NINH NINH CỦA TÔI - CHAP 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi họp, Ninh Bích quay trở về văn phòng làm việc.

- Kim Linh, giúp em sắp xếp cuộc họp bộ phận thiết kế trong ba mươi phút nữa, không ai được phép ai vắng mặt.

- Vâng, cô chủ.

Ba mươi phút sau tại phòng họp bộ phận thiết kế:

- Tôi muốn biết trong bản kế hoạch này ai là người duyệt thiết kế 3D? - Ninh Bích đập mạnh tay vào tập hồ sơ trước mặt.

Nhân viên bộ phần thiết kế đầu tiên là giật mình, sau đó là lo lắng. Giám đốc có phong thái làm việc rất giống chủ tịch: nghiêm khắc quyết đoán hay nói cách khác là không giận mà tự có uy.

- Báo cáo giám đốc là tôi - Trưởng nhóm A lên tiếng.

- Cô tự xem lại kết quả công việc của nhóm và bản thiết kế gốc đi, màu của thiết kế thứ ba bị sai phần mặt trong của sản phẩm, thiết kế thứ tư và bảy sai màu tentra. Tôi đã ghi chú chất liệu từng phần sản phẩm trong bản phác thảo. Cô giải thích sao về điều này?

- Chuyện này, tôi đã kiểm tra nhưng không phát hiện ra - Trưởng nhóm A chỉ dám nhỏ giọng đáp lại, cô đúng là đã kiểm tra thiết kế trước khi gửi báo cáo, nhưng sự sai lệch màu sắc này thật sự quá nhỏ nên cô đã không chú ý tới.

- Đây là điều không chấp nhận được, sai mẫu 3D sẽ ảnh hưởng đến điểm đánh giá sản phẩm và sản lượng sản xuất mùa tới, tôi muốn có bản chỉnh lý trước sáng ngày mai. Nếu không cả nhóm A có thể cùng chuyển xuống bán hàng tại cửa hàng.

- Vâng, thưa giám đốc, tôi nhất định sẽ hoàn thành bản hiệu chỉnh trước sáng mai.

- Việc thứ hai, trước khi đi công tác đã yêu cầu mỗi nhóm phác thảo từ ít nhất hai bộ sưu tập cho mùa mới, tại sao tới sáng nay hòm thư của tôi vẫn trống trơn?

- Báo cáo giám đốc, nhóm B đã hoàn thành phần phác thảo nhưng mẫu 3D chưa hoàn thiện, mong giám đốc cho chúng tôi thêm thời hạn ba ngày.

- Báo cáo giám đốc, thời gian quá gấp, nhóm C mới hoàn thành một nửa công việc mong cô nới rộng thời gian.

Kim Linh tiến đến đưa cho Ninh Bích máy tính bảng:

- Trong lúc cô tham gia cuộc họp sáng nay, nhóm A và nhóm D đã gửi thiết kế.

Ninh Bích dành hai mươi phút kiểm tra email:

- Thiết kế lần này của nhóm D khá mới mẻ, tôi thích những ý tưởng đột phá, tuy nhiên có một số chi tiết hơi lỗi thời, chỉnh lý lại và nộp cho tôi trong ba ngày tới. Thiết kế của nhóm A tôi rất ưng. Kim Linh chuyển sang phòng kế hoạch đánh giá sơ bộ chuẩn bị lên sản phẩm mẫu.

- Vâng, cô chủ

Ninh Bích khoanh hai tay trước ngực, hít một hơi dài, cô có chút thất vọng về thái độ làm việc của nhân viên:

- Các trưởng nhóm thiết kế cũng nằm trong ban giám khảo vòng thi sơ loại hẳn cũng nhận ra, những năm gần đây thiết kế gửi về ngày càng chất lượng. Thế thì mấy người cho tôi một lí do tại sao tôi cần phải giữ lại những nhân viên một năm không có nổi mười thiết kế được chọn? Năm nay tôi sẽ tuyển dụng ba người thắng cuộc vào làm chính thức tại bộ phận thiết kế, điều đó cũng có nghĩa là tôi sẽ chuyển ba người yếu kém nhất sang bộ phận khác. Các vị hãy thông báo đến nhân viên.

- Giám đốc, việc này quá đột ngột, tôi sợ sẽ làm ảnh hưởng đến tinh thần của nhân viên trước mùa ra mắt. - Trưởng nhóm D lên tiếng.

- Tôi đang giúp các vị tạo động lực cho nhân viên. - Ninh Bích hơi nhếch miệng cười. - Không chỉ có nhân viên, mà ngay cả trưởng nhóm tôi cũng sẽ điều chuyển nếu kết quả không tốt. Mọi người còn một tháng để thay đổi, cuộc họp kết thúc.

Văn phòng làm việc "Giám đốc thiết kế":

- Cô chủ em mang bữa trưa tới rồi. - Hứa Vi vui vẻ bước vào.

- Đến đúng lúc lắm Vi Vi. - Ninh Bích vẫy tay ra hiệu Hứa Vi lại gần rồi chỉ lên hai thái dương hơi khẽ nhăn trán.

- Để em - Hứa Vi hiểu ý nhanh chóng tiến tới xoa bóp hai thái dương - Cô chủ ngày đầu tiên quay trở lại đã mệt vậy sao? Hôm nay có ai bắt nạt cô không? Em giúp cô mách ông chủ.

Ninh Bích bât cười, nhóc con này, nhỏ hơn cô có một tuổi mà tính tình không khác gì đứa trẻ. Như vậy cũng tốt, cô rất thích người em gái này, cô muốn được che chở để Hứa Vĩ mãi trong sáng đáng yêu như bây giờ.

- Em nghĩ giờ còn có người bắt nạt được ta sao, ngày đầu ra quân đã thắng hai trận liên tiếp.

- Ồ, cô chủ là giỏi nhất. - Hứa Vi dựng hai ngón tay cái, mặt đầy sự ngưỡng mộ.

Kim Linh đã đứng ở cửa rất lâu, sau ông chủ, cô là người ở cạnh Ninh Bích lâu nhất, cô là người chứng kiến Ninh Bích từng bước đạt tới vị trí hiện tại.

Từ khi bắt đầu học thiết kế, Ninh Bích với tư cách nhà thiết kế tự do đã hợp tác với NJ cho ra mắt khá nhiều thiết kế phổ thông rất được giới trẻ yêu thích. Nhưng tới khi chính thức đến làm tại tập đoàn, cô đã phải chịu rất nhiều sự bất công. Bên ngoài cô được đon đả săn sóc, nhưng thực chất người của phòng thiết kế không cho cô tham gia bất cứ dư án trọng điểm nào, các thiết kế của Ninh Bích chưa được mang ra thảo luận đã bị bỏ xó. Cũng chính vì điều này, Ninh Bích học chế tạo trang sức, cô tự lên mẫu các thiết kế của mình, tự quảng bá sản phẩm tại cửa hàng, tự giành lấy sự yêu thích của khách hàng. Tại điền trang cô có riêng một phòng chế tạo. Người bình thường phải mất chục năm để học, còn cô chỉ chưa tới một năm đã có tay nghề ngang với các nghệ nhân lành nghề tại xưởng.

Năm mười sáu tuổi, khi chọn ngành học, Ninh Bích đã học song song chuyên ngành thiết kế và nghiên cứu địa chất. Ngoài tài năng về thiết kế, cô còn có sự hiểu biết sâu về khoáng vật. Nhờ đó, cô đã giúp NJ khai khoáng mỏ mới, định giá và thẩm định rất nhiều trang sức trong giới. Nghĩ lại thì tạo hình 3D vừa rồi cũng khá hoàn chỉnh, chỉ là khả năng phân biệt chất liệu, màu sắc của Ninh Bích quá tốt. Lại một điểm nữa cô chủ rất giống ông chủ, đều là người rất cầu toàn.

Đằng sau vinh quang, vương miện nào cũng phải trả bằng máu. Có lẽ Ninh Bích hơn ai hết là người thấm thía điều này. Để trở thành người thừa kế sáng giá nhất trong lịch sử không ít lần cô đã ngất đi bên cạnh giá vẽ, đôi bàn tay mỏng manh kia lại mang những vết chai của những lần thực địa hoặc một vài vết sẹo mờ từ những lần chế tác.

Bản thân Kim Linh lúc đầu cũng từng có sự bài trừ sự xuất hiện của Ninh Bích tại Ninh Gia. Cô chủ đến Ninh Gia gần như chẳng được ai chào đón. Vậy mà giờ đây, với cô ấy không chỉ là cô chủ nhỏ mà còn giống như một người thân mà cô rất trân quý, rất muốn nâng niu bảo vệ.

Buổi chiều diễn ra họp báo theo đúng kế hoạch. Ninh Bích đại diện NJ phát ngôn. Nhìn chung các câu hỏi đều sẽ xoay quanh vẫn đề nguồn nguyên liệu mới và kế hoạch sắp tới của tập đoàn.

- Giám đốc Ninh, liệu sắp tới NJ đã có kế hoạch khai thác Lotus Ice.

- Tại mỏ khoáng mới, chúng tôi đã phát hiện Lotus Ice lẫn trong tentra, tuy nhiên kết cấu địa tầng khu vực này không ổn định, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại về vấn đề khai thác sau khi thực hiện lại một cuộc khảo nghiệm đánh giá chuyên sâu.

- Cô có sợ rằng NJ sẽ mất vị thế độc quyền Lotus Ice?

- Đá quý là khoáng vật của thiên nhiên và chúng tôi không thể mong thiên nhiên độc quyền bất cứ điều gì cho NJ. Tuy nhiên tới thời điểm hiện tại, tôi có thể khẳng định NJ đang nắm giữ cặp đá Lotus Ice lớn và tinh khiết nhất thế giới.

- Có phải cô đang nhắc tới cặp nhẫn cô và chủ tịch Ninh đã đeo hôm khai mạc? NJ định giá Lotus Ice đó như thế nào?

- Các bạn thân mến, đó là một món quà kỉ niệm, tôi không định chuyển nhượng nên sẽ không định giá. Với tôi hai tác phẩm nghệ thuật đó cũng là vật khẳng định vị trí của NJ trong giới đá quý.

- Có tin đồn rằng Ninh Gia sẽ hợp tác với Đỗ Gia cho ra mắt sản phẩm vào cuối năm, có thể cung cấp thêm thông tin cho chúng tôi không?

- Việc này NJ đang trong quá trình thảo luận chưa thể cung cấp thông tin cụ thể vào thời điểm này. Cảm ơn các vị đã tham dự, thời gian họp báo đã hết, xin mời các vị tới khu vực lễ tân nhận quà kỉ niệm. - MC lên tiếng kết thúc buổi họp báo.

Nhìn chung NJ là tập đoàn rất được lòng giới truyền thông, ngoài việc quan hệ tốt với các cơ quan thông tấn lớn, các buổi họp báo của NJ luôn chuẩn bị đồ ăn nhẹ và chỗ nghỉ cho phóng viên rất chu đáo. Ngoài ra, NJ luôn có những phần quà lưu niệm hết sức "độc đáo". Lần này mỗi phóng viên được tặng một carat tentra, phải nhấn mạnh rằng nguồn cung tentra trên thế giới vẫn còn hạn chế, vậy mà NJ có thể hào phóng đến vậy đủ để chứng tỏ rằng nguồn tài nguyên của gia tộc này lớn đến chừng nào. Xem ra NJ thông báo việc khai khoáng mỏ mới khá tốt là đã quá khiêm tốn.

Lần đầu tiên Hoàng Khải được đi đưa tin tại một buổi họp báo chính thức, cũng là lần đầu tiên cậu nhận được món quà tác nghiệp giá trị như vậy, đó là một chiếc hộp màu trắng tinh tế, mặt trên được làm bằng kính, bốn phía in hình hoa sen, viên tentra màu xanh nằm ở vị trí trung tâm nổi bật. Trước khi ra về, cậu còn ngoái đầu lại nhìn vị trí trung tâm sân khấu, tại đó có một người con gái vô cùng xinh đẹp đã từng ngồi trả lời phỏng vấn,nụ cười của cô toản sáng như nắng mặt trời, không biết cậu có còn có cơ hội được gặp cô nữa không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro