Chap 1 : Thế Thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng 12 của Nam Thành rất lạnh

Tuyết rơi lất phất bao phủ toàn thành phố,khiến cho đêm đông lạnh giá ngày càng trở nên yên tĩnh vắng vẻ hơn.

Tuy nhiên,trong phòng Tổng Thống - nơi xa hoa nhất của khách sạn 7 sao lại cực kì nóng bổng ngay lúc này.

'' Đau...'' Giọng cô gái run lên khiến người khác phải não lòng thương hại,cơ thể cô oằn lên,trên ướt đẫm giọt mồ hôi không ngừng tuôn ra.

'' Ngoan..ráng nhịn một chút sẽ xong ngay thôi.Nhé?'' Đôi môi mỏng gợi cảm của người đàn ông áp vào tay cô,hơi thở ấp ám,giọng nói mê hoặc,giúp cơ thể căng cứng của cô dần thả lỏng ra.......

'' Đừng sợ...''

Cô cắn môi,khuôn mặt tái nhợt vương đầy nước mắt,những nắm tay siết chặt dần buông ra....

'' Na Na "

Khi nhận thấy sự thả lỏng của cô người đàn ông gọi tên cô đầy sự triều mến...

Ngay lập tức nụ hôn nồng nàn như hương rượu,không ngừng chuyển dọc theo phần cổ đi lên

Cô từ từ ngước mắt nhìn theo đôi mắt của người đàn ông từ ánh đèn đầu giường mở nhạt

" Đừng sợ anh luôn ở đây.nhé? '' người đàn ông hơi mỉm cười đôi mắt đen láy và hấp dẫn ánh mắt tình cảm sâu sắc anh lên nhìn thẳng vào cô

Cặp mắt đầy sự bối rối của cô gái đang nhìn anh và dần dần đôi mắt sáng tựa như sao đêm ấy chuyển dần sang sự gợi cảm đẹp đẽ đến say đắm,sau đó lại bị nhấn chìm bởi nụ hôn sâu của người đàn ông.

.......

Tuyết bên ngoài cũng dần lớn hơn và màn đêm thuộc về họ chỉ mới bắt đầu thôi

______________________

Ba giờ rưỡi sáng

Điện thoại di động của cô gái vang lên tin nhắn biểu thị số điện thoại :10086,nội dung : trống

Cô nhanh chóng ngồi dậy nhẹ nhàng rón rén mặc quần áo rồi từ từ run rẩy bước xuống giường.

Đưa mắt nhìn lại người đang ông đang ngủ trên chiếc giường lớn kia

Vẻ đẹp hoàn hảo dưới anh đèn ngay cả khi đang ngủ mà vẫn giống một tác phẩm điêu khắc hoàn hảo

Cô cắn môi hít một hơi thật sâu không lưu luyến,xoay người dứt khoát bước ra ngoài phòng khách sau đó mở cửa

'' Ok chưa ? " Một cô gái đội mũ đeo kính đen đứng rước cửa

Cô ta lẻn nép vào một bên tra hỏi thật kỹ

"Ừ"

'' Thật vậy à ?'' cô gái đeo kính râm cười toe toét sau đó đột nhiên đứng thẳng người

''Ừ,anh ấy vẫn còn ngủ "

"Tốt,cô đi đi '' cô ta chuẩn bị đi vào

Tuy nhiên cô vẫn đứng ở trước cửa không di chuyển hỏi " tiền đâu "

Nghe xong cô ta cau mày ngay lập tức tháo bỏ mũ và kính râm xuống

Cô và cô gái vừa mới mở cửa giống nhau y đúc như hai giọt nước

Nếu nhất định phải phân biệt cô gái ở cửa có thái độ dang chảnh hơn người thường và cảm giác vượt trội không thể nào giải thích được.

" Tôi lừa cô chắc,tiền ở chỗ bố cô tự đi mà lấy,tránh ra nhanh lên làm hỏng việc tốt của tôi cô chết chắc " Cô ta nói với giọng hằn học với cô

"Ok'' Nghe xong cô liền tránh ra

'' Đội nhanh vào rồi đi mau đi " Cô ta cầm kính râm và mũ nhét vào tay cô rồi nhanh chóng lẻn vào trong đóng của lại

Khóe miệng cô khẽ nhếch lên nụ cười có phần cay đắng nhưng cô không hề luyến tiếc và tiếc núi. Cô đội mũ và đeo kính râm vào đứng thẳng lưng rảo bước khỏi đây

Trong taxi,cô nhìn thấy tuyết rơi lất phất bên ngoài,cầm điện thoại trên tay bấm một dãy số

" Bác sĩ Vương xin đừng dừng cấp thuốc cho mẹ tôi, tiền tôi sẽ gửi đến ngay, vâng ạ tôi đảm bảo" cô liên tục xác nhận rằng bênh viện sẽ không dừng cấp thuốc sau đó mới cúp điện thoại

Tên cô là Vân Niệm 20 tuổi.Cô gái khi nãy tên là Vân Na 20 tuổi.

Cô và cô ta là cặp song sinh cùng trứng Vân Na được sinh ra trước cô 10 giây nên được gọi là chị gái

Tuy nhiên cô và cô ta khi lên ba tuổi bố mẹ ly dị.Tòa án tuyên giao cô cho mẹ Vân Na cho cha.

..

Kể từ đó không có giao niệm gì giữa họ nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro