Chương 144: MAYDAY MAYDAY MAYDAY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Kinh Nguyệt] dùng để chỉ hiện tượng sinh lý xảy ra sau lần rụng trứng đầu tiên.

Vì giai đoạn rụng trứng của con người hiện đại được Talisman kiểm soát nên kinh nguyệt sẽ không xảy ra trừ khi đáp ứng một số điều kiện nhất định.

Bằng cách hoàn thành chương trình giáo dục cao trung hoặc được sự đồng ý của cha mẹ sau khi hoàn thành chương trình giáo dục tiểu học, chỉ khi đó kinh nguyệt mới xảy ra.

Nhưng đối với Yunika thì khác. Cơ thể của cô tự lao đi để bỏ lại gen của Haruka sau khi cảm thấy bị đe dọa bởi cái chết sắp xảy ra của anh.

"Em đã tra cứu nó." Yunika giải thích. "Rõ ràng đây là lần đầu tiên trong lịch sử. Em đã có kinh lần đầu tiên mà không có bất kỳ điều kiện nào."

Yunika nhắm mắt lại và dụi má vào ngực Haruka.

Cô khoanh chân lại và nằm lên người Haruka.

"Em có những thứ này ở đây."

Yunika đưa cho Haruka một hộp đựng bốn viên thuốc.

"Và đây là?"

"Chúng là thuốc tránh thai. Chúng ngăn ngừa việc mang thai ngoài ý muốn."

Haruka nhìn chằm chằm vào chiếc hộp một lúc rồi đưa nó lại cho Yunika, nhưng cô lắc đầu.

"Anh hãy giữ nó, Danna-sama."

"Ồ, anh có nên dùng nó ra không?"

"Không không. Thứ này là để em dùng."

Yunika nắm lấy bàn tay đang cầm hộp của Haruka.

"Em sẽ để Haruka quyết định có nên để em sử dụng nó hay không."

"Hừmm... Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh không để em dùng nó?"

Mặt Yunika đỏ bừng trước câu hỏi.

Cô ngước lên và nhìn chằm chằm vào Haruka với đôi mắt ướt át.

"...Thế thì em sẽ sinh con cho Danna-sama ♡"

Không giống Ria, Yunika không cài đặt ứng dụng hình trái tim.

Mặc dù vậy, Yunika vẫn tạo ra một ấn tượng như thể có những vết hình trái tim hiện rõ trong sâu trong đôi mắt cô.

Haruka cảm thấy như có thứ gì đó vỡ vụn trong đầu mình.

Anh đặt hộp thuốc tránh thai lên bàn cạnh giường ngủ.

Anh ôm Yunika vào lòng, xoay cô lại và đặt cô xuống giường.

Một cơn đau nhói xuyên qua bụng anh.

Haruka được yêu cầu nằm yên. Nhưng không có cách nào để anh có thể nương tay trong tình huống này.

Yunika định nói điều gì đó nhưng bị Haruka cưỡng bức giữ lấy môi cô để ngăn cản.

Haruka lột quần áo của Yunika khi anh đang hôn cô.

"Haruka...! Haruka...!"

Niềm vui chạy khắp cơ thể Yunika. Cô cầu xin gọi tên Haruka.

Hơi ấm của Haruka vẫn còn đọng lại trên ga trải giường, nhưng làn da trần của Yunika có cảm giác hơi lạnh.

Yunika nhìn chằm chằm vào Haruka với vẻ mặt dâm đãng.

Cô hoàn toàn bị Haruka giữ tại chỗ như thể bị nhốt vào một cái lồng không có cơ hội trốn thoát.

Cuối cùng, Yunika đã chấp nhận sự hung ác của Haruka bằng cơ thể nhỏ bé của mình.

"Aaa ♡ Danna-sama... Chuyện này, có lẽ tệ lắm.... ♡"

Haruka thường ngày, người luôn nở nụ cười dịu dàng và hiền hậu giống như Ria, giờ đã trở nên nghiêm túc.

Anh nhìn xuống Yunika với vẻ mặt trống rỗng.

Nhìn thấy thái độ bất thường của Haruka, Yunika đã chuẩn bị tinh thần để trở thành mẹ.



Đã vài ngày trôi qua kể từ vụ tấn công khủng bố gây chấn động và tàn khốc đã đi vào lịch sử.

Các Android dù có lỗi hay không thì đều bị các tập đoàn đóng cửa và thu hồi.

Trong khi đó, nhân loại buộc phải sống trong bất tiện.

Có những người không thể chịu đựng được điều đó và nhất quyết không rời bỏ Android của mình để tự chịu rủi ro.

Những người đó đã phản đối quyết liệt và ủng hộ nhân quyền cho Android. Tuy nhiên, những Android được coi là bạn đồng hành vẫn bị bắt đi.

Những người khác không muốn gặp lại Android nữa. Họ hy vọng rằng Android sẽ không quay trở lại.

Người dân phản ứng theo nhiều cách khác nhau.

Mọi chuyện là như vậy vì Android có liên kết chặt chẽ với họ.

"Vâng... vâng... Được rồi. Con sẽ cho em ấy biết. Tốt nhất là mẹ đừng đến đây vào lúc này. Chỉ vì mẹ có nhân quyền không có nghĩa là mẹ sẽ ổn."

Yuzurika đang nói chuyện điện thoại với mẹ cô, Matsurika, khi cô đi dọc hành lang bệnh viện.

Tin tức truyền đi chậm chạp ở vùng nông thôn nơi Matsurika sống.

Matsurika không hề biết về vụ tấn công khủng bố xảy ra ở Tầng Thượng.

"Tớ mừng là mẹ cậu vẫn an toàn." Sumireko nói với Yuzurika khi cô ấy kết thúc cuộc gọi.

"Tớ thực sự lo lắng. Mặc dù bà ấy có nhân quyền nhưng bà ấy vẫn là một Android."

Mẹ của Yuzurika, Matsurika, là Android.

Cô ấy là Android có nhân quyền. Những Android như vậy được đối xử khác với những Android thông thường, vì họ có ý chí tự do riêng. Về cơ bản họ không khác gì con người.

Tuy nhiên, điều đó không thay đổi sự thật rằng Matsurika xét cho cùng vẫn là Android.

Từ những gì Yuzurika đã nghe được từ mẹ cô, không có ký ức nào xảy ra với những Android đang sống ở Nông Thôn.

Các Android ở đó không có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào. Họ vẫn tiếp tục cuộc sống hàng ngày như thường lệ.

Yuzurika bảo Matsurika đừng đến thăm họ, vì không nên lên Tần Thượng vào lúc này.

Mặc dù Matsurika có nhân quyền nhưng không có gì đảm bảo rằng cô ấy sẽ không bị bắt đi bằng vũ lực.

"Em trai của cậu sống khá dai. Em ấy sống sót sau khi bị bắn ba phát súng vào ngực."

"Đúng vậy, đúng như mong đợi từ em trai tớ. Em ấy thật cứng rắn... đôi khi quá khó khăn ngay cả đối với tớ."

Lời nhận xét của Yuzurika khiến Sumireko nhớ lại khoảng thời gian cô đã trải qua cùng Haruka.

Trong thời gian đó, cô đã bị Haruka cưỡng bức bằng sức chịu đựng vô tận của anh.

Thử thách này thỉnh thoảng vẫn ám ảnh Sumireko trong những giấc mơ của cô. Đó là một trải nghiệm mạnh mẽ đến mức cô làm ướt giường trước khi kịp nhận ra.

"Tớ sẽ thích nếu em ấy yếu đuối hơn một chút."

Đôi má trắng nõn của Sumireko hiện lên một vệt ửng hồng.

Cô hướng ánh mắt về phía bức tường trống.

Khi họ đang trò chuyện, Yuzurika và Sumireko đã đến phòng bệnh của Haruka.

Khi họ mở cửa, một mùi hương khó tin lan tỏa trong không khí.

Mùi hương nồng nặc đến mức kích thích ham muốn sâu thẳm của phụ nữ.

"N-Này... Haru...?"

Hai người sợ hãi kiểm tra bên trong phòng.

Quần áo của Yunika và Haruka nằm rải rác khắp giường.

Trên giường là Haruka và Yunika, người ướt đẫm mồ hôi. Họ đang ngủ chồng lên nhau.

Tiếng bíp điện tử vang vọng khắp phòng bệnh.

Ngay sau đó, Yunika cũng phát ra một tiếng bíp điện tử đặc biệt.

Âm thanh đầu tiên là tiếng gọi y tá tự động, báo hiệu tính mạng của Haruka đang gặp nguy hiểm.

Âm thanh thứ hai là cuộc gọi khẩn cấp tự động, báo hiệu tính mạng của Yunika đang gặp nguy hiểm.

Cả Haruka và Yunika đều bị mất nước và cận kề cái chết trong bệnh viện, nơi được cho là nơi chữa lành những người bị thương, bệnh tật và cứu sống.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro