NIỀM ĐAU CỦA EM (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi thấy em mang sầu đau, thì trong mắt tôi như buồn im. Từ khi ánh dương chiếu vào tim, thì tôi muốn tôi hóa đại dương.

Muôn giấc mơ vội qua, lê bước trên đường xa. Bao tiếng ca có về đây, cho bóng em hóa ngàn mây?

Rằng em có nghe chăng niềm vui, còn in dấu nơi tâm hồn tôi? Và em có mơ bên cuộc đời tươi sáng, khi xót xa có nghe buồn năm tháng?

Thời khắc môi em vương âu sầu, là lúc vang sâu câu yêu đầu, là giây phút tôi van thiên đàng, đừng đưa dáng em theo mây ngàn. Niềm đau của em như sông dài, làm sao để sông mau cạn khô?


Nhìn đôi mắt em đang chìm sâu, hằn lên tiếng yêu thương trần gian. Vùi trong bóng đêm tháng ngày qua, tìm đâu dấu chân đến miền xa?

Em có hay thầm mơ, mơ chốn kia bình yên? Em có mơ bóng hình tôi, cho giấc mơ xóa niềm riêng?

Bàn tay Chúa nơi chân trời xanh, Người ban phép mong em về nhanh. Nghìn thu có cho em một lần quay bước? Em sống đâu giữa thiên đàng mơ ước?

Hạnh phúc như mây bay ngang trời, chợt thoáng qua đây nên xa vời. Rồi khi Thánh ca buông âu sầu, niềm đau bám em thôi đâu còn. Tình yêu của tôi sao u hoài? Thời gian vẫn trôi tôi nào quên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro