Chương 1793 : Ảnh hậu 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1793 :Ảnh hậu 37

Tác giả: Ngận Thị Kiểu Tình
Edit: Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ʕ•ᴥ•ʔ ¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•♥•

Nếu sự thật là như vậy, thì Kiều Linh Nhi ác hơn so với cô tưởng tượng.

Hoặc chỉ là vô tình giết chết Việt Ôn Luân.

Vô luận là như thế nào, hiện tại Kiều Linh Nhi đã thoát khỏi Việt Ôn Luân, bởi vì ngồi tù, nên bị tịch thu tài sản cá nhân, dù sao cô ta cũng chẳng có tài sản gì, hơn nữa nhà cô ta cũng hoàn cảnh.

Hiện tại Việt Ôn Luân đã chết, người uỷ thác trở về cũng không lo ngại về sau, nói thực Ninh Thư có chút lo lắng Việt Ôn Luân sẽ quấn lấy mình, gặp phải cái thứ bệnh tâm thần này thật là ác mộng.

Có thể không động thủ, liền không động thủ, người uỷ thác là người của công chúng, một khi bị tuôn ra cái gì sẽ là tai hoạ ngập đầu.

Nhạn quá lưu ngân, chỉ cần làm là sẽ để lại dấu vết, Ninh Thư không muốn động thủ.

Nếu chỉ là người thường thì còn tốt, không có bị nhiều người chú ý như vậy, thê giới mạng liên thông với thế giới thực, ở trên mạng mọi người đều biết, thì ở trong hiện thực cũng sẽ bị ảnh hưởng, dư luận là một cái gì đó rất khủng khiếp.

Bị người khác bút tru khẩu phạt, người bình thường thật sự sẽ không chịu nổi áp lực như vậy.

Ninh Thư chú ý đến tiến độ sự kiện Việt Ôn Luân tử vong, trải qua mấy ngày điiều tra, cảnh sát kết luận là hắn bị người giết, chính là Kiều Linh Nhi, cũng có thể gọi là Lý Khả Lam có kế hoạch âm mưu giết chết Việt Ôn Luân.

Kiều Linh Nhi thú nhận tội trạng nhanh chóng.

Động cơ chính là Việt Ôn Luân ngược đãi cô ta, tra tấn cô ta, còn cưỡng gian cô ta.

Quần chúng ăn dưa :...

Ninh Thư thật ra tin tưởng Việt Ôn Luân có thể làm ra loại chuyện này, đối với một nữ nhân hận thấu xương, sau đó liền ngược đãi thân thể cô ta, tra tấn tinh thần cô ta.

Nếu cô nói ta cưỡng gian, ta đây sẽ cưỡng gian cho cô biết, cô nói ta muốn làm bậy bạ với cô, ta liền làm bậy bạ.

Cô vu hãm ta chuyện gì, giờ ta sẽ trả lại cho cô từng ấy.

Kiều Linh Nhi thẳng thắn nhận tội nên được khoan hồng, chỉ phải ở tù chung thân.

Cô ta căn bản không sợ ngồi tù, trên mạng nói cô ta cái gì, cô ta không quan tâm.

Nửa đời sau của cô ta đều phải ngồi xổm trong ngục giam, dùng nửa đời sau trả mấy ngàn vạn nợ nần, liền tính cô ta đi tù mà kiếm được.

Kiều Linh Nhi tuy rằng không sợ gì cả, nhưng bố mẹ cô ta lại không như vậy, giáo dục ra một đứa con gái như vậy, đạo nhái tác phẩm của người khác, cùng người ta phát sinh chuyện không thể miêu tả, sau đó post lên mạng, kế đó còn chỉnh dung, đổi thân phận đổi họ, bây giờ còn giết người ngồi tù.

Bọn họ trước mặt hàng xóm láng giềng không dám ngẩng đầu.

Đời trước là có mối thù giết cha hay đoạt thê, mà đời này con gái mình lại làm những chuyện như vậy.

Hai vợ chồng già đến ngục giam đi thăm Kiều Linh Nhi, sắc mặt Kiều Linh Nhi vàng như nến, người gầy như cây khô.

Nhìn thấy ba mẹ của mình, không biết phải đối mặt như thế nào.

Nếu không phải xảy ra những chuyện này, cô ta hẳn sẽ báo hiếu cho ba mẹ cô ta thật tốt, cho ba mẹ một căn nhà lớn, để ba mẹ cô ta phải tự hào về đứa con gái này.

Chính là hiện tại hệ thống vứt bỏ cô ta, Việt Ôn Luân cầm chìa khoá phòng thuê của cô ta bước vào, từ đây cô ta bắt đầu chuỗi ngày không thấy ánh mặt trời.

Việt Ôn Luân tổn thương cô ta, nhục nhã cô ta, thậm chí còn mang cô ta trói lại, cầm kim đâm vào những chỗ xấu hổ, nơi nào cũng đau đớn.

Khiến người khác đau đớn như vậy, cô ta không chịu đựng nổi nên đã giết chết hắn.

Hệ thống thật là mắt mù, một gã đàn ông như vậy cũng được xưng là nam thần, còn bắt cô ta đi công lược, kết quả cuối cùng là một tên biến thái.

Kiều Linh Nhi cùng Việt Ôn Luân đều giẫm đạp lại điểm mấu chốt cùng tôn nghiêm của chính nhau, sau đó dẫn đến ngươi chết ta sống, có ngươi không có ta.

Những âm u của nội tâm đều bị dẫn ra.

Việt Ôn Luân hận Kiều Linh Nhi, bởi vì cô ta bôi nhọ cùng phá huỷ sự nghiệp của hắn, mà Kiều Linh Nhi hận Việt Ôn Luân, là bởi vì hắn tra tấn, nhục nhã cô ta.

Khiến Kiều Linh Nhi hạ quyết tâm muốn giết Việt Ôn Luân, là bởi vì Việt Ôn Luân nói trên người cô ta có bí mật muốn mang cô ta đến phòng thí nghiệm.

Việt Ôn Luân nói hắn từ sau sự kiện của Lý Khả Lam, vẫn luôn chú ý đến cô ta, cũng không nhìn thấy cô ta đi chỉnh dung, kết quả lại thay đổi một bộ dáng khác.

Cho nên, Việt Ôn Luân cảm thấy trên người Kiều Linh Nhi có thứ gì đó, không là đồ vật thần bí, thì cũng chính là đồ vật vượt qua tưởng tượng của loài người.

Nhất định phải đào ra được, thời điểm không có việc gì còn bóp cổ cô ta bảo cô ta nói ra bí mật.

Kiều Linh Nhi cơ hồ lượn lờ ở quỷ môn quan mấy lần, không phải bóp cổ, thì mang cô ta nhấn trong nước, chờ đến khi cô ta sắp ngất thì lại lôi lên.

Kiều Linh Nhi cắn chặt răng không chịu nói, tuy rằng thời điểm này đã rất gian nan, nhưng nếu thật sự bị đưa đến phòng thí nghiệm, vận mệnh của cô ta sẽ càng thêm bị khủng bố, thậm chí tính mạng cũng không thể giữ, trở thành vật thí nghiệm trên bàn mổ.

"Vì sao phải làm như vậy?"

Đối mặt với lời chỉ trích của ba mẹ, Kiều Linh Nhi không biết nên nói cái gì, đương nhiên là vì muốn càng tốt hơn, có thể trở thành minh tinh, có thể trở thành đối tượng được hâm mộ, còn có nam thần vây quanh, cô muốn chiến thắng nhân sinh, chỉ là cả hai đời đều không thể thực hiện.

Phấn đấu của cô ta thoạt nhìn không đáng một xu, còn bị người châm chọc chửi mắng.

Chẳng lẽ cô ta không thể thành công sao, dựa vào cái gì, bởi vì cô ta không có chỗ dựa, không có tiền sao?

Kiều Linh Nhi cảm thấy vận mệnh đối xử bất công với cô ta.

Đã được sống lại một lần, vì cái gì còn đối xử với cô ta như vậy, đã vậy thì cô ta không cần được sống lại.

"Tôi chỉ muốn sống tốt hơn, tôi muốn thành công, nhưng là tôi đã thất bại, chỉ thế mà thôi." Kiều Linh Nhi nói với ba mẹ.

Ba mẹ cô ta nghẹn họng nhìn trân trối, "Ngươi làm nhiều điều sai như vậy, mà ngươi còn nói ngươi chỉ là thất bại mà thôi sao?"

Kiều Linh Nhi trầm mặc, thắng làm vua thua làm giặc, chỉ là vì cô ta thất bại, sách sử đều ghi tên người thắng, nếu cô ta hiện tại đứng trên sân khấu lộng lẫy, sự tình sẽ là một phiên bản khác.

Đã hết giờ thăm tù, Kiều Linh Nhi bị cảnh ngục mang đi, thân thể gầy còm có chút run rẩy, sinh hoạt trong ngục cũng không tốt, bị nhốt ở nơi này thì đều là một ít phạm nhân cực hung ác, hơn nữa đều khi dễ người mới.

Kiều Linh Nhi cảm thấy chính mình đã tương đối tàn nhẫn, nhưng là ở nơi này bị người ta liên hợp khi dễ, cô ta không thể trở tay, như cũ bị người khác chà đạp sai bảo.

Hơn nữa, cả đời cô ta sẽ phải ngồi ngốc trong tù, bởi vì cô ta cố ý giết người.

Có bị như vậy, thì cô ta cũng vẫn muốn giết chết Việt Ôn Luân.

So với việc bị Việt Ôn Luân tra tấn, sinh hoạt trong ngục giam thoải mái hơn nhiều.

Có ít người lại thuận buồm xuôi gió, sống quá mức dễ chịu, tỷ như bạn gái cũ của Việt Ôn Luân, Mộ Thư Dao, chia tay Việt Ôn Luân xong phát triển càng ngày càng tốt.

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro