuyệt mĩ kia gợi lên trong cơ thể nàng một trận lại một trận nóng cháy.

! Chết tiệt! Lão tử bỏ bạc ra không phải để đổi lấy người chết !

Lúc này trên lầu tên heo phì nộn đang nhục mạ Vạn hoa lâu còn gia đinh ở bên ngoài xe ngựa cầm trong tay vũ khí ,lộ ra tư thế không chịu giao người

Nguyên lai mọi chuyện là như vậy

Nam tử áo trắng nhìn lướt qua bên ngoài xe ngựa,nhẹ nhàng cười mị hoặc : Khánh minh.

_Vâng !Tiểu nhân hiểu

Khánh minh từ trên xe ngựa nhảy xuống, ánh mắt hùng hổ ,đằng đằng sát khí. Miệng hắn bất giác gợi lên một trận cười lạnh thấu xương.

Hạ Ngữ Mạt dùng sức cử động cánh tay mới phát hiện không hề có cảm giác đau đớn, lập tức hối hận: Ai !ta quả nhiên là đã chết ,nếu không làm sao có thể tự dưng xuất hiện một cái mĩ nam tiểu thư như vậy chứ ?Bỗng nam tử khẽ cười nhìn về phía nàng: : ‘‘Ngươi vì sao vẫn xiết cánh tay của ta?’’

Hạ Ngữ Mạt ngẩn người ,lập tức lại bị nụ cười như ngọc (ý nói nụ cười đẹp)kia hấp dẫn ,nàng muốn nói gì đó nhưng là vừa mở miệng ra lại phát hiện thanh âm của nàng khàn khàn, yết hầu như bị thiêu đốt.

Chương 13: Dục hỏa [một ]

_Tiểu thư.

Nam tử nhìn lướt qua khuôn mặt đỏ ửng của Hạ Ngữ Mạt sau đó bắt mạch cho nàng,liền lập tức hiểu được chuyện gì : ‘‘ Đợi một lát, ta sẽ thay ngươi tìm thầy thuốc đến ,cho nên ngươi cố gắng chịu đựng thêm một chút ’’

Hạ Ngữ Mạt cố gắng khởi động thân thể nhưng lại hoàn toàn vô lực.

Loại chuyện thế này cũng có thể kêu thầy thuốc? Nàng hai mắt mông lung nhìn kĩ miệng nam tử.

Vạt áo màu trắng bởi vì bao lấy thân thể lõa lồ mà hơi hơi rộng mở ,mái tóc đen khẽ thả xuống bờ vai làm cho bộ ngực của nàng như ẩn như hiện.

Hạ Ngữ Mạt than thầm một tiếng ,thật sự không nghĩ tới chính mình nội tâm hủ bại như thế ?Nhưng là hắn cách nàng rất gần ,khiến cho hô hấp lạnh lẽo của hắn nàng cũng cảm nhận được .Thân thể của hắn nóng như lửa mà lại lạnh như băng khiến cho nàng bị hấp dẫn một cách khó hiểu

Không được

Trước mắt là ân nhân cứu mạng của chính mình , không biết vì sao Hạ Ngữ Mạt lại không muốn làm cho hắn nghĩ rằng nàng giống như những nữ tử Thanh Lâu bình thường khác. Nàng hiện tại vẫn là vì lòng tự trọng hèn mọn đáng thương mà liều mạng bảo hộ.

Nàng dùng móng tay đâm xuống lòng bàn tay,cố gắng chịu đựng một trận đau đớn. Nàng gắt gao cắn môi dưới,cố gắng không nhìn đến cái người có thể làm cho người ta phạm tội kia ,mắt không thấy thì tâm sẽ không loạn ,ít nhất nàng cũng muốn kiên trì đợi cái người thấy thuốc hắn vừa nói kia đến , nam tử tựa hồ bị hành động như vậy của nàng làm cho ngây ngẩn cả người

Hắn nhìn chằm chằm vào nữ nhân đang run nhè nhẹ trong lòng mình ,nàng hết sức nhẫn nại,ngay cả thở dốc cũng không có ,chỉ khẽ hừ một tiếng.

Nàng cũng không phải tuyệt sắc mỹ nhân nhưng nàng tựa hồ có một sức hấp dẫn trí mạng ,rõ ràng đem nàng đặt ở trong xe ngựa,chính mình đi ra ngoài mới là biện pháp tốt nhất ,nhưng là hắn lại ôm nàng,cảm thụ nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của nàng,tuyệt không muốn buông ra.

Nhìn vào hai tròng mắt trong suốt lưu chuyển,đầy mị hoặc ,Tư Đồ Hoàng Vũ cổ họng như bỏng rát. Nhìn đôi môi bị nàng cắn đến mức sắp chảy máu, trong lòng tự dưng sinh ra một cảm giác lạ kì.

Hắn bắt lấy cổ tay nàng ,sau đó cẩn thận từng bước từng bước khai mở cánh môi nàng,dùng tay lau sạch vết máu .

Hạ Ngữ Mạt thân mình run lên. Hai tròng mắt trừng trừng nhìn nam nhân trước mắt ,khắp người nàng đều là liệt hỏa,một ngón tay rất nhỏ đụng nhẹ vào cũng có thể làm cho nàng không ngừng run rẩy,càng đừng nói đến đụng chạm vào môi nàn

_Ngươi mau tránh ra!

Hạ Ngữ Mạt hét lớn ,dùng hết khí lực đẩy hắn ra,hắn ở trước mặt nàng giống như một mâm toàn đồ ăn ngập tràn hương sắc bày ở trước mặt một cái người đã đói khát lâu ngày. Đây không phải là cố ý câu dẫn người ta phạm tội sao !!!!!!!!!

Chương 14: Dục hỏa [hai]

Tư Đồ Hoàng Vũ gắt gao nhìn chằm chằm nàng ,thấy nàng khó chịu , run rẩy, ánh mắt càng thêm âm u.

_Tiểu thư? Ngươi còn có thể kiên trì sao?

Hắn đột nhiên hỏi một vấn đề đã biết rõ còn cố hỏi,hắn vừa nói giúp nàng tìm thầy thuốc,hiện tại lại giả ngu! Lại cứ tiếp tục dựa vào nàng gần như vậy,hơi thở ấm áp của hắn càng tăng lực tiếp xúc với vành tai mẫn cảm của nàng.

Hắn cố ý !Tuyệt đối là hắn cố ý !

Hạ Ngữ Mạt hung hăng cắn môi,nhẫn nại của nàng cơ hồ đã bị hắn châm ngòi nổ đến cực hạn ,máu vọt tới đỉnh đầu ,đem tia kiên trì cuối cùng còn sót lại đánh cho tiêu tan !

Không thể!

Nàng hung hăng liếc hắn một cái,thân thủ vừa di chuyển liền đem hắn đặt ở dưới thân ,giây tiếp theo liền mãnh liệt cắn môi Tư Đồ Hoàng Vũ.

Khó chịu của nàng tựa hồ ngay tại giây phút kia đều được giải thoát,nàng tùy ý hướng người dưới thân hôn trúc trắc,đôi môi nóng cháy của nàng bao trùm lên phiến môi lạnh như băng của hắn .

(Ặc,edit đến đoạn này ta cũng chảy hết cả máu mũi,mấy cái ý khó hiểu các nàng tự nghĩ đi nha,ta là ta không có khả năng edit cảnh H thành thạo,đừng trách ta)

_Tiểu thư ,ngươi uống phải thứ gì không nên uống sao ?

Trong lúc này mà hắn còn có thể nói những lời như vậy,sóng mắt lưu chuyển đầy mị hoặc , miệng cười ngập tràn ý châm chọc .

Chính là mặt hắn cười rất đẹp, Hạ Ngữ Mạt cảm thấy chính mình có một loại cảm giác kì quặc.

‘‘Không phải là Hoa nương chuẩn bị một chút rượu sao ’’Nàng cắn hắn, muốn đem hắn nuốt luôn vào bụng, ăn sạch sẽ ngay cả xương cũng ko để lại!

_Tiểu thư là cô nương trong kĩ viện ?

Hắn miệng thì nói,còn tay đã đặt trên thắt lưng của nàng .

‘‘Gặp quỷ kỹ viện! Lão nương vì cứu một con mèo phá đám cũng có thể đi lạc đến cái địa phương quỷ quái này!! ’’Nàng bắt đầu cởi quần áo hắn,miệng vẫn còn không ngớt lên án: ‘‘Túi LV của ta ! Đó là cái túi ta phải bỏ toàn bộ tiền lương ra để mua …Ô…. Ô ,ta còn chưa kịp dùng.’’

_Đó là cái gì ?

_Ngươi quản làm gì ?

Hạ Ngữ Mạt cảm thấy chính mình giống như một nữ nhân thô lỗ,đem bộ quần áo cực phẩm tháo xuống, hai cánh tay ngọc liền chạm tới thân thể lạnh như băng của hắn,sau đó liền thoải mái đi xuống dưới. Mà nàng không có chú ý tới ,bộ ngực mềm mại gắt gao hướng lên trên người hắn cọ cọ ,khiến cho yết hầu Tư Đồ Hoàng Vũ bỏng rát , như có thứ gì vướng ở cổ họng .

Hắc hắc

Cảnh H mà mọi người mong đợi đã xong

Ôi,sao mà khó edit H quá

Cả nhà cho bé Tịch Linh một tràng pháo tay nào !!!!!!!!!!!

Chương 15: Dục hỏa [ba]

_Ngươi có biết ngươi hiện tại đang làm cái gì hay không?

Tư Đồ Hoàng Vũ thanh âm có chút trầm thấp ,biểu tình không phục . Bị nàng gắt gao quấn lấy như vậy ,tựa hồ cũng bị thân mình nóng bỏng kia làm cho trong lòng một phen nối lửa(đại khái là như vậy á) ,một số việc tựa hồ đang phát triển theo chiều hướng không gì có thể khống chế được.

_Ăn ngươi.

Hạ Ngữ Mạt không chút nghĩ ngợi trả lời hắn ,thuận tiện hé miệng cắn cắn cái người so với nữ nhân còn trắng hơn kia.

‘‘Không ai dám chạm vào ta như ngươi vậy ’’ thanh âm hắn khàn khàn.

_Chạm vào ngươi một chút thì có gì đặc biệt hơn người ?hiện tại có người đưa lên miệng còn không nguyện ý,cô nương ta cúng không phải là đồ ngu! Chẳng lẽ thân thể của ngươi không thể chạm vào? Nàng đô đô miệng hỏi lại.

_Cũng không phải. Tư Đồ Hoàng Vũ chậm rãi lắc lắc đầu ,chính là không ai dám chạm vào thôi.

_Bởi vì có lẽ chạm vào ngươi là chết người nên không có ai dám mà thôi,bất quá bổn cô nương gan lớn nên không có việc gì ,cho dù ngươi có là Ngải Tư cũng chẳng sao

Hạ Ngữ Mạt ngẩng đầu lên : Ngươi sẽ không thực sự là Ngải Tư đi!

_Ngải Tư là cái gì? Tư Đồ hoàng vũ cảm thấy nàng luôn có thể nói ra những từ ngữ kì lạ .

_Ách ,chính là một nam nhân quá mức hoang dâm vô độ liền dễ dàng bệnh. Hạ Ngữ Mạt hảo tâm giải thích ,cổ nhân thích ba vợ bốn nàng hầu ,phi tử của hoàng đế cũng có mấy trăm người,theo thường lệ thì hoàng đế dễ dàng mắc bệnh này nhất .

_Ta không có. Tư Đồ hoàng vũ buồn cười ,dương dương tự đắc .Cho tới bây giờ ,người có thể chạm vào hắn cũng chỉ có nàng ,một người mà thôi.

_Thì cứ coi là như vậy đi.Hạ Ngữ Mạt một lần nữa cắn hắn. ‘‘ Yên tâm, ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi’’

_Chịu trách nhiệm ? Tư Đồ Hoàng Vũ nhíu mày ,dùng từ chịu trách nhiệm nói với hắn trên thế gian này đúng là không có người thứ hai.

Lúc này Hạ Ngữ Mạt đã bị dược hiệu làm cho rối loạn cả thể xác và tinh thần,làm sao có thể nhớ rõ vừa rồi mình nói cái gì,chỉ biết dùng kĩ thuật hôn thô lỗ của mình liếm một tấc lại một tấc. (Ôi má ơi)

_Ngươi xác định ngươi sẽ chịu trách nhiệm với ta? Tư Đồ Hoàng Vũ lại bị kĩ thuật hôn môi của nàng làm cho rối loạn,khẩn cấp xoay người một cái liền một lần nữa đem nàng đặt ở dưới thân .Hạ Ngữ Mạt hai tay rộng mở ,cảnh xuân trước ngực rộng mở,những sợi tóc tự trên xõa trên vai , nhìn hắn bằng đôi mắt ẩm ướt ,phong tình vô hạn. Nhìn nàng mê mang ,Tư Đồ hoàng vũ ánh mắt âm u.

Hắn nhẹ nhàng nói bên tai nàng :‘‘ ngươi cần phải nhớ rõ những lời ngươi vừa nói nga’’ thanh âm như nước chảy .

Giây tiếp theo động tác của hắn bỗng trở nên mãnh liệt, hắn hôn trụ môi nàng,khai mở hàm răng ,cùng nàng dây dưa lưỡi đinh hương,ngón tay nóng rực của hắn bắt đầu chậm rãi vuốt ve nàng ,giống có ma pháp ,làm cho toàn thân Hạ Ngữ Mạt bùng lên ngọn lửa.

Ngô…. nàng không tự giác phát ra một tiếng than,toàn thân không ngừng run rẩy.

Nhìn mặt nàng ửng hồng ,Tư Đồ hoàng vũ vừa giống như an ủi lại giống như đang bầm lầu bầu nói : Đừng vội ,ta sẽ nhanh làm cho nàng thoải mái .

Hạ Ngữ Mạt cảm giác tay hắn đi xuống dưới giúp nàng tháo bỏ bộ quần áo khó coi , môi hắn nóng cháy hôn lên cổ nàng, dần dần một đường hướng xuống …,cuối cùng chính mình trầm luân trong cảm giác vô hạn kích thích ,cái gì cũng không biết nữa.

Chương 16 : Đáng thương nhân

Thời khắc này đang có một người dị thường buồn bực .

Khánh minh vênh váo tự đắc, hùng hổ đem xử lí toàn bộ những người có ý đồ lại gần , làm cho mọi người cực kỳ hâm mộ ,trong ánh mắt tràn đầy kính nể,sau đó vội vàng đi về phía xe ngựa ..

Ô …ô ….hoàng tử điện hạ của hắn chưa bao giờ gần nữ sắc ,hiện tại thế nhưng cuốn một cái nữ nhân vào xe ngựa ,vừa mới đó đã không ngừng bay ra những thanh âm làm cho người ta đỏ mặt,tim đập nhanh , trời đất chứng giám hắn không phải cố ý nghe lén ! Nữ nhân kia kêu lớn tiếng như vậy ,hắn che lỗ tai cũng có thể nghe thấy thanh âm. Mà xe ngựa cũng không ngừng lay động ,hắn muốn mắt không thấy ,tâm không loạn đều không có khả năng ,hiện tại không phải hắn không muốn ly khai nhưng vì chính mình là thống lĩnh thị vệ ,lại là thủ hạ tri kỉ nhất của hoàng tử điện hạ ,tại đây trong thời khắc tối lửa tắt đèn này,hắn như thế nào có thể không để ý đến chủ tử của minh ! Vạn nhất có gì không hay xảy ra hắn không thể tự tha thứ cho mình !Nhưng là tại thời khắc này hắn cứ ở tại đây như một cái đầu gỗ có phải hay không không nhìn được ?!

Tốt xấu gì chủ tử cũng là một nam nhân tráng niên (thanh niên mạnh mẽ)bình thường ,vạn nhất khi đang ở bên trong làm chính sự ,hắn lại rời đi, không cẩn thận làm cho người ngoài xông vào hậu quả khẳng định là trực tiếp bị chủ tử dùng đao cắt cổ hắn, nhưng là nếu cú yên lặng chờ như vậy ,thẳng đến sáng mai quận chúa vừa tới cửa,phỏng chừng chính mình sẽ bị bị từng đao từng đao lăng trì đến nửa chết nửa sống ,sau đó lại quăng ra ngoài, làm nô tài đã khó mà làm nô tài cho nhà này ,quà thực phải tài giỏi đến múc những chuyện trên trời dưới đất không gì không làm được !

Đáng thương cho đồng chí thị vệ Khánh Minh đeo đao bên mình, liền như vậy khóc không ra nước mắt bồi hồi đi chung quanh vương phủ một vòng lại một vòng , tận lực làm cho tiếng vó ngựa che dấu thanh âm bay ra từ bên trong ,sau đó làm cho con ngựa đi theo đường cong ,tận lực đem chấn động không tầm thường trong xe ngựa che dấu thay cho chủ tử.

Cái này gọi là có nhà không thể về , có giường không thể ngủ ,chỉ có thể giương mắt ngồi ở trước xe ngựa,trên băng ghế cứng rắn ,điều khiển con ngựa đi về phía trước ,chậm đợi cho chủ tử xong việc lại quay đầu cẩn thận suy nghĩ ngày mai nên làm như thế nào để thoát khỏi ma trảo của quận chúa.

Nhưng là nếu như hắn có thể có thuật tiên tri,tính trước được chủ tử hắn ở trong xe ngựa mây mưa thất thường cả một đêm ,thì dù chết hắn cũng phải ngủ một giấc.

Chương 17: Ai chịu trách nhiệm

Hạ Ngữ Mạt ngày thứ hai tỉnh lại ,ánh mặt trời đã xuyên qua của sổ chiếu vào,khiến nàng thật chói mắt , nàng cũng rốt cục thể nghiệm được cái cảm giác sống không bằng chết. Toàn thân không có nơi nào là không đau ,động liên tục một chút liền cảm thấy giống như hao phí hơn nửa tinh lực. Chỉ có thể miễn cưỡng nằm xụi lơ ở trong chăn ,nhìn chằm chằm lên trần nhà được điêu khắc mỹ lệ một cách xuất thần.

Chờ một chút , nàng vì sao toàn thân đều đau nhức ?

Phòng ở này là thế nào ? Phong cách hoàn toàn cổ điển ,cùng với những thứ trang hoàng hết sức xa hoa ,bàn tay nhỏ bé không tự giác sờ lên thân thể của chính mình ,nàng thực bất hạnh phát hiện trên người đều là trống trơn từ đầu đến chân .

Vì thế những gì xảy ra trong 24 giờ trước bắt đầu quay trở lại thần kinh yếu ớt của nàng bằng tốc độ ánh sáng : từ việc cái yếm cùng quần đùi cho đến khi dừng lại ở hình ảnh cuối cùng : khuôn mặt xinh đẹp của một người .

Cực phẩm trong cực phẩm con ngươi ,khuôn mặt phiêu dật thoát trần giống như người trong tranh, thoạt nhìn tuổi hắn không lớn lắm,thậm chí còn có một tia tính cách trẻ con.Ách ! hắn ra vẻ như nàng làm cái gì không nên làm với hắn,sau đó hắn lại vồ đến ăn sạch nàng a!

Hạ Ngữ Mạt hét rầm lêm ,vô luận là ai ăn ai ,kết quả cuối cùng đều là giống nhau ! Nàng đáng thương !! Nàng không tiếc nhảy lầu tự vẫn ! thế nhưng cũng bằng không

Hơn nữa dựa vào trí nhớ của nàng,hắn còn ra vẻ cả một đêm bị nàng ép buộc!

Ô ô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Ngữ Mạt khẽ cau lại,chuẩn bị xoay người đi tìm người gây ra họa để tính sổ, lại phát hiện chính mình muốn chống thân đứng lên thì toàn thân liền đau nhức không thôi ,cảm giác như hai chân bị xé rách ,có trời mới biết đêm qua nàng bị vật nhỏ của hắn dày vò tới mức độ nào(ta đỏ mặt )

Đột nhiên bên cạnh truyền đến một thanh âm mát lạnh như dòng suối .

Hạ Ngữ Mạt bị thanh âm làm cho giật mình,nàng máy móc quay đầu lại một cách chậm rãi, liền phát hiện mỹ nam tử cùng nàng đêm qua đang xuất hiện ngay trước mắt .Hắn chống đầu,ánh mắt mang theo hài hước khẽ mỉm cười nhìn nàng, cánh tay hắn lộ rõ ra bên ngoài ,phỏng chừng hắn cũng đang nằm trong chăn !

_ Ngươi như thế nào ở trong này?! Hạ Ngữ Mạt có chút lắp bắp nói .

_Ta vẫn luôn ở trong này.

Mỹ nam tử nâng con ngươi đen bóng nhìn chằm chằm nàng đang mở to mắt, khuôn mặt lộ ra biểu tình phong phú,toàn bộ thu hết vào trong đáy mắt hắn, chính là nàng thế nhưng không phát hiện sự tồn tại của hắn .

Nhìn cằm nàng có biểu tình như sắp rơi xuống đất, cánh môi sắc hoa hồng của hắn chậm rãi mở ra, không biết là thật hay đùa nói : ‘‘ Đêm qua ngươi phá hư ta (phá hư là gì các nàng tự hiểu ) ,nhưng là lần đầu tiên bị ngươi chiếm tiện nghi ,ngươi đã nói ngươi sẽ chịu trách nhiệm với ta ’’ Hắn tiếp tục ‘‘lên án ’’

_Cho nên ngươi cả đời này đều là của ta.

Hắn cười rộ lên như là tuyên bố quyền giữ lấy nàng ,lời nói trong suốt như hồ nước lại tràn ngập một cỗ khí phách không nói lên lời , làm cho người ta không thể phản kháng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro