<7>

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Jihoon không ngờ tới, chữ viết cùng Kang Daniel đích lần đầu tiên tiếp xúc hội nhanh như vậy.

Thắng trận đấu nhận được tiền thưởng, tiền thưởng kia được chia ra xong hiển nhiên mọi người đều muốn lôi kéo nhau đi chơi bời một chập cho đã nghiền.

Thời điểm chín mười giờ, quán ăn chính quy đều đã đóng cửa, chỉ có mấy quán đồ nướng trên con đường phía sau trường học vẫn mở cửa làm ăn hưng thịnh như trước.

Một nhóm lớn cả nam lẫn nữ như một đám tạp nham, nhao nhao ồn ào bước vào.

Kang Daniel ngồi ở một góc sáng sủa quay đầu lại, Park Jihoon tựa như bị thôi miên cũng vội vàng quay đầu lại.

Bốn mắt nhìn nhau, cửa hàng nhỏ huyên náo ồn ào trong nháy mắt hóa thành bầu trời đêm rộng lớn, quanh thân hoa nở, trong mắt sáng lên, đầu mũi đầy hương thơm.

Kang Daniel đứng dậy, hướng về phía Park Jihoon.

Park Jihoon nín lặng, cơ hồ muốn tắt thở.

"Đã lâu không gặp, chúc mừng các tân sinh viên đoạt cúp quán quân." Kang Daniel lướt qua Park Jihoon, cùng đội trưởng của Jihoon nói lời chúc mừng.

Park Jihoon uất nghẹn đi vào bên trong, lại bị một đôi tay nắm lấy bả vai.

Độ ấm từ lòng bàn tay xuyên thấu qua lớp quần áo dày, một tầng lại một tầng thấm vào da thịt, hoàn toàn trái với quy luật vật lý.

"Cố gắng lên, hôm nay biểu hiện tốt lắm."

Park Jihoon xoay người, hơi thở ấm áp phả vào bên tai, hâm nóng con tim.

Đợi lâu như vậy, rốt cục cũng nghe được từ cậu một câu khích lệ.

Tâm hoa nộ phóng, trái tim trong lồng ngực không ngừng bắn ra pháo hoa, muôn hoa khoe sắc, sâm panh phun trào, hương rượu bốn phía.

Mơ mơ hồ hồ, tựa như say, đi tới đều là ngây ngây ngô ngô mà bước cùng tay cùng chân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro