Chương 305

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người công nhân lần này lão Thường giới thiệu tới trên Ngưu Vương trang, La Mông rất là lắp bắp kinh hãi, anh vốn tưởng rằng cái nơi nhỏ này của chính mình, có thể nhặt mót từ quân đội liền không tệ rồi, ví dụ như nói như là một ít xuất ngũ chuyển nghề hoặc là tuổi lớn về hưu.Người trước mắt này, nhìn thế nào đều là một cái sức lao động tốt trẻ trung khỏe mạnh, nhìn tinh thần khí anh ta, nhìn thân thể anh ta, lại nhìn một đôi mắt rạng rỡ rực rỡ kia, nhìn ngang nhìn dọc đều không như là muốn định tiến vào trạng thái về hưu non trước."Chuyện này là sao ạ?". La Mông hỏi lão Thường. Người này chắc sẽ không là bỏ lại tiền đồ tốt trong quân đội không cần, chạy tới chỗ anh quy ẩn chứ?"Tiểu Diệp thời gian trước vừa mới chấp hành xong một cái nhiệm vụ, hiện tại đang ở giai đoạn tĩnh dưỡng, ta liền hỏi cậu ta muốn tới bên này sống một thời gian hay không". Lão Thường giải thích nói."Vậy anh ta định ở lại bao lâu ạ?". La Mông tại trong lòng thầm nghĩ lần này lão Thường làm việc này không phúc hậu, lấy chân gà của anh, cuối cùng liền giới thiệu một công nhân tạm thời?"Cũng liền thời gian mấy tháng vậy thôi, yên tâm, tới khi đó chờ cậu ta đi rồi, ta lại tìm người khác tới đây". Lão Thường nói."Được ạ". Xem tại trên phần hậu phục vụ coi như không tồi.Chờ sau khi lão Thường đi rồi, lão Chu lại đánh giá một phen người đàn ông trước mắt này, người này tên là Diệp Thiên, bộ dáng khoảng ba mươi tuổi, ước chừng cao hơn một mét tám, thân thể thật sự rắn chắc, bộ dạng cái vai tốt nhất, tùy tiện mặc cái áo áo sơ mi đều có vẻ đặc biệt phẳng phiu.Ước chừng là bởi vì bị lão Chu nhìn chằm chằm hồi lâu, đối phương liền quăng ngược cho anh một cái ánh mắt không thân thiện lắm, sắc bén miễn bàn, vừa thấy chính là một người không dễ chọc."Khụ khụ, hôm nay thời gian có hơi muộn rồi, sáng mai tôi lại dẫn anh lên Ngưu Tích Câu xem một chút, bên kia bây giờ còn chưa có chỗ để ở, anh muốn cái căn phòng kiểu nào, tới khi đó toi gọi mấy người tự xây, muốn cái kiểu gì liền kiểu đó, chỗ để sống mà, quan trọng nhất vẫn là phải hợp tâm ý của chính mình".Lão Chu trong miệng nói tới dễ nghe, kỳ thật tự mình xây căn phòng, chỗ tốt lớn nhất vẫn là bớt tiền, tiền công của nhóm nhân công ngắn hạn dài hạn trên Ngưu Vương trang, căn bản không so được với thợ xây thợ mộc bên ngoài."Được". Đối phương chính là ngắn gọn đáp một câu, không nhiều lời."Trong khoảng thời gian căn phòng chưa xây xong, anh liền ở lại chỗ này đi, lát nữa tôi bảo Trần Kiến Hoa bố trí ký túc xá cho anh". Lão Chu lại nói."Được". Trả lời của đối phương ngắn gọn như cũ."Vậy thôi, tự anh tùy ý liền tốt, qua hơn một giờ nữa liền ăn cơm rồi, nếu anh không có bộ đồ ăn, liền lấy ở bên trong bộ đồ ăn công cộng, tới quầy tạp hóa bên ngoài tự mình mua cũng được". Lão Chu nói xong những cái này, liền đi làm việc của chính mình, hôm nay thời tiết nóng, hơn nữa lại tới một người mới nữa, tối nay anh định bổ mấy trái dưa hấu cho mọi người.Thấy lão Chu cưỡi xe máy ba bánh lên sườn núi, trên sườn núi đám chó lớn chó nhỏ vẫy đuôi vui vẻ liền vây qua, chạy theo trước xe sau xe.Đợi tới ruộng dưa, lão Chu mới dừng xe lại, nhóm chó lớn chó nhỏ này liền trực tiếp vọt vào bên trong ruộng dưa, chỉ chốc lát sau, liền gâu gâu gâu gâu sủa lên, đó là bảo lão Chu nhanh chóng đi qua hái dưa hấu bọn nó ngắm trúng đó."Gâu! Gâu gâu!"."Trái dưa hấu này không được, bộ dạng rất đẹp, để dành ngày mai lại hái"."Gâu ô......"."Bản thân chúng ta ăn, lớn lên hình dạng gì còn đều không giống nhau?"."Gâu gâu! gâu gâu gâu!"."Lại là mày cái con này, mỗi lần đều chỉ tìm trái nào chín bảy phần cho tao, qua bên cạnh đi, sau này hái dưa hấu cũng không cần mày"."Gâu!"."Đúng, chính là như vậy, trái này có hơi méo, đã nhìn ra chưa hả? Hôm nay chúng ta liền hái trái như vầy"."Gâu gâu!"."Không tồi, trái này bị xước vỏ, cũng hái được, chẳng qua vỏ dưa này sẽ không là bị bọn mày làm xước chứ? Nói bọn mày này, rảnh quá ngửi mấy cái đã ghiền là được, đừng cào móng chân lên"."Ô....."."Đừng giả vờ đáng thương với tao, không bị bọn xoay vòng vòng đâu"."Ô....."."Lão Chu, rãnh quá lại bắt nạt đám chó nhà anh à?". Lúc này mấy nhân công ngắn hạn khiêng cái cuốc đi qua mảnh ruộng dưa này, nhìn tới một màn này, còn có người đứng ra nói chuyện vì đám chó.Đám chó lớn chó nhỏ trên Ngưu Vương trang nuôi tới tốt miễn chê, mỗi một con tròn vo lông xù, nhóm yêu chó hận không thể nửa đêm trùm bao tải một con mang về nhà nuôi, cũng có ra giá cao mua lại, nhưng mà đều bị lão Chu từ chối."Bọn nó rảnh rỗi liền đi qua đi lại loạn xới trong ruộng dưa, đều cào xước vỏ dưa hấu hết rồi". Lão Chu ôm dưa hấu đứng thẳng người len."Nếu bọn nó không cào xước mấy trái, vậy bọn tôi nào có dưa hấu ăn chứ". Một nhân công ngắn hạn trong đó cười ha ha nói."Bọn cưng làm tốt lắm, sau này tiếp tục cố gắng". Một người trong đó còn cổ vũ đám chó."Bị xước nhưng không bán được giá tốt, tới khi đó lấy cái gì trả lương cho mấy người?". Lão Chu ôm trái dưa hấu này tới ven đường, thả vào bên trong thùng xe ba bánh."Thôi đi, liền chút tiền công của anh, cùng lắm thì bỏ luôn, sau này những trái dưa hấu đó cũng đừng bán, chúng ta tự trồng tự ăn"."Oa! Nghĩ thôi cũng đẹp rồi". Một người nữ trẻ tuổi lộ ra vẻ mặt hướng về."Thật muốn làm như vậy, Ngưu Vương trang đều phải phá sản, tới khi đó mấy người định trồng dưa hấu ở đâu, trồng dưới gầm giường hả?". Lão Chu cười nói.Lão Chu hái dưa hấu xong, cũng không có trực tiếp quay về tứ hợp viện, mà là cưỡi xe máy ba bánh đi các ổ chó trước, đưa một ít dưa hấu qua cho nhóm chó nhà mình trấn thủ khắp nơi của Ngưu Vương trang.Tuy rằng lão Chu là từng huấn luyện đám chó này thay phiên thông khí, nhưng mà nhóm chó nhỏ ham chơi, nhóm chó lớn lại quá bận tâm, cho nên bình thường mỗi ngày canh giữ ở phụ cận ổ chó vẫn là đám chó lớn, nhóm chó nhỏ luôn đi chơi chung quanh, chỉ có tại lúc ăn cơm ngủ, hoặc là lúc ba mẹ nhà mình gọi bọn nó về, mới có thể quay về bên ổ chó.Cho nhóm chó ăn xong, lão Chu cưỡi xe ba bánh quay về tứ hợp viện, lúc sắp vào trong sân, ngay tại bên cạnh cái hành lang dài bị một đám nữ giới ngăn cản."Làm gì vậy, sao đều không đi vào ăn cơm?'. Bình thường vừa tới thời gian ăn cơm không phải đều đặc biệt tích cực sao?"Ài, lão Chu, người hôm nay vừa tới tên là gì vậy? Là một quân nhân hả?. Những người nữ này cười hì hì liền hỏi."Người hôm nay vừa tới khá nhiều". Lão Chu làm bộ không nghe hiểu, mỗi ngày trên Ngưu Vương trang anh người tới người đi quả thật là rất nhiều, chẳng qua chờ sau khi mọi người quen thuộc tới mức độ nhất định, liền không dễ dàng lắm nhìn tới gương mặt mới như vậy, trên cơ bản đều là người quen cũ."Liền cái người lão Thường vừa mới dẫn tới đó". Mấy người kia nói."À, là anh ta à, anh ta gọi Diệp Thiên". Lão Chu nói."Là một quân nhân hả?". Có một người nữ hỏi."Tôi thấy phong phạm anh ta như vậy, khẳng định là cấp sĩ quan". Một người khác bên cạnh nói."Các cô hỏi anh ta làm gì, vừa ý? Vừa ý cũng vô dụng, người ta ở lại đây mấy tháng liền rời đi". Lão Chu tạt các cô một xô nước lạnh."Chậc, có thể có mấy tháng cũng tốt". Một người nữ trẻ tuổi dáng người béo chắc nói."......". Lão Chu lặng im một chút: "Tên đó có tốt như vậy?'."Anh không cảm thấy là anh ta lớn lên rất đẹp trai sao?". Bởi vì biết tính hướng của La Mông, đám nữ giới lúc này đều trực tiếp xem anh là khuê mật*.*khuê mật: bạn gái thân mãi mãi, bạn gái thân thiết nhất."Hiện tại thịnh hành loại đàn ông phong cách này?". Lão Chu nhớ rõ trước kia rõ ràng là khá thịnh hành cái loại loại hình nhã nhặn thanh tú, ví dụ như nói loại giống anh, chẳng qua, từ sau lúc làm Ngưu Vương trang này, hiện tại anh nhìn qua cũng không nhã nhặn như trước nữa."Anh không biết sao? Thời đại của tiểu bạch kiểm* đã sớm qua rồi". Các người nư nói.*tiểu bạch kiểm = mặt trắng: chỉ các chàng trai trắng trẻo, nhìn kiểu kiểu như trai Hàn á, còn có ý ám chỉ trai bao ăn bám phụ nữ."Lão Chu, anh có số điện thoại của anh ta không?". Các ô lại hỏi."Không có". Tâm tình của người nào đó bị nói tiểu bạch kiểm không thịnh hành không vui lắm: "Một người cứng ngắc rắn rỏi như vậy, các cô cũng không sợ rối loạn tiêu hóa"."Xì....... Đương nhiên là phải cứng một chút mới tốt". Đám nữ giới này cười hi hi ha ha."Sao còn chưa đi vào đi, dưa hấu phải nhanh đi làm lạnh đi". Lúc này Tiếu Thụ lâm dẫn Bé Khỉ cũng tới đây."Liền vào đây". Vừa vặn La Mông cũng không muốn nói tiếp cũng đám nữ giới này.Ba người vào tứ hợp viện, đưa dưa hấu vào trong kho lạnh trước, sau đó lại cùng đi lấy cơm, tối nay tổng cộng ba món ăn, một món miến đúc thịt, một món đậu hủ khô xào cải thảo, một món dưa leo trộn.miến đúc thịt hủ khô xào cải thảodưa leo trộnMột nhà ba người lão Chu lấy đồ ăn tới một bên tìm cái bàn trống ngồi xuống ăn cơm, vừa khéo, người tên Diệp Ngàn ngồi bên cạnh cách bọn họ không xa."Hoa Hồng, đây là Thụ lâm". Một người trẻ tuổi ngồi cùng bàn cùng Diệp Thiên giới thiệu bọn họ làm quen nhau."......". Diệp Thiên và Tiếu Thụ Lâm đều là vẻ mặt cạn lời."Anh tên Hoa Hồng?". Tiếu Thụ Lâm bị chấn động hiển nhiên càng lớn."Diệp Thiên". Diệp Thiên nói."À". Tiếu Thụ Lâm xem như hiểu được tồn tại biệt danh này của anh ta, trước đó lúc La Mông muốn trồng hoa hồng trên Ngưu Vương trang, ngoại trừ hoa hồng Damascus, còn quan tâm một cái giống khác, chính là hoa hồng Thiên Diệp, người này tên Diệp Thiên, liền bị người ta đặt cái biệt danh Hoa Hồng, thật sự rất bình thường."Mỗi buổi sáng quảng trường văn hóa của trấn trên chúng tôi đều có người tập võ, anh rảnh có thể tới đó xem một chút". Tiếu Thụ Lâm suy nghĩ một chút, nói một câu như vậy."Được". Diệp Thiên đáp một tiếng, lại nói: "Anh cũng từng là quân nhân?"."Ừ". Tiếu Thụ Lâm nói."Đơn vị nào?". Diệp Thiên hỏi."Đơn vị XXX". Tiếu Thụ Lâm nói."À, tôi biết cái đơn vị đó....."."......"Sau đó hai người liền nói tới chuyện trong quân đội, La Mông ở một bên căn bản ngay cả một câu cũng không chen vào được, điều này khiến anh cảm thấy có chút buồn bực.Lúc bọn họ gặp mặt trước đó, Diệp Thiên người này đối anh rõ ràng không có nhiệt tình như vậy, sao nào, khinh thường anh không từng làm quân nhân sao? Xem thường tiểu bạch kiểm sao? La Mông vừa suy nghĩ, cắn dưa leo bên miệng rốp rốp.Vì điều tiết tâm tình, lão Chu tại sau khi ăn cơm xong chia dưa hấu xong, chỉnh âm thanh của di động mình lên mức lớn nhất, mở một bài hát tại bên ngoài tứ hợp viện."Nói nhiều nói nhiều nói nhiều nói nhiều a~""Nói nhiều nói nhiều nói nhiều nói nhiều nói nhiều a~"."Nói nhiều nói nhiều nói nhiều nói nhiều a~"."Nói nhiều nói nhiều nói nhiều nói nhiều a~"."Nói nhiều nói nhiều nói nhiều~".Theo âm nhạc vang lên, nhóm chó lớn chó nhỏ trên Ngưu Vương trang đều dựng lên cái lổ tai, tại sau khi nghe rõ một bài hát này, phản ứng của nhóm chó rất khác nhau, có một số nhảy nhót chạy hướng bên này, có một số là trốn thẳng vào trong ổ, còn có một số còn lại là ở tại trên sườn núi quan sát từ xa."Đừng nhìn nữa, đều tới tắm rửa!". Lão Chu cầm một chai sữa tắm chuyên dành cho chó, đứng ở bờ mương trên sườn núi hô một tiếng."Gâu gâu!". Những con chạy nhanh, rất nhanh liền tới phụ cận, cũng không cần biết lão Chu nói cái gì, ùm một cái nhảy vào trong con mương đằng trước, gần đây thời tiết ấm áp, nhóm chó tắm rửa cũng không cần nấu nước nóng, trực tiếp giải quyết trong mương nước."Mấy con phía sau, nhanh lên". Thú vui tắm rửa cho nhóm chó cũng không tại trên người mấy con phía trước, mà là mấy con đằng sau."Gâu ô.....". Không phải mỗi con chó đều thích tắm rửa."Nhanh lên, nhà lão Đại lên trước". La Mông chỉ huy nói."Gâu!".Mặc kệ nguyện ý không nguyện ý, cuối cùng đều phải tắm, bởi vì lão Chu trí nhớ cực tốt, nếu không phối hợp anh tắm rửa, ngày mai anh cắt phần sữa trâu của bọn nó, rốt cuộc mỗi một con chó nhỏ nào không thích tắm, anh đều nhờ rõ ràng rành mạch.Cứ như vậy, lão Chu ngồi xổm ở bờ mương, chỉ huy đám chó nhỏ nhảy vào trong mương nước, sau khi nhúng qua một lần nước sạch lại leo lên bờ để bôi sữa tắm, sau lưng trên bụng trên chân trên đầu, khắp nơi đều phải nổi lên rất nhiều bọt.Trên Ngưu Vương trang, chó nhỏ không thích tắm nhiều hơn nhiều so với chó nhỏ thích tắm, cho nên mỗi lần vừa tới thời gian tắm rửa liền có thể nhìn tới nhóm chó nhỏ trong ngày thường sinh long hoạt hổ lộ ra một mặt quẫn bách, ô ô nức nở đáng thương miễn bàn, nhưng có một số tên xấu bụng liền thích xem hình ảnh như vậy.Cho nên lúc này liền có rất nhiều người lấy di động, máy quay phim, máy chụp hình ở một bên quay tới cực kỳ vui vẻ, chờ quay xong rồi, còn có thể đăng lên mạng chia sẻ cùng nhóm bạn mạng, một đám đều bị ánh mắt nhỏ ướt át của đám chó nhỏ này manh (=dễ thương, đáng yêu vô cùng) tới gào khóc."Xem bộ dáng mới ra khỏi nước của con chó nhỏ này nè, liền giống như không có mặc quần áo"."Đinh đinh (bộ phận sinh dục chó đực) đều lộ ra rồi, ha ha ha !"."Mau lắc, mau lắc, lắc lão Chu một thân nước!"."Mau lắc mau lắc!"."Thử lắc một cái tại đây coi?". Lão Chu nhìn thoáng qua bên con chó nhỏ mới vừa leo lên bờ mương."Gâu!". Tên kia nhu thuận sủa một tiếng, xê dịch hướng bên cạnh, lúc này mới lắc người lắc văng nước ra, lắc đám di động cameras mấy quay một màn ảnh bọt nước."Ha ha ha ha!". Lão Chu cao hứng rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy