Chương 1822: Thiên Kiếp 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1822:Thiên Kiếp 26

Tác giả : Ngận Thị Kiểu Tình

Edit : Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Dịch Ưu Toàn định rút lui trước, bây giờ sư phụ bị thương, đánh tiếp nữa cũng không có ý nghĩa, chỉ tăng thêm tổn thất.

Sư phụ đã vì cô mà rời Tử Sa Đảo, phần tình nghĩa thầy trò này không thể phụ lòng.

Chẳng qua hiện tại cả hai người đều bị một bàn tayy lớn bắt được, muốn đột phá có chút khó khăn.

Ninh Thư lại ra chiêu nữa đối với hai người, Kỳ Thừa nhất thời miệng lại phun má.u, má.u tươi trào ra khỏi cơ thể, sắc mặt ngày càng xám xịt.

Ninh Thư cau mày, xem ra quy luật áp chế rất lợi hại, hơn nữa cô còn đang đối phó với một tên tu sĩ có nhiều thủ đoạn.

Kỳ Thừa cũng có một át chủ bài.

Dịch Ưu Toàn tức muốn ch.ết, những tên cường đạo này.

"Bạo." Dịch Ưu Toàn hung hăng, trực tiếp cho nổ cung Hậu Nghệ của mình, thần khí tự bạo sinh ra lực lượng khổng lồ trực tiếp đánh tan bàn tay khổng lồ cuả Thái Thượng trưởng lão.

Dịch Ưu Toàn thoát khỏi bàn tay, mang Kỳ Thừa muốn bay đi.

Thái Thượng trưởng lão lại xuất ra một bàn tay khổng lồ khác, đem hai người họ đập xuống đất.

Bụi đất bị đập văng lên tung toé, Dịch Ưu Toàn và Kỳ Thừa đồng thời hộc má.u.

"Đem ngọc bài giao ra đây." Thái Thượng trưởng lão âm trầm nói, vật này Tử Sa Đảo không thể đánh mất, hai bên đều vì tài nguyên của bí cảnh, ai cũng không thể nói ai là cường đạo, cũng không ai là chánh nghĩa.

"Lão già kia, ta sẽ không giao đồ cho ngươi đâu." Dịch Ưu Toàn llau má.u trên khoé miệng, cho cô ta thêm một chút thời gian, cô ta nhất định có thể đánh bại lão già kia.

Bây giờ rút lui trước, sau này sẽ quay lại báo thù, lưu được núi xanh, không lo thiếu củi đốt.

Ninh Thư lại điểm ngón tay một cái, lần này tập trung tinh thần lực đối phó với Kỳ Thừa, hạ gục từng tên một, đã xé rách da mặt thì chỉ có thể nhổ cỏ tận gốc.

Xem ra lực lượng pháp tắc không có tác dụng mấy, đã dùng mấy lần nhưng vẫn không thể đem Kỳ Thừa gi.ết ch.ết, tối đa chỉ có thể gây một chút thương tích cho hắn, người tu chân có thể khống chế được huyết mạch, xương cùng kinh lạc trên cơ thể mình.

Người tu chân thân thể rất cường tráng.

Nội tạng của Kỳ Thừa bị thương nặng do bị đánh trọng thương, hôn mê bất tỉnh.

Dịch Ưu Toàn không còn cách nào khác, khẽ cắn răng, chỉ có thể mang Kỳ Thừa bỏ vào trong tiên phủ, cô ta một mình chạy sẽ thuận lợi hơn, hơn nữa sư phụ đã bị thương nặng như vậy, không thể chịu thêm nữa.

Sư phụ vì cô ta mà phản bội sư môn, coi như để sư phụ biết sự tồn tại của tiên phủ cũng không sao, hơn nữa tiên phủ cũng đã nhận cô ta làm chủ.

Mọi người thấy Kỳ Thừa đột nhiên biến mất, hơn nữa Kỳ Thừa bị thương, căn bản không thể dịch chuyển tức thời.

Chưởng môn truyền âm cho Thái Thượng trưởng lão, "Giáng nha đầu nói người này có một tiên phủ, hơn nữa còn kế thừa tông môn thần đạo viễn cổ."

Thái Thượng trưởng lão nhíu mày, "Cơ duyên lớn như vậy?"

Nghe có vẻ rất đáng sợ.

Cho dù có là đại thiện nhân mười đời, công đức thêm người, cũng không có được cơ duyên lớn đến mức như vậy.

"Giáng nha đầu đoạn thời gian trước tìm được một số thứ, nhưng đều bị cô ta lấy đi, dĩ nhiên lời này cũng chỉ là một phía của Giáng nha đầu. Nhưng bây giờ nhìn lại, đoán chừng là thật." Chưởng môn nói với Thái Thượng trưởng lão.

Thái Thượng trưởng lão thần sắc vô cùng ngiêm túc, "Coi như hôm nay chúng ta không thể đoạt được cơ duyên của cô ta, cũng phải đem cô ta diệt trừ, nếu không sau này sẽ là ngày tàn của toàn bộ Tử Sa Đảo."

Cơ duyên lớn như vậy, cho dù có là một con heo cũng có thể nuôi dưỡng thành thần thú.

Thái Thượng trưởng lão nghiêm túc, dùng bàn tay khổng lồ của mình tát mạnh vào Dịch Ưu Toàn, mang theo sức mạnh thiên địa, lực lượng cuồn cuộn vô biên, da đầu của Dịch Ưu Toàn tê dại, toàn thân giống như bị rơi vào trong biển lửa, một làn sóng cũng có thể gi.ết ch.ết cô ta.

"Bạo." Dịch Ưu Toàn không có cách nào lại lấy ra một thần khí tự bạo, sức mạnh to lớn bùng phát từ cổ vật chống đỡ bàn tay của Thái Thượng trưởng lão.

Với một tiếng "Bùm", hai lực lượng va chạm nhau, toàn bộ Tử Sa Đảo đều run rẩy, chung quanh sống biển mãnh liệt.

Tất cả các đệ tử cũng bối rối và sợ hãi, không biết chuyện gì đang xảy ra, áp lực đè nén khiến tất cả đều run rẩy.

"Ca, muội sợ, đã xảy ra chuyện gì vậy, sư phụ đâu?" Diệp Mỹ Ngọc chôn mặt vào trước ngực Diệp Hoà Ngọc, nắm thật chặt vạt áo của hắn.

Diệp Hoà Ngọc vỗ lưng Diệp Mỹ Ngọc, một bên trấn an, một bên nhìn về nơi nào đó, bây giờ không biết nơi đó thế nào, với thực lực trong quá khứ của hắn, chỉ sợ một chút dư âm trận chiến cũng có thể gi.ết hắn.

Đứng ở dưới chân của Diệp Hoà Ngọc là một con chim to bằng một quả đấm thưa thớt vài cọng lông, bây giờ đang run lẩy bẩy, vùi đầu vào trong cánh của mình.

Toàn bộ Tử Sa Đảo thi thoảng lại rung chuyển, Diệp Hoà Ngọc hy vọng sư phụ của mình sẽ không sao, nếu sư phụ có chuyện gì, hắn cùng em gái liền tứ cố vô thân.

Vô luận là từ phương diện nào, Diệp Hoà Ngọc đều hy vọng sư phụ của hắn vẫn ổn, tốt nhất là đừng để bị thương một tí gì.

Diệp Hoà Ngọc nhẹ nhàng vỗ về muội muội của mình.

Đệ tử của các đỉnh núi đều bị yêu cầu cấm đi ra ngoài, phải ở yên một chỗ, không nên đi lung tung, loại chiến đấu này đối với thực lực của một đệ tử bình thường mà nói, chính là chịu ch.ết.

"Bạo!"

"Bạo!"

"Bạo!"

Dịch Ưu Toàn lấy ra hết mấy thần khí, những thứ này vây quanh Thái Thượng trưởng lão, Dịch Ưu Toàn hung hăng cho nổ hết những thứ này.

Trong lòng Dịch Ưu Toàn đang rỉ má.u, bây giờ chỗ này Thái THượng trưởng lão có sức chiến đấu mạnh nhất, nếu ông ta cứ bám lấy cô, ngăn cản cô chạy trốn, vậy thì chỉ có thể khiến ông ta bị thương hoặc bị ch.ết.

Chỉ có thể hy sinh một ít thần khí, Dịch Ưu Toàn trong lòng tràn đầy hận ý, những thần khí này vốn là đối tượng tranh giành của bất kỳ ai, giờ đây đều phải lấy ra bạo, trở thành một đống sắt vụn.

Trong tiên phủ có nhiều thần khí, nhưng như vậy cũng khiến Dịch Ưu Toàn đau lòng.

Nhưng trọng yếu nhất bây giờ là phải giữ được tánh mạ.ng, mới có thể tính tới tương lai.

Thái Thượng trưởng lão bị những thứ này bao vây, sức mạnh những cổ vật này bộc phát thực sự rất đáng sợ, mặc dù ông đã cố gắng hết sức để chống cự nhưng vẫn bị thương.

Thần khí tự bạo tạo dư âm khiến Ninh Thư và những trưởng lão khác cũng chấn thương, huống chi là người đang ở trong trung tâm.

Thái Thượng trưởng lão sắc mặt có chút uể oải, khoé miệng tràn má.u tươi, rất là chật vật.

Ninh Thư nhìn thấy hai tay Thái Thượng trưởng lão sau lưng run rẩy, biết tình huống của ông không ổn.

Bộ dáng bây giờ phỏng đoán đều là cứng rắn chống đỡ.

Tự bạo nhiều thần khí như vậy, Dịch Ưu Toàn cũng chịu chi thật.

Dịch Ưu Toàn cũng không dây dưa, xoay người, đạp trên phi kiếm chuẩn bị bay đi.

Chưởng môn đem đại trận hộ tông mở ra, hộ tông đại trận đem toàn bộ Tử Sa Đảo vây lại, trực tiếp ngăn cản Dịch Ưu Toàn. Dịch Ưu Toàn đang muốn bay đi lại bị đại trận cản lại.

Dịch Ưu Toàn tức giận sắp nổ tung, thật sự không thể thoát khỏi.

Có phải muốn không ch.ết không ngừng hay không?

Mọi người đuổi theo Dịch Ưu Toàn, Dịch Ưu Toàn đứng ở trên bãi biển, nhìn mọi người, ánh mắt tràn đầy chán ghét cùng cừu hận.

Mà toàn bộ người ở đây đều muốn gi.ết ch.ết Dịch Ưu Toàn, bây giờ cô ta mới chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đã khiến Tử Sa Đảo long trời lở đất, chờ sau này cô ta lớn lên, tương lai của Tử Sa Đảo chỉ có một chữ "Ch.ết".

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro