Chương 6: Chuyện rằng...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa lúc ra chơi , Nicholas rủ rê lũ bạn học đi thực hiện ý đồ của mình . Daniel bước ra khỏi lớp và định sang lớp anh Hanbin chơi . Nicholas cùng lũ bạn của mình đi lấy một xô nước đầy . Cả nhóm đặt sẵn một chậu nước và chỉ cần đợi Daniel đi qua thì kế hoạch thành công. Daniel chuẩn bị mắc bẫy Nicholas dựng lên thì Hanbin chạy tới hét: " DANIEL ! COI CHỪNG !!!!!!! "

Hanbin xô Daniel ra khỏi vùng nguy hiểm , anh bị một xô nước dội vào người khiến anh ướt hết quần áo . Daniel đứng dậy và đỡ Hanbin lên , cậu lo lắng hỏi han : "Anh có sao không? "

Hanbin mỉm cười: "Anh không sao, hơi ướt xíu mà ! "

Daniel lắp bắp ngại ngùng :"Cảm ơn hyung đã cứu em! " .

Nicholas nhìn Hanbin mỉm cười với Daniel , kế hoạch của cậu đã sụp đổ. Nicholas tức lắm , khát vọng anh là của cậu dâng trào lên đến đỉnh điểm ... Đúng là tuổi trẻ ! Khi yêu thì nó sẽ khiến người ta phải mù quáng , muốn giữ họ là của riêng mình . Tình yêu đúng khiến con người ta ích kỉ ! Thậm chí có thể điên vì tình đấy !

Nicholas muốn hỏi anh cho ra lẽ , cậu sang bên phòng thay đồ tìm anh.Cậu lặng lẽ mở cửa phòng , trước mắt cậu bây giờ là một thân hình mảnh khảnh của anh và tấm lưng trần , anh đang tìm cái áo khác để thay cho cái áo bị ướt của mình . Hanbin thấy Nicholas đứng ở ngoài chờ mình , anh giật mình hỏi cậu: "Em tới đây làm gì vậy? "

Nicholas :"Em muốn tìm hyung ... vì em có chuyện muốn cần hyung giải thích! "

Hanbin hỏi :"Chuyện gì vậy? "

Nicholas đồn anh vào tường,áp sát mặt anh , Hanbin hoang mang , anh đang nghĩ thằng bé có chuyện gì mà khuôn mặt thể hiện sự giận dữ thế kia . Daniel nói :" Tại sao anh cứu Daniel ? " .

Hanbin vội che mình lại dưới hai tay của Nicholas .Anh ấp úng: " Daniel là...người tốt...em ấy...chỉ là bạn với anh...! "

Daniel gằn giọng: " BẠN HẢ ?!?! ... HAI NGƯỜI CÓ VẺ THÂN THIẾT HƠN EM NGHĨ ĐẤY!!!!!!! "

Hanbin mắng: "EM KHÔNG ĐƯỢC NÓI DANIEL THẾ!!!!! "

Nicholas nổi giận : " Vậy à , hóa ra em là kẻ thừa thãi đúng không? "

Hanbin sửng sốt trước lời nói của Nicholas , anh khóc nghẹn :" Nicholas à ... em làm sao vậy ... !!! "

Nicholas dồn anh vào tường , cậu khóa đôi môi  anh . Hình như hơi quá so với đứa trẻ chưa trưởng thành như cậu . Cậu chưa đủ 18 tuổi nhưng với sức cậu , anh không chống cự được. Anh đành để cậu cảm nhận vị môi ngọt như trái dâu tây chín của anh.

"Anh là của em,đừng hòng trốn thoát khỏi tầm kiểm soát của em! "- môi cậu tách ra khỏi môi anh,giọng cậu khàn nhẹ vào tai anh.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro