Chương 136: Tinh Tú Gào Thét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ờm, thể hiện tình cảm là điều quan trọng nhất desu wa."

"Em sẽ chết nếu không thể tán tỉnh Haru-kun."

"Haruka là một học sinh siêng năng. Em chắc chắn rằng anh có thể quản lý được cả việc học và tình yêu cùng một lúc."

Ngay khi Haruka tuyên bố rằng anh sẽ không tán tỉnh người yêu của mình, Shinku, Miyako và Ria vội vàng đáp trả anh. Trong khi đó, Tsuyuri, Yunika và Reika đang gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc.

"Anh tự hỏi..."

Trong mọi trường hợp, nếu một người đàn ông bỏ cuộc chỉ vì học không tốt thì việc mọi người sẽ bỏ rơi anh chỉ là vấn đề thời gian.

Gần đây, Haruka trở nên dễ tính hơn bình thường.

"Chà, anh sẽ phải học tập chăm chỉ."

"Đừng lo lắng Haru-kun, em chắc chắn rằng anh sẽ ổn thôi. Em sẽ ở đây để dạy anh giống như em đã làm ở trường tiểu học."

"Em giúp anh rất nhiều đó."

Haruka nhẹ nhàng vuốt ve má Miyako, cô nở nụ cười đáp lại.

"Shinku nè. Chúng ta nên quay lại sớm thôi." Yunika nói khi cô chuẩn bị rời đi.

Shinku nhìn lên trần nhà và thể hiện một biểu cảm tinh tế khó diễn tả trên khuôn mặt.

"Aaa.. Phải rồi desu wa..."

"Có chuyện gì vậy?"

"Chiến tranh."

"À, tất nhiên là em sẽ tham gia rồi."

Trong mọi game, giải đấu hoặc cuộc chiến càng lớn thì người ta càng có thể đạt được sự đánh giá tốt hơn.

Tất cả người chơi tham gia trận chiến với mục đích đạt được những thành tựu to lớn.

Cho đến bây giờ, Shinku rất vui khi được tham gia và luôn tham lam tìm kiếm những thành tích tốt nhất. Nhưng dạo gần đây cô không còn hứng thú với chuyện đó nữa.

Không giống như Yunika, người được tự do nói chuyện với Haruka ở trường, Shinku không thể làm điều tương tự vì tính thiếu quyết đoán của cô.

—Giá như mình có thể vứt bỏ danh dự thì mình đã không rơi vào tình trạng khó khăn như vậy.

Shinku cúi đầu xuống, trên mặt hiện lên một tia hối hận.

Trong một thế giới nơi địa vị thống trị tối cao, Shinku mới là người tỉnh táo. Cả Miyako và Yunika đều là những người ngoại lệ. Shinku không khỏi ghen tị với cách sống và giá trị của họ.

"Anh sẽ đưa các cô gái về nhà."

"Em sẽ ở lại qua đêm."

Tsuyuri xen vào trong khi nghịch nghịch cửa sổ nổi trước mặt cô.

"Em cũng sẽ về."

Reika theo sau.

Mặc dù Haruka sẽ gặp họ ở trường vào ngày hôm sau nhưng anh không khỏi cảm thấy buồn khi thấy họ rời đi.

Một lúc sau, một chiếc ô tô do ai đó gọi tới đỗ trước Tư gia Obi.

"Vậy thì anh sẽ đưa họ về nhà."

"Đừng làm chó hộ tống nhé ~ " <Eng: Okuri-inu (送り犬) – Wikipedia >

"Anh sẽ quay lại ngay."

Sau khi ra khỏi nhà, Reika, Shinku, Yunika, Tsuyuri và Haruka lên xe.

"Hả? Em không ở lại à, Tsuyuri?"

"Em cần lấy vài thứ ở nhà trước đã."

"Anh hiểu rồi."

Shinku sau đó nhận ra rằng cô có thể chơi game của mình tại nhà Haruka miễn là cô mang thiết bị VR của mình đến đó.

"Nếu không phiền thì em cũng muốn ở nhà Obi-kun."

"Em có thể ở lại bất cứ lúc nào. Anh sẽ mua một tấm futon cho em."

"Vậy thì, em sẽ tin lời anh, em sẽ ở lại đây rất nhiều ♡"

Reika ngay lập tức trở nên tán tỉnh và rúc vào người Haruka. Cô có chút không hài lòng vì không được làm gì nhiều với Haruka trong suốt bữa tiệc, mặc dù cô là người được chính tay Haruka chăm sóc trực tiếp.

Lần tiếp theo Reika ở lại, cô thề sẽ làm tình với Haruka bằng tất cả sức lực của mình.

"Chúng ta sẽ cần rất nhiều đồ lót dự phòng vì tên này quá tham lam."

Yunika thì thầm vào tai Shinku khi họ nhìn Reika và Haruka thân thiết với nhau.

"Cậu phải làm điều đó một cách có chừng mực, trừ khi cậu muốn bị hủy hoại desu wa."

Shinku thầm tự hỏi cái miệng nào đang nói điều đó nhỉ.

Shinku cảm thấy thoải mái hơn khi âu yếm Haruka ở trường. Và nếu Haruka yêu cầu nhiều hơn, cô chắc chắn rằng mình sẽ không thể từ chối.

Chiếc xe đầu tiên đến nhà Reika.

Reika mở cửa và bước ra khỏi xe, sau đó cô ghé sát vào tai Haruka và thì thầm với anh bằng giọng mà chỉ anh mới có thể nghe thấy.

"Lần sau hãy cố gắng làm nhiều hơn nữa nhé ♡, Haru-kun."

Reika hôn lên má Haruka và cố gắng rời đi. Nhưng rồi Haruka nắm lấy tay cô.

"Fue? Hmm?! Nnn??!"

Haruka cũng bước ra khỏi xe như đuổi theo Reika. Anh mạnh mẽ chiếm lấy môi Reika khi cô quay lại.

Anh dùng lưỡi xâm phạm miệng Reika một cách thô tục.

Sau khoảng 30 giây, Haruka buông cô ra. Reika sững sờ, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

"Hẹn gặp em vào ngày mai."

Haruka lên xe và lái đến địa điểm tiếp theo.

Shinku và Yunika hồi hộp chờ đợi, nghĩ về điều gì sẽ xảy ra với họ khi họ đến ký túc xá.

Điểm dừng tiếp theo là ở nhà Tsuyuri.

"Em sẽ đến nhà anh sau."

"Anh sẽ đợi em."

Tsuyuri ngước nhìn Haruka và chờ đợi. Anh lần lượt hôn nhẹ lên trán cô.

"Ở đây nữa."

Tsuyuri lườm Haruka với vẻ mặt không hài lòng trong khi chỉ ngón tay lên môi.

"Okay."

Haruka hôn lên môi Tsuyuri. Cuối cùng cô mỉm cười, trông có vẻ hài lòng khi rời đi.

Haruka mở cửa xe và đi vào hàng ghế sau nơi Shinku và Yunika đang ngồi.

"Đợi đã, Haruka-san. Nó quá chật desu wa."

"Dù sao thì chúng ta cũng sẽ đến đó sớm thôi. Ở phía trước một mình quá cô đơn."

Haruka đẩy Shinku và ngồi xuống chỗ mới trống.

"Sẽ rất cô đơn, mặc dù anh biết ngày mai anh sẽ được gặp các em..."

"....Vâng."

Ba người im lặng nhìn khung cảnh trôi qua.

Ký túc xá của Học viện A-10 đã ở trong tầm mắt, họ phải mất khoảng 10 phút mới đến nơi.

Đã đến lúc phải nói lời tạm biệt với Yunika và Shinku, những người đang sống trong ký túc xá.

Haruka xuống xe và Shinku theo sau. Yunika bước ra ngoài qua cánh cửa phía bên kia.

"Hẹn gặp lại vào ngày mai, hai em."

"Vâng."

"Phải..."

Haruka không có dấu hiệu hôn tạm biệt họ, cả hai đều bối rối.

"Ờm...Haruka-san..."

"Danna-sama, hôn tạm biệt nhé?"

Thay vì Shinku đang lắp bắp, Yunika yêu cầu điều đó một cách quả quyết.

"Hở? Aaaa... Nhưng nơi này hơi..."

Không giống như ở nhà Reika và Tsuyuri, khu vực xung quanh trường vẫn đông nghịt học sinh ngay cả vào Chủ nhật.

Có quá nhiều người ở vùng lân cận.

Haruka không gặp vấn đề gì khi làm điều đó với Yunika vì họ không giấu giếm mối quan hệ của mình, nhưng anh lo lắng cho Shinku. Sẽ không tốt nếu họ bị nhìn thấy.

Shinku có vẻ mặt trống rỗng khi cô giữ im lặng.

"Mọi người đều đã biết về chúng ta rồi, nên không sao cả."

Yunika kiễng chân lên và hôn Haruka không chút do dự.

Cô liếm môi khi rời khỏi Haruka.

"Nào, Shinku. Đi nào."

Ngay khi Yunika kéo Shinku, cô ấy nhẹ nhàng hất tay Yunika ra.

"Shinku?"

"Đợi một chút, Haruka-san."

"Hở? Hở?"

Shinku dùng sức đẩy Haruka vào trong xe.

Shinku cũng vào trong xe và bắt đầu âu yếm với Haruka, người đang rất hoang mang.

"Amuu, Chuu, Churuu.. Jyuuru..."

Dù Haruka rất ngạc nhiên nhưng anh vẫn chấp nhận tình cảm của Shinku và đáp lại cô.

"Shinku... Cậu đã thay đổi quá nhiều..."

Yunika lẩm bẩm thất vọng khi nhìn bạn mình.

Cuối cùng, Yunika, người chứng kiến nụ hôn mãnh liệt giữa Shinku và Haruka, cũng bước vào xe. Cô lợi dụng lúc Shinku mệt mỏi và chiếm lấy đôi môi của Haruka cho riêng mình.

Cả hai quá say mê đến nỗi họ dành cả tiếng đồng hồ để âu yếm Haruka.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro