cỏ dại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải chăng
Là do tôi đã mong đợi quá nhiều
Đã biết rõ chẳng thể nào có được
Lại cứ mơ mộng chuyện xa vời viễn vong
Cứ tưởng là kiên trì sẽ có được thứ mình trông
Nhưng hoá ra đó lại là sự cố chấp làm người ta ghét bỏ
Vốn tưởng mình sẽ là bông hoa trong vườn hồng rực đỏ
Nhưng cuối cùng cũng chỉ là cỏ dại ven đường chẳng ai thương
Không đủ sắc để lòng người vấn vương
Không đủ hương để làm ai xao xuyến
Chỉ có sức sống mãnh liệt mà người ta gọi là dai dẳng
Chỉ có niềm tin để khi bị chà đạp vẫn ngước đầu ngẩng cao

<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro