Chương 3: Tôi không hi vọng có một người đàn bà bế tôi lên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“ Cô mà cũng biết ngượng ngùng”, Niên Quân Đình căn bản không tin, mặt lộ vẻ trào phúng, “ Cô vừa rồi khăng khăng muốn đẩy tôi đi vào, còn không phải là mục đích này sao”.
Lạc Tang khóe miệng co rút, " Tôi đã giải thích, là bởi vì Ngô quản gia không thoải mái”.

“ Cô cho rằng tôi sẽ tin”? Niên Quân Đình ngữ khí cùng ánh mắt khinh thường, “ Cô mới đến mấy ngày, đừng nói cùng Ngô quản gia có cảm tình rất tốt”.

Lạc Tang sa mạc lời, có loại hoàn toàn nói không rõ cảm giác.

“Ta giúp ngài cởi đi”, không tranh cãi nữa, cô tiến lên một bước, khom lưng bàn tay túm chặt quần ngủ của anh ta, một cái tay khác nhẹ nhàng nâng mông anh ta.

Niên Quân Đình cả người cứng đờ, nghiêng đầu, dựa gần vào bả vai nữ nhân, nhìn cái trán bị đỏ cùng mái tóc dài ngăn trở, đôi mắt cũng bị kính ngăn cản thấy không rõ lắm, bất quá lần đầu tiên nhìn gần, phát hiện trên mặt cô có làn da còn rất non mịn, khả năng cũng hơi xấu hổ, làn da nổi lên một tầng mỏng màu hồng, giống quả anh đào vậy.

Nghe Ngô quản gia nói cô 30 tuổi.

Nhưng 30 tuổi mà làn da của cô có thể tốt như vậy.

Còn có trên người cô một cổ nhàn nhạt mùi hương, có vị hoa lê, thập phần thanh nhã dễ ngửi, hoàn toàn không giống nữ nhân trưởng thành  nên có.

Trên mông, tay cô gái nhẹ nhàng chạm    vào làn da hắn, mềm mại không có xương.

Hắn bỗng nhiên bị giật mình, thế nhưng chính mình lại thất thần.

Không được, anh ta dời đi lực chú ý.

“30 tuổi hẳn là kết hôn sinh con đi”?

“Không”, Lạc Tang không dám cúi đầu xem, nâng anh lên, bắt lấy quần ngủ của anh ta tụt xuống, liền quay mặt đi.

Niên Quân Đình quét ánh mắt trên người cô: “ Cô phẩm vị không tốt lắm, gả không được cũng bình thường”.
“Ta đã quen như vậy rồi”, trên mặt cô không có bị đả kích.

Niên Quân Đình bị nghẹn lại, đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng, “ Cô trước đi ra ngoài đi, ta đi xong rồi kêu ngươi”.

Lạc Tang sau khi rời khỏi đây, vội vàng xuống lầu lấy cây chổi dọn sạch mảnh cốc thủy tinh vỡ, không bao lâu Niên Quân Đình ở trong WC kêu cô.

Cô đẩy cửa đi vào, hắn còn ngồi ở trên bồn cầu, bất quá quan trọng vị trí bị hắn dùng quần ngủ kéo lên che đi.

Cô tiếp tục nâng anh ta lên kéo lên quần, lại đem anh ta ôm đến trên xe lăn.

Đối với ôm công chúa Niên Quân Đình vẫn là cảm thấy khó chịu, nhưng thật sự không có biện pháp chỉ có thể nhẫn nhịn.

Nằm đến trên giường, anh ta cảnh cáo nói: “Nếu ngày mai Ngô quản gia hỏi ta nửa đêm có đi WC không, cô liền nói không có, ta không hy vọng người khác biết ta bị một nữ nhân ôm”.

“…… Tốt”.

Thật là một người đàn ông sĩ diện.

“ Cho ta cốc nước, ta khát”, người đàn ông ra lệnh.

Lạc Tang thở dài, thật sự cảm thấy cần thiết nói một câu, “Niên tổng, ngài đêm nay đã uống hai chén nước, chính là bởi vì uống nhiều quá, nửa đêm mới luôn là muốn đi WC, hơn nữa uống nước quá nhiều sẽ dễ dàng sưng vù”.

Niên Quân Đình lạnh lùng một hừ, liếc xéo mắt, “ Cô cho rằng ta không biết, cô còn không phải là không nghĩ buổi tối lặp đi lặp lại bò dậy hầu hạ ta sao, tưởng lười biếng, nằm mơ, tiền dễ kiếm sao, cô không chịu nổi, có thể đi”.

Lạc Tang bất đắc dĩ, “Đương nhiên không phải, ta là vì tốt cho ngài, nếu ban đêm không ngủ tốt, làm miệng vết thương khó hồi phục”.

“ Cô cho rằng tưởng ta không ngừng uống nước sao, ta từ nhỏ đến lớn đều là như thế này, trong miệng có một chút khô liền không quá thoải mái, cần thiết muốn giữ miệng luôn ẩm ướt mới có thể ngủ, bất quá ta chưa từng có sưng vù qua, có thể là thói quen”, Niên Quân Đình nhíu mày, mặt lộ vẻ bực bội.

Lạc Tang: “……”.

Đây là hội chứng ám ảnh gì vậy.

“Cái này…… Không thể không uống sao”?

“Không thể”, cự tuyệt cứng rắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro