Chương 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Do ăn kem quá độ nên não Mavis như muốn đóng băng lại và bây giờ nó đang hoành hành. Mavis đã dùng đến Hỏa Thuật của mình để làm nóng não lại nhưng cũng không có tác dụng gì cả.
Mặc dù là Ma Cà Rồng không sợ bất kì thời tiết nào nhưng cái não của họ vẫn là điểm yếu duy nhất. Bấy kì loài nào cũng vậy, dù chúng có sức mạnh đến đâu đi chăng nữa nhưng cái não vẫn là thứ khiến chúng phiền toái nhất. Chỉ cần hủy hoại bộ não của Ma Cà Rồng hay nói cách khác là chém bay đầu Ma Cà Rồng thì chúng sẽ chết ngay tức khắc. Vì thế nên kem mới được gọi là "sát thủ ngầm" đối với Ma Cà Rồng.
" Ai kêu anh ăn cho lắm vào chi"
Minh Trúc vừa cười vừa cằn nhằn Mavis vì cái tội háo ăn. Mavis ăn đến tận mười ly lớn thì thử hỏi làm sao cậu không bị lạnh não được chứ. Đó chính là bài học nhớ đời cho một Ma Cà Rồng háo ăn.
" Em có cách nào giúp anh không?"
Mavis nhăn mặt vẻ khó chịu hỏi Minh Trúc. Mặc dù tay cậu đanh ôm chặt cái đầu để bớt lạnh nhưng theo tình hình thì chắc phương pháp thủ công này cũng chẳng có tác dụng.
" Em làm gì có cách chứ? Nhưng mà anh đừng lo một lát là nó hết thôi mà"
Minh Trúc kéo tay Mavis xuống trấn an. Trông Mavis tội nghiệp như thế Minh Trúc cũng cảm thấy thương lắm chứ nhưng mà đó là hiện tượng phản ứng bình thường của cơ thể nên cô cũng đành nhìn Mavis với cái mặt đỏ chót vì lạnh đó.
" Chắc anh chết mất"
" Không ai chết vì lạnh đầu đâu mà anh lo"
Đang đi đột ngột Mavis đứng sựng lại nhìn về phía trước rất đăm chiu. Thấy lạ Minh Trúc hướng theo ánh mắt của Mavis để tìm hiểu xem cậu đang nhìn gì mà chăm chú thế. Khi ánh mắt Minh Trúc dừng lại phía sau thì cô mới hiểu ra Mavis đang nhìn hai người ăn mặc khá lập dị đang đi phía trước. Trông họ cứ giống như là bgười Tây Tạng, toàn thân đều che phủ hết bởi bộ trang phục màu trắng tinh khôi.
Minh Trúc thở dài liền quay lại nói.
" Anh sao thế? Không phải anh đang nhìn hai người đó nhé?"
" Ừ"
" Bộ hai người đó lạ lắm hả?"
" Họ không phải con người, họ là Ma Cà Rồng và còn là kẻ mà anh có cảm giác rất quen thuộc"
Mavis tặc lưỡi nhìn Minh Trúc nói.
" Không lí nào, anh không thấy mặt họ mà?"
" Dòng tộc Ma Cà Rồng không nhận dạng bằng mặt mà chỉ dựa vào mùi của kẻ đó. Vì thế anh không cần nhìn thấy mặt họ anh cũng có thể đánh hơi biết được họ là ai"
" Lợi hại quá. Vậy anh có biết họ là ai không?"
" Tạm thời anh không định dạng được mùi vị đó của anh nhưng nó rất quen thuộc"
Mavis lắc đầu trước câu hỏi của Minh Trúc. Thông tin về hai Ma Cà Rồng quen thuộc đó tạm thời Mavis đã quên nên hai người có đứng đây thêm nữa thì cũng chẳng làm được tích sự gì, vì thế Minh Trúc liền kéo Mavis vào nhà. Chân thì đi nhưng tâm chí của Mavis luôn đặt ở hai Ma Cà Rồng vừa quen thuộc vừa lạ kia, Mavis nhất thời không nhớ ra mùi vị của hai người đó là ai nhưng có một điều cậu rất chắc chắn đó là hai kẻ này cậu đã từng nhìn thấy rất nhiều lần.
" Ai nhỉ?"
Vừa vào nhà Mavis liền ngồi sỏm xuống ghế sô pha và bắt đầu đấu tranh tư tưởng để hình dung lại dung mạo của hai Ma Cà Rồng mới gặp.
" Chủ nhân tôi mới về"
Thanh ngọc đột nhiên xuất hiện cúi chào Mavis nhưng dường như tai cậu đã bị thứ gì đó che đi nên cậu không hề nghe thấy lờo chào hỏi của thanh ngọc nên cứ ngồi thừ ra đó. Ngạc nhiên thanh ngọc đảo mắt sang Minh Trúc nhằm thăm dò tình hình. Minh Trúc thở dài nhún vai như bảo không có chuyện gì hết.
" À chị đi đâu mới về thế?"
" À, chị đi dạo tí thôi mà. Thôi chị về phòng trước nhé, em ráng mà lo cho ngài Mavis nhé"
Thanh ngọc cười một cái rồi uể oải bước từng bước vào phòng. Thấy vẻ mệt mỏi của thanh ngọc, Minh Trúc muốn hỏi thăm và chăm sóc cô lắm nhưng có vẻ thanh ngọc đang cần một không gian yên tĩnh nên Minh Trúc cũng đành vậy.
" Cậu về rồi?"
" Thái Trân"
Thái Trân đi từ trên lầu xuống gặp Minh Trúc thì liền hoan hỷ hỏi thăm. Cô bước đến gần Minh Trúc và tình cờ bắt gặp Mavis đang ngồi suy tư thì liền lo lắng hỏi Minh Trúc.
" Anh ấy không khỏe à?"
" Không. Chỉ là gặp một số chuyện thôi"
Minh Trúc cười lắc đầu đáp trả câu hỏi của Thái Trân. Như thể không tin vào lời nói của Minh Trúc, Thái Trân nhíu mày hỏi lại.
" Chuyện gì mà trông anh ấy có vẻ nghiêm trọng thế?"
" Anh ta thường hay như vậy đấy. À tớ đưa cậu về nhà nhé?"
Rõ ràng sắc mặt của Mavis rất ư là tối vậy mà Minh Trúc lại bảo là chuyện này như không. Thái Trân hơi khó chịu trước thái độ che V của Minh Trúc nhưng dù sao chuyện riêng tư của Mavis cô cũng không tiện xen vào nên cũng miễn cưỡng gật đầu cho qua chuyện.
" Mình về thôi"
Minh Trúc dùng thuật dịch chuyển của mình để đưa Thái Trân về nhà. Dưới căn nhà rộng lớn này vẫn Gòn một Mavis đang trầm ngâm với cái " tủ não" khó mở khóa của mình. Có vẻ như Mavis rất coi trọng sự xuất hiện của hai Ma Cà Rồng bí ẩn này, tuy nhiên con người luôn có giới hạn của nó và Ma Cà Rồng cũng vậy.
Chỉ một thoáng, Minh Trúc và Thái Trân đã xuất hiện trong căn phòng quen thuộc của Thái Trân.
" Cậu ngủ ngon nhé?"
" Cậu cũng vậy nhé"
Nói xong Minh Trúc cười tươi rồi biến mất vào bóng tối.
..................

Dưới lớp bọc là quán rượu với cái tên là Đêm, Midnight hiện đang rất hoang mang vì anh không biết có nên tin lời của sue hay là không. Nếu như theo lời của sue thì cô chính là người có khả năng giúp đỡ mình hồi sinh Killer, đó là một điều cực kì có lợi cho Midnight. Mặt khác, sue là kẻ mà Midnight chưa từng gặp qua và thậm chí anh chưa từng nghe qua cái tên lạ lùng như thế.
Sue là một Ma Cà Rồng cao cấp trong cao cấp, có sức mạnh có thể nói là vượt trên Midnight một bậc nên việc trực tiếp chiến đấu với cô e Midnight không có khả năng thắng cô.
" Chủ nhân, ngài nghĩ sao về lời nói của cô ta?"
Monter ngồi dậy từ trong quan tài hỏi Midnight.
Với cơ thể Ma Cà Rồng đột biến thì khả năng tái tạo của Monster và Hunter là tối cao, không những chúng có khả năg tái tạo cấp tốc mà còn có thể bổ sung năng lực ma thuật hơn cả bậc thầy sử dụng ma lực tự trị nữa.
" Nguyệt thực. Chìa khóa"
Midnight không nói gì mà cứ lẩm bẩm cái gì đó trong miệng. Mặc dù ngoài miệng thì Midnight không tin mấy về lời nói của sue nhưng anh không thể chắc chắn được thông tin của sue có thật sự là sự thật hay chỉ là lời nói bông đùa. Dù sao trong thế giới này, những Ma Cà Rồng tộc ngoại lai luôn có rất nhiều kẻ thù
ruyền kiếp mà muốn tiêu diệt họ nên Midnight cẩn thận như thế là lẽ thường tình.
" Đêm nay ta muốn thực hiện nghi lễ hai trăm năm"
"nlgv Nghi lễ hai trăm năm sao?"
Nghe đếm nghi lễ hai trăm năm, Monster không khỏi kinh ngạc vì Midnight muốn dùng đến nghi lễ hai trăm năm để kiểm tra lời nói của sue.
Nghi lễ hai trăm năm chính là nghi lễ sử dụng hai trăm năm tuổi thọ của một Ma Cà Rồng để thực hiện một điều gì đó. Đây là loại nghi lễ bị cấm sử dụng tại thế giới Ma Cà Rồng bởi sự nguy hiểm và mức độ sát sanh của nó. Để thực hiện được nghi lễ hai trăm năm, bắt buộc phải có chín trăm chín mươi chín mạng người cùng với một Ma Cà Rồng cao cấp để làm vật tế cho nghi lễ.
Những kẻ thực hiện nghi lễ hai trăm năm này ngoài việc phải trả giá chính hai trăm năm tuổi thọ của mình mà còn phải tự cắt đứt một bộ phận nào đó của cơ thể. Bộ phận càng quan trọng của cơ thể thì độ chính xác của thông tin càng cao. Đó là cái giá cực đắc phải trả cho nghi lễ hai trăm năm.
Cũng bởi vì độ nguy hiểm này của nghi lễ mà Monster rất lo lắng cho Midnight. Đối với một kẻ sử dụng các ma pháp hắc ám thì việc bị mất đi một bộ phận nào đó của cơ thể là một thiếu sót rất lớn. Chính vì thế Monster đành lên tiếng ngăn cản Midnight.
" Ngài có thể đừng dùng đến nghi lễ hai trăm năm đó không? Ngài cũng biết độ nguy hiểm của nghi lễ là gì mà"
" Ta biết nhưng vì ngài Killer, ta bằng lòng đánh đổi tất cả"
Nếu đổi lấy sinh mạng của chủ nhân mình thì mất đi một bộ phận nào đó của cơ thể mình thì có là gì. Với lại lần này là cơ hội duy nhất để hồi sinh Killer thì làm sao Midnight không chóp lấy cơ hội này chứ.
" Vậy xin ngài hãy để tôi thực hiện nghi lễ đi ạ"
Thương xót cho chủ nhân mình, Monster liền quỳ xuống dưới chân Midnight và cầu xin. Tuy nhiên chuyện gì mà Midnight đã quyết định thì cầu mà cho trời xuống ngăn cản.
" Ta đã quyết định ngươi không cần khuyên ta"
Nếu thay thế Midnight bởi Monster thì nghi lễ hai trăm năm vẫn có thể thực hiện nhưng với ma lực của Midnight thì tỉ lệ thành công nghi lễ sẽ cao rất nhiều so với Monster, đó là lí do vì sao Midnight muốn đích thân mình thực hiện nghi thức hai trăm năm.
Thấy Midnight kiên quyết như thế Monster không tiện ngăn cản anh nữa mà lui về sau để chuẩn bị cho nghi thức đêm nay.
Với nghi lễ hai trăm năm, Midnight có thể tìm ra được chiếc chìa khóa giải phong ấn cho Midnight thì bọn người Mavis ở đây lại chẳng biết được chuyện gì sắp xảy ra tiếp theo.
Nếu đêm nay Midnight có thể tìm ra được vị trú cuat chiếc chìa khóa thì vào ngày huyết nguyệt chắc chắn tên ma đầu độc ác nhất sẽ hồi sinh, tất nhiên cả nhân loại và thế giới Ma Cà Rồng sẽ chìm vào chiến tranh mãi mãi.
" Anh Mavis có muốn ra ngoài tí không?"
Minh Trúc hăng hái chạy lại chỗ Mavis đưa lời rủ rê khi cô trông thấy Mavis vẫn còn ngồi suy nghĩ cái gì đó từ sáng giờ vẫn chưa thông.
" Anh không đi đâu, em đi cùng thanh ngọc đi"
Mavis đáp nhẹ nhàng với cái gương mặt cứ đăm chiêu như khúc gỗ bị mục. Thấy tội nghiệp nên Minh Trúc tiếp tục thuyết phục Mavis đi ra ngoài để thư giản đầu óc hơn.
" Anh ra ngoài biết đâu anh nghĩ thông chuyện mà anh suy nghĩ sáng giờ sao"
Nghe có lí nên Mavis có chút phản ứng và sau đó là gật đầu đầu ý.
Đi ra ngoài với Minh Trúc vào giờ này cũng không phải là lần đầu tiên. Thông thường thì con gái rất sợ khi đi ra ngoài vào nhưng buổi tối như thế này vì bên ngoài có rất nhiều kẻ nguy hiểm, đặc biệt là bọn râu xanh. Nhưng Minh Trúc lại khác, cô rât thích ra ngoài vào buổi tối vì thời điểm này Sài Gòn đẹp lạ thường, với lại cô là một cô gái khá thông minh và nhanh nhẹn trong mọi trường hợp nên cô cũng không lo sợ khi gặp bọn xấu. Với lại hiện tại Minh Trúc có thể được xem là Ma Cà Rồng lại cộng thêm Mavis đi kế bên thì thử hỏi có tên nào dám xông ra chứ. Nếu có chắc tên đó không phải là dạng vừa.
" Dạo gần đây bọn chúng không còn lảng vảng nhỉ?"
Thấy cuộc sống con người thành phố sao mà yên bình, náo nhiệt quá nên Mavis có phần ngạc. Rõ ràng con người chính là nguồn năng lượng chính của bọn Ma Cà Rồng tộc Lufer, vậy tại sao dạo gần đây cậu không thấy bọn chúng đâu cả, thế giới loài người cũng không thường xuyên lan truyền tin tức về bọn Ma Cà Rồng nữa.
Cho dù Lufer Sick đã chết cũng đồng nghĩa với tộc Lufer sẽ mất chỗ đứng ở thế giới Ma Cà Rồng nhưng nó không có nghĩa là Ma Cà Rồng mắt xanh sẽ ngừng công việc hút máu người, đó là một hiện tượng vô cùng kì lạ mà Mavis muốn tìm ra nguyên nhân.
" Anh nói đến bọn quỷ hút máu hả? Nếu bọn chúng không còn thì con người chúng em sẽ bớt đi gánh nặng thôi, chuyện tốt mà"
Thay vì lo lắng giống Mavis thì Minh Trúc lại mừng rỡ vì Ma Cà Rồng hút máu người không còn xuất hiện thường xuyên ở thành phố nữa.
" Đối với loài người thì đó là chuyện tốt nhưng với tộc Ma Cà Rồng của anh thì đó lại là chuyện xấu"
Không có bọn Ma Cà Rồng xấu thì thế giới Ma Cà Rồng càng bình yên, thế giới Ma Cà Rồng sẽ thống nhất và đặc biệt tình cảm giữa hai thế giới sẽ càng trở nên hòa hợp hơn khi con người không còn xem Ma Cà Rồng là nỗi ảm ảnh nữa. Vậy mà Minh Trúc lại không hiểu vì sao Mavis lại lo lắng đến thế.
" Tại sao chứ? Em thấy chuyện này quá chừng tốt luôn. Anh thật là không biết tốt xấu là gì"
Biết Minh Trúc đang hiểu lầm mình nên Mavis liền biện minh.
" Không phải vậy"
" Vậy sự thật là sao? Anh không nói thì đừng trách em ra tay không nễ tình nghe chưa"
Minh Trúc cắng môi hâm dọa Mavis. Hiện giờ sức mạnh tiềm ẩn trong người của cô đã được thức tỉnh, tức là hiện giờ cô đang sử hữu một sức mạnh của Ma Cà Rồng nên cô có thể có khả năng chống cự lại Mavis. Với sức mạnh này lại cộng thêm sự nhượng bộ của Mavis nên Minh Trúc lấy đó là nguyên nhân để hâm dọa Mavis.
" Em không biết đó thôi. Nếu Ma Cà Rồng tộc Lufer không hút máu để nạp nang lượng thì chúng sẽ tan thành tro bụi. Trong khi đó, thời gian gần đây bọn Ma Cà Rồng đấy không còn xuất hiện ở thế giới con người nữa thì đủ chứng tỏ rằng bọn chúng đang gặp chuyện gì đó"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro