Chương 287

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Mông và Tiếu Thụ Lâm đếm số tiền này hai lần trước mặt mọi người, cuối cùng cho ra tổng số là bảy vạn bốn ngàn một trăm năm mươi hai tệ bốn đồng, La Mông tìm cái túi nhựa đựng hết số tiền này, lại lần nữa khóa thùng quyên góp lại."Số tiền này tôi phải mang tới cho kế toán Lâm vào sổ, mọi người cũng kiềm chế chút, đừng mệt quá". La Mông thu tiền xong, nói với mọi người trong đình."Mệt gì chứ, chính là tùy tiện giúp một tay". Mọi người đều tỏ vẻ kỳ thật cũng không giúp được bao nhiêu."Tôi nói người thành phố các người rất thú vị, các người rãnh rỗi liền thích tới bên này giết thời gian"."Khác cũng giúp không được, chính là giúp đỡ một chút"."Chờ y quán này xây xong, tôi giết mấy con heo dê, náo nhiệt một chút tại đây, tới khi đó các người đều phải tới đó". La Mông nói."Này khẳng định phải tới!". Nghe nói La Mông muốn giết heo dê, mọi người cũng không giật mình, này cũng là truyền thống của vùng này, sau khi nhà ai xây xong, đều phải mời ăn uống, hiện tại lão Chu gia nghiệp lớn như vậy, lúc này xây lại là một cái y quán lớn như vậy, giết heo giết dê không thiếu được.Lúc bọn lão Chu ngồi xe trâu trở lại Lò Rèn, Lục Kì Hổ này và lão bạch đang tranh cãi tới mặt đỏ tai hồng. Nguyên nhân là sau khi lão Bạch hiểu được trình độ của lão Lục, biết được trình độ dược lý của người này không tệ, nhưng chân chính nói tới xem bệnh bắt mạch, thực lực kia rốt cuộc vẫn là hơi yếu, cho nên ngồi khám bệnh liền bỏ qua, nặn nặn thuốc viên còn tầm tầm.Lí Tương Quần này ngồi ngay tại một bên, nghe hai người họ lời qua tiếng lại, cũng không nói chen vào, thật như là có vài phần ý tứ xem náo nhiệt."Quản lý dược phòng cũng không gì không tốt, ngược lại còn cấp mấy người cho ông sai sử, tới khi đó Thủy Ngưu quán chúng ta cũng sản xuất chút đại mật hoàn, thủy mật hoàn gì đó". La Mông nói.đại mật hoànthủy mật hoàn"Quản lý dược phòng là không gì không tốt, ta chính là tranh luận một chút cùng ông ta, y thuật của ta cũng là không tồi, chút thời gian trước ở thành phố B, một nhóm bác gái thường xuyên đi một cái công viên bị đau bụng, uống thuốc chích thuốc (=tiêm) cũng không tác dụng, ta châm mấy kim cho họ, châm tối hôm trước, sáng hôm sau liền tới trong công viên nhảy nhót a". Lục Kì Hổ này cũng là rất có tự tin đối y thuật của chính mình."Liền mấy cái châm đó của ông, cũng liền đủ để chữa bệnh tiêu chảy cho người ta". Lão Bạch căn bản chướng mắt đối chút bản lĩnh của lão Lục."Hắc! Này cũng không kém chỗ nào so với ông chuyên chữa nhọt độc". Mồm mép của Lục Kì Hổ này đó là rất lưu loát."Không thì chúng ta đi ăn trước ạ? Lấp đầy bụng lại biện luận?". La Mông thấy hai người này lại muốn chặt chém nhau, vội vàng nói sang chuyện khác, nói: "Tối nay cháu bảo Hầu mập làm thêm món gà hầm hạt dẻ, lúc này gần phải ra lò rồi đó"."Sao cậu không nói sớm?". Lão Bạch nói xong liền đứng lên từ trên ghế, liền đám làm công dài hạn ngắn hạn như sói như hổ trên Ngưu Vương trang, tới chậm không có ăn rồi.Lò Rèn cách Ngưu Vương tràng không xa, mấy ông lão đều nói muốn đi liền, La Mông liền đi cùng bọn họ, hành lý để Tiếu Thụ Lâm dùng xe ba bánh chở qua, còn có Bé Khỉ, Hoa Hoa, Tam Mao đều đi cùng anh."Nơi này không khí thật tốt". Đi ở trên đường nhựa giữa núi đồi, Lục Kì Hổ cảm khái nói như vậy."Không khí tốt, cũng có linh tính, dược trồng ra trên đỉnh núi của La Mông không tệ, tôi thấy đám dược đó nếu có thể mở rộng sản xuất một chút, tới khi đó chỗ chúng ta cũng làm cái hoàn này cái hoàn kia (hoàn ở đây là dạng thuốc đông y dạng viên tròn), tùy tiện bán một chút cũng không kém bao nhiêu so vơi X đường thành phố B". Lão Bạch nói."Hiện tại bọn họ đều là sản xuất hàng loạt, chúng ta muốn làm vậy cũng là ít mà tinh hoa, không ở trên cùng một cấp bậc". Từ trước đến nay Lục Kì Hổ này đều rất dám nói."Trước đó các ông bán thang tháng năm cũng rất không tồi, nếu có thể chế thành dược hoàn, này liền càng tốt rồi". Lí Tương Quần nói."Bộ dạng cây sơn trà trên Ngưu Vương trang không tồi, năm nay là có thể chế một đám cao sơn trà". Lão Bạch nói.cao sơn trà"Chuyện cao sơn này, thật cũng không cần đợi tới sau khi y quán khai trương, hiện tại có thể bắt tay bắt đầu chế tạo". Lục Kì Hổ này nói,"Vậy tới khi đó các ông cần dùng tới cái gì, liền nói một tiếng cùng Trần Kiến Hoa". Mấy ông lão này muốn đi vào sản xuất trước, La Mông tự nhiên rất vui lòng, y quán của anh là tính chất nửa từ thiện, tới khi đó có thể kiếm được tiền hay không còn rất khó nói, nhưng bán dược liền khác rồi, chỉ cần có nguồn tiêu thụ, trên cơ bản chính là mua bán kiếm ổn không lỗ."Nha! Đó là gì?". Lục Kì Hổ cũng không biết có nghe thấy lời La Mông nói hay không, lúc này bọn họ quẹo một cái chỗ ngoặt của đường cái, phía trước là có thể thấy làng Đại Loan, còn có thể thấy mấy cái cối xay gió lớn trên đỉnh núi của đằng sau làng."Cối xay gió". Lí Tương Quần nói."Thật là dùng sức gió xoay lên hả? Không dùng thiết bị động cơ khác?". Lục Kì Hổ người này nhìn qua chính là một người lòng tò mò tràn đầy."Chính là dùng sức gió, dùng làm chày giã gạo". La Mông giải thích nói."Thứ này thoạt nhìn thật không tệ, sau này chúng ta cũng làm mấy cái đi, có thể dùng để đảo dược a". Nhìn mấy cái cối xay gió màu trắng xoay xoay trên đỉnh núi, Lục Kì Hổ còn rất mê tít.".......". La Mông cảm thấy phải nhờ ông lão này kiếm tiền giống như có chút không đáng tin lắm, bản lĩnh xài tiền trái lại rất có đó.Lúc đoàn người đi lên Ngưu Vương trang, lúc này nhóm làm công ngắn hạn dài hạn trên núi cũng tới lúc tan làm rồi, một đám một thân bùn một thân mồ hôi đi xuống từ sườn núi, có một số người còn muốn về ký túc xá tắm rửa một cái trước lại đi ăn cơm, có một số người liền tùy tiện rửa tay rửa mặt một chút tại mương nước, chờ lát sau lấp no bụng rồi lại chậm rãi tắm rửa.Nghe nói tối hôm nay có gà hầm hạt dẻ, tâm tình mọi người đều rất tốt, gần đây lão Chu bởi vì nợ không ít nợ nần, trở nên càng thêm keo kiệt, trên núi mặc kệ có chút thứ tốt gì đều muốn cầm đi bán lấy tiền.Vào viện tử rồi, Lục Kì Hổ và Lí Tương Quần liền giao cho lão Bạch, để ông ấy dẫn hai người này đi lấy cơm, mở tiệc chiêu đãi gì đó, đợi tới sau lúc người của y quán xác định xong tầm tầm rồi, lại mời cùng lúc là được, bây giờ để bọn họ ăn căn tin cùng mọi người thôi.Bản thân lão Chu lên phòng tài vụ lầu hai, anh còn phải tìm Lâm Xuân Ngọc nói một chút chuyện quyên tiền này, còn có sau này chuyện mỗi buổi tối đều phải đi mở thùng quyên tiền một lần."Tôi đã vào sổ rồi, tới khi đó số tiền này, mở một cái tài khoản riêng đi?". Lúc này Lâm Xuân Ngọc đang dọn dẹp đồ đạc tan làm."Được, gần đây cô liền để ý một chút, đợi tới lúc bên y quán có kế toán, những việc này liền không cần cô làm". La Mông nói.Hiện tại trên Ngưu Vương trang mỗi ngày xuất nhập sổ sách không ít, chờ y quán bên kia hoạt động, khẳng định cũng có không ít công tác tài vụ, chỉ có một mình Lâm Xuân Ngọc hiển nhiên là có chút làm không xuể."Nếu muốn tuyển người, sao anh không nói một tiếng cùng mọi người?". Lâm Xuân Ngọc khó hiểu nói.Hiện tại những người thường xuyên tới trên Ngưu Vương trang làm việc, bên trong cũng có không ít người là có ý nguyện ở lại dài hạn, nếu La Mông thả tin tức này ra, đoán chừng chưa tới mấy ngày có thể chọn được người luôn."Chờ một chút đi, tới khi đó bên lão Thường có thể muốn bố trí người tới y quán nhà chúng tôi". Cũng không biết tới khi dó đều sẽ tới những ai, thích hợp cái vị trí công tác gì, cho nên vẫn là chờ người của bên kia nhận việc hết rồi lại nói."Lão Thường hả?". Lâm Xuân Ngọc vừa nghe liền cười rồi: "Ông ấy bố trí tới khẳng định khác biệt, tới khi đó Mắt Kiếng chúng ta làm sao đây, nhóc đó còn có thể chỉ huy được sao?"."Người trẻ tuổi, rèn luyện nhiều mọt chút không có hại gì". Trong lòng La Mông đã bi ai một phen thay Mắt Kiếng, quản lí của Thủy Ngưu quán anh cũng thật không phải dễ làm, chỉ là ba người bây giờ đang ăn cơm ở dưới căn tin liền đủ nó chết dở rồi, lại thêm người lão Thường bố trí tới...... Xem ra sau này anh còn phải quan tâm nhiều một chút mới được."Ông chủ, hôm nay người bên Bảo Tháp tự tới". Lúc hai người bọn anh đang nói chuyện, Trần Kiến Hoa đúng lúc bưng cáo thố cơm đi qua cửa, thấy lão Chu ở chỗ này, liền dừng bước nói một câu cùng anh."Chuyện gì vậy?". La Mông hỏi gã ta."Một đám người tới từ thành phố G, nói là muốn xây dãy phòng trên sườn núi bên cạnh Bảo Tháp tự, gần đây liền ở lại bên làng Hạ Oa Tử, làm cái cơm tập thể, muốn mua chút rau củ từ bên chúng ta". Trần Kiến Hoa nói."Xây dãy phòng gì vậy?". Việc này La Mông vẫn là lần đầu nghe nói."Y quán chúng ta không phải miễn tiền thuốc cho một số người bệnh sao, dãy phòng bên bọn họ xây xong chính là cho người ta ở miễn phí, định chuyên môn dùng để tiếp đãi một ít người bệnh cùng với người nhà tới từ nơi khác. Nhóm người tới đây lần này, đều là tín chúng bên thành phố G của hòa thượng Tuệ Chân". Trần Kiến Hoa nói."Ngày mai tôi qua đó xem xem". La Mông cào cào tóc, hòa thượng Tuệ Chân này động tác rất nhanh. "Chuyện mua rau củ, anh đồng ý rồi hả?"."Đồng ý rồi, dù sao cũng là chuyện nhỏ, hơn nữa số lượng cũng không nhiều". Trần Kiến Hoa trả lời."Nếu số lượng không nhiều lắm, vậy dứt khoát cũng đừng lấy tiền". Người của thành phố G người ta làm việc thiện đều làm tới bên này rồi, La Mông làm người địa phương, làm sao không biết ngượng kiếm tiền của bọn họ, thịt đau là thịt đau chút.Lúc này, ở căn tin dưới lầu."Đây là gà gì vậy?". Lục Kì Hổ gắp một miếng thịt gà trong chén của mình ăn vào miệng, mắt lập tức híp lại."Gà quê nuôi trên Ngưu Vương trang". Lí Tương Quần nói."Sao ông cái gì đều biết vậy?". Lục Kì Hổ khó hiểu, lão ta không phải cùng ông đi lên Ngưu Vương trang à, sao biết nhiều như vậy chứ?"Từ trước đó, lúc Ngưu Vương trang vừa mới bắt đầu bán đậu trên internet, con gái tôi liền mua không ít cho hai vợ chồng tôi, sau đó cũng nghe nó nói nhiều chuyện về Ngưu Vương trang này". Lí Tương Quần nói."Tôi cũng là cũng là nghe nói qua một ít, còn cho là khoác lác đó". Lục Kì Hổ nói."Vậy ông thấy gà hầm hạt dẻ này giống là khoác lác ra tới hay không?". Người bên cạnh cười đáp lời."Tôi thấy như là hầm ra". Lục Kì Hổ cười nói."Hôm nay xem ra nhờ phúc của các ông, bằng không lão Chu cũng không có thể cam lòng giết gà"."Cuối tuần mà, người lại đông, lúc này xem ra giết không ít con"."Chắc phải đau lòng muốn chết luôn"."Đừng tới khi đó hơn nửa đem ngủ không được, chạy đi chuồng gà đếm gà".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy