Tháng Đổi Năm Dời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả:  AffectionLin
Link fic: https://wanwushengzhang67324.lofter.com/post/4cb20f22_2b4c21e7a

Năm mới qua đi không lâu, sinh nhật Đinh Trình Hâm cũng liền đến.

Nhưng hắn vẫn bận rộn như mọi khi, ở trường học tập, hoàn thành bài tập, không có việc gì thì trả lời tin nhắn của mọi người, nếu có thời gian thích hợp thì sẽ gọi điện.

Đinh Trình Hâm học xong, gọi điện vào trong group chat, Hạ Tuấn Lâm là người đầu tiên nghe máy.

Hạ Tuấn Lâm cũng vừa tan học, hắn hỏi Đinh Trình Hâm năm nay sinh nhật có cảm tưởng gì không? Có nguyện vọng gì? Nếu trong phạm vi khả năng, hắn nhất định sẽ thực hiện.

Đinh Trình Hâm nhớ tới sinh nhật những năm trước, càng lớn thời gian ở cùng các anh em càng ít, năm nay sợ thật sự có mỗi mình ở trường học tổ chức sinh nhật.

Trương Chân Nguyên cũng nhận điện thoại, hắn nói hắn mới vừa nộp hết bài tập, năm nay có thời gian rảnh đến chơi, hỏi Đinh Trình Hâm có muốn hắn đến cùng không.

Đinh Trình Hâm nói đương nhiên là muốn, lúc chú 18 tuổi anh đến chơi với chú, bây giờ chú đến chơi với anh.

Các anh em lần lượt bắt máy, cuối cùng cùng nhau hô: Đinh ca sinh nhật vui vẻ!

Đoàn hồn lại tăng rồi.

Bọn hắn một mực trò chuyện, gần đây thế nào, chúc chính mình tuổi mới vui vẻ, lại buồn tiểu tình lữ bọn hắn vừa mới ở cùng nhau chưa bao lâu liền phải tách ra, chúc Thời Đại Thiếu Niên Đoàn tương lai dù thế nào cũng phải ở bên nhau, cùng nhau nỗ lực.

Cùng Đinh Trình Hâm trò chuyện, tới khi Đinh Trình Hâm chuẩn bị vào học mọi người mới chịu tắt máy.

Hạ Tuấn Lâm ở Thành Đô ôn tập, chuẩn bị bế quan thi đại học, hai người mới vừa ở bên nhau không đến một năm, lại muốn phải xa nhau một đoạn thời gian dài.

Đinh Trình Hâm bế quan trở về bọn họ xác nhận quan hệ, chưa bao lâu Đinh Trình Hâm lại phải đến trường đại học, chính mình cũng phải bế quan.

Nói không nhớ Đinh Trình Hâm, hừ, có kẻ ngốc mới tin.

Đã thật lâu không có nhìn thấy Đinh Trình Hâm, muốn ôm một cái~

Ài, muốn đi tìm hắn.

Hiện tại là 3:47, tới nới cũng hơn 7h, nếu như đi bây giờ hẳn có thể đến kịp.

Nói đi là đi, Hạ Tuấn Lâm lập tức mua vé máy bay, lấy điện thoại, khẩu trang, kính râm cùng áo khoác, cùng hội trưởng đại nhân nói một chút liền xuất phát.

Buổi tối 7:30

Đinh Trình Hâm ở trong ký túc xá bắt đầu livestream, năm nay không có các huynh đệ ở cùng, nhưng mà vẫn còn các fan, coi như cũng vui vẻ.

Cùng các fan nói chuyện phiếm, giữa chừng có mấy người bạn cùng phòng trở về, lấy ít đồ.

"Đinh Trình Hâm sinh nhật vui vẻ nha, chúng tớ đi ký túc xá khác chơi không quấy rầy cậu livestream, ký túc xá bên cạnh có người xin nghỉ, qua đó chơi một lát, trở về sẽ mang cho cậu chút đồ ăn vặt."

"Được rồi, cảm ơn người anh em."

Một lát sau Trương Chân Nguyên đến, cùng Đinh Trình Hâm livestream.

Còn trong mớ bình luận chỉ ra các anh em.

"Đinh ca, xem nè, này là của Mã ca."

"Cái này của Diệu Văn."

"Cái này chắc là của Á Hiên."

"Cái này hình như là Hạo Tường nhắn."

Đinh Trình Hâm đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình, sợ bỏ lỡ cái gì, cuối cùng vẫn không có tìm được bình luận của người kia.

Mã Gia Kỳ phát giọng nói tới,

"Hạ Nhi ở Thành Đô bế quan, có lẽ bây giờ mới được cầm điện thoại."

Đinh Trình Hâm lại bắt đầu nhìn bình luận trên màn hình,

"Nếu Hạ Tuấn Lâm bỏ lỡ sinh nhật lần này, lúc trở về nhất định phải......"

Đột nhiên, đèn tắt.

"A a a"

"Là ai đang nghĩ bổn soái ca? Bổn soái ca tới rồi!"

Hạ Tuấn Lâm bưng bánh kem, chậm rãi đi vào ký túc xá, còn hát" Chúc mừng sinh nhật vui vẻ, chúc anh sinh nhật vui vẻ...."

Đinh Trình Hâm còn đang sửng sốt, không phải đứa nhỏ này ở Thành Đô ôn tập sao, sao lại chạy đến chỗ chính mình chúc mừng sinh nhật? Cái này là hình chiếu phải không? Có thật không vậy?

Trương Chân Nguyên đi đến nhận bánh kem trên tay Hạ Tuấn Lâm, đem bánh để lên bàn.

Hạ Tuấn Lâm ngồi cạnh Đinh Trình Hâm chào hỏi các fan đang xem livestream, sau đó lải nhải với Đinh Trình Hâm,

"Em nói cho anh nghe, em ngồi máy bay đến đây, suýt chút nữa là không mua được vé rồi. May mắn là hôm nay Âu Hoàng giáng lâm, đặt được vé cuối cùng. Tới Bắc Kinh, lúc đi mua bánh kem, cửa hàng kia cũng gần đóng cửa, mà bánh còn chưa lấy thì sao em tới đây được. Anh đoán kết quả ra sao? Bọn họ thấy em đẹp trai nên làm thêm một cái sau đó để em tự ghi tên anh. Em lại chạy đến trường học, anh đoán tiếp xem? Bác bảo vệ thấy em che kính mít lại còn vội vàng như vậy còn tưởng em là kẻ trộm, trên đời có kẻ trộm đẹp trai như em sao? Cuối cùng em phải viết phiếu đăng kí, bảo vệ mới tha cho em, em liền chạy như điên tới kí túc xá của anh, may mắn là đến kịp nhưng mà mệt chết em rồi."

Hạ Tuấn Lâm nói xong liền uống một ngụm nước, dừng trong chốc lát, nhìn Đinh Trình Hâm vẻ mặt vẫn còn không thể tin được, Hạ Tuấn Lâm trực tiếp đem tay hắn đặt lên má mình.

Đinh Trình Hâm nhéo nhéo,

"Gầy, Hạ Nhi nên ăn nhiều một chút, bế quan rất mệt, nên ăn nhiều cơm, chú ý thân thể."

"Được được được, đã biết, thọ tinh có muốn cầu nguyện với bánh kem không? Cái này cùng mấy cái trước không giống nhau đâu, em tìm mua ở một cửa hàng mới đó, mau thử xem."

Đinh Trình Hâm nhắm mắt lại, đôi tay đan vào nhau, chân thành ước nguyện với ngọn nến, hắn có chút tham lam, hắn ước thật nhiều, ước cho Thời Đại Thiếu Niên Đoàn vĩnh viễn ở bên nhau, ước cho cháu trai cháu gái bình an lớn lên, ước cho Hạ Tuấn Lâm đồng hành cùng mình bước đi trong tương lai.

Đinh Trình Hâm buông tay, thổi tắt ngọn nến, đôi mắt ngấn lệ.

Bọn hắn cắt bánh kem ăn, cắt thành bảy phần, cắm bảy cái nĩa.

Hạ Tuấn Lâm ngày mai phải đi chuyến bay sớm, cho nên sau khi gửi quà mà mọi người chuẩn bị cho Đinh Trình Hâm liền nằm trên giường của Đinh Trinh Hâm chợp mắt một lúc.

Đinh trình hâm click mở mục chú ý đặc biệt, Hạ Tuấn Lâm gửi đến một cái video.

Các anh em mỗi người đều nói một câu, Hạ Tuấn Lâm là người cuối cùng, hắn nói

"Về sau mặc kệ có chuyện gì xảy ra, em sẽ đều cùng anh trải qua sinh nhật, ở bên cạnh anh, cùng anh đi qua năm tháng."

----

Đinh Nhi, sinh nhật vui vẻ! Tuổi mới nhất định phải tốt hơn, thuận lợi hơn ❤



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro