23 gửi 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này thi thoảng hay nhớ về khoảng thời gian ở NK nên muốn viết vài dòng gửi bản thân những ngày xưa cũ ấy…

Chào em - cô bé năm 18 tuổi của chị❤️

Trước hết chị muốn ôm em 1 cái thật chặt để vỗ về trái tim yếu đuối của em.

Năm ấy là quãng thời gian khó khăn và ám ảnh nhất trong cuộc đời em. Em cứ mãi giam mình trong những suy nghĩ tiêu cực  mà quên mất những điều tốt đẹp luôn hiện hữu xung quanh.

Năm ấy em thường ngước lên bầu trời và tự hỏi những ngày dài đằng đẵng và mệt mỏi này chừng nào mới kết thúc.

Năm ấy em có tất cả nhưng lại nghĩ mình chẳng có gì.

Năm ấy có nhiều người thương em hết lòng mà em chẳng hề trân trọng.

Năm ấy em bỏ lỡ chiếc ôm tạm biệt với nhiều người.

Năm ấy em tự nhủ rằng sau này sẽ quên hết mọi thứ ở nơi đây.

Thế nhưng những năm sau này, em sẽ dần nhận ra chính những gì xảy ra ở nơi đó đã từng bước dìu dắt em trở thành con người em mong muốn.

Đến cuối cùng em cũng sẽ có được nhiều thứ mình muốn đồng thời cũng đánh mất rất nhiều thứ mà trước đây từng nghĩ sẽ ở bên cạnh em mãi.

Đến cuối cùng em cũng buông hết những gì từng gây tổn thương em trong thời gian đó, cuối cùng em cũng nhận ra buông bỏ là cách duy nhất để em nhẹ lòng bước tiếp, là cách duy nhất để em tha thứ cho bản thân mình.

Đến cuối cùng những hồi ức năm ấy vẫn được em cất giấu ở 1 góc nào đó trong tim, mỗi lần nhớ đến cũng đều khiến em mỉm cười và cảm thấy mình thật may mắn.

Em may mắn thật đấy - cô bé của chị !!!

Bất cứ đoạn đường nào em từng đi qua đều luôn có người đồng hành, cùng em lưu giữ những khoảnh khắc, cùng em trưởng thành rồi cùng em hàn huyên những chuyện đã qua. May mà có họ mới có thể cùng nhau chứng minh quãng thời gian ấy thật sự tồn tại, những tình cảm ấy cũng thật sự tồn tại. May mà có họ em mới có thể tìm về được chút cảm giác của ngày xưa, tìm lại được bản thân mình trong đoạn kí ức xưa cũ ấy, rồi lại nương nhờ vào hơi ấm đó mà sống vui vẻ những ngày tháng sau này.

Vậy nên em à, tuổi 18 của em không hề cô đơn như em vẫn nghĩ đâu, chị ước gì em từng nhìn xung quanh để biết bên cạnh em có những người thương em bằng tất cả sự chân thành mà họ có, chị ước gì em trân trọng họ hơn để em của những tháng năm sau này không phải hối tiếc.

Nhưng chị tin rằng mọi việc xảy ra đều có lí do của nó, chị tin rằng duyên phận giữa em và những con người nơi ấy vẫn còn kéo dài, những cuộc trùng phùng sau này đều có một ý nghĩa nào đó mà chính em cũng sẽ không ngờ tới.

Vậy nên em à, giữa dòng chảy tháng năm vội vã này, đối với thứ không thể níu giữ, cứ để nó rời đi; với người còn có thể gặp lại, hãy tận hưởng trọn vẹn khoảnh khắc ấy.

[Sài Gòn 21.02.2023] ❤

Gửi Hoài Phúc năm 18 tuổi

Thương em ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro