Chương 154: Đại Pháo Phân Tử Khuếch Tán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tsuyuri nè ~ Cái tên đó có gì tuyệt vời đến mức cậu sẵn lòng hẹn hò với cậu ta vậy?"

Cô không đếm nổi mình đã được hỏi câu hỏi đó bao nhiêu lần.

Tsuyuri là một cô gái biết giá trị của bản thân nên cô hiểu họ đến từ đâu. Tuy nhiên, cô vẫn có chút chán ngấy với nó.

Ngay từ lúc thổ lộ tình cảm của mình trước đám đông, cô đã biết điều này sẽ xảy ra. Tuy nhiên, có vẻ như nó đã thu hút được nhiều sự chú ý hơn cô mong đợi. Ngay cả những người hoàn toàn xa lạ cũng mắng mỏ cô, khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.

"Khuôn mặt."

"Hởー?"

Câu trả lời của Tsuyuri rất cộc lốc.

Cô chắc chắn yêu khuôn mặt của Haruka.

Tuy nhiên, một người bạn trai chỉ đẹp trai thì chẳng có giá trị gì trên thế giới này.

Trong thời đại ngày nay, việc liên kết với một sai lầm như vậy có thể là một yếu tố rõ ràng khiến bạn bị coi thường.

Trong một xã hội mà mọi người luôn cố gắng khẳng định sự thống trị đối với người khác và đổi lại bị thống trị, sự tồn tại của Haruka chẳng mang lại điều gì ngoài sự bất lợi cho Tsuyuri.

Vì vậy, mọi người đều không bị thuyết phục khi nghe lý do của Tsuyuri.

"Nếu chỉ là khuôn mặt thì còn có những chàng trai tốt hơn như Rui hay Shun..."

"Khuôn mặt của Haruka là đẹp nhất."

"Là vậy sao."

Những cô gái đổ xô đến Tsuyuri đã mất hứng thú và tỏ thái độ trắng trợn khi chuyển sang chủ đề khác để nói.

Himari đang lắng nghe cuộc trò chuyện của họ ở gần đó, tỏ ra bối rối suốt thời gian qua.

Theo quan điểm của cô, không quá lời khi nói rằng tất cả những người cô biết đều đột nhiên dính líu đến một giáo phái.

Shinku, Yunika và Tsuyuri đã rơi vào tay Haruka trước khi cô kịp nhận ra điều đó.

Ngay cả Himari, người nhạy cảm với sự tinh tế trong mối quan hệ giữa con người với nhau, cũng không nhận thấy được dấu hiệu nào cả.

Khi cô nhận ra điều đó, mọi người đều đã thay đổi.

Ngay cả Shinku đó cũng đã thay đổi.

"Cậu có chắc đó chỉ là khuôn mặt của cậu ấy không?"

Himari không thể cưỡng lại việc hỏi Tsuyuri vì cả hai đã ở một mình.

Tsuyuri nhìn chằm chằm vào mắt Himari. Cô ấy trông vẫn buồn ngủ như thường lệ, không biểu lộ cảm xúc gì đặc biệt.

"Gì cơ?"

"Lý do cậu hẹn hò với Obi."

"Lại chủ đề đó à?"

"Nào... tớ tò mò quá. Tớ biết Tsuyuri cảm thấy mệt mỏi khi bị hỏi về chuyện đó, nhưng vẫn..."

Himari luôn đi chơi với Tsuyuri nên cô biết cô ấy chán ngấy những câu hỏi dai dẳng về Obi Haruka.

Haruka thực sự có thể có một khuôn mặt đẹp mã. Ngoài ra, anh còn có thân hình cơ bắp. Nhưng chỉ có vậy thôi.

Himari muốn biết chính xác điều gì đã thu hút Tsuyuri và những người khác đến với Haruka. Phải chăng có lý do đặc biệt nào đó, hay chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà khuôn mặt của Haruka lại hoàn toàn phù hợp với sở thích của mọi người?

Tsuyuri suy nghĩ một lúc rồi lại nhìn chằm chằm vào mắt Himari và mở miệng.

"Khả năng tương thích vật lý."

"Hả?"

"Anh ấy giỏi chịch."

"Ờmm... hả?"

Không hề có chút do dự nào trong đôi mắt xanh trong suốt của Tsuyuri.

Những lời lẽ không thể thốt ra từ Tsuyuri trong sáng và ngây thơ khiến tâm trí Himari trở nên trống rỗng.

"Vậy là cậu đã làm rồi..."

Mặc dù Himari đã làm chuyện đó với bạn thuở nhỏ của mình và đã trải nghiệm điều đó vài lần cho đến tận bây giờ, nhưng việc cô gái trước mặt cô đã quan hệ với Haruka đã khiến cô bị sốc.

"Tớ yêu nụ cười của anh ấy. Một nụ cười nhân hậu không có động cơ thầm kín đằng sau nó."

"......"

Quả thực, Haruka luôn nở nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.

Bất cứ khi nào anh ở cùng Ria hay Yunika, Himari thường thấy anh mỉm cười hạnh phúc.

"Và... trong số những thứ khác."

Nhận thấy tâm trạng Tsuyuri muốn kết thúc cuộc trò chuyện, Himari nhanh chóng hỏi.

"Ngay cả khi cậu ấy có kỹ năng trên giường...không phải tốt hơn là nên gắn bó với Shun và những người khác sao? Họ có nhiều kinh nghiệm và có vẻ tốt. Nếu những chàng trai đó không phải là mẫu người của cậu, vậy còn những anh chàng trong Câu Lạc Bộ Âm Nhạc mà cậu kết bạn thì sao...."

Vì Himari chưa có quan hệ tình cảm với bất kỳ chàng trai nào trong Học viện A-10 nên cô không biết liệu họ có thực sự tốt hay không. Tuy nhiên, những cô gái từng ngủ với họ lại khá cởi mở khi nói về trải nghiệm của mình. Cô có thể đoán rằng có lẽ họ giỏi hơn nhiều so với những chàng trai khác cùng lứa tuổi từ những câu chuyện đó.

"Cậu nói có kinh nghiệm à.. Này.... Rõ ràng là tớ đang bị thương hại và bị coi thường, nhưng theo quan điểm của tớ, tớ mới là người cảm thấy có thương hại họ."

"Tại sao vậy?"

"Trước vụ tấn công khủng bố, Moeka, Yuzuki và Mino... tớ nhớ tất cả họ đều thổn thức về cái đêm họ trải qua với Shun."

Lời nói của Tsuyuri nhắc Himari nhớ lại những gì những cô gái đó đã nói.

Đúng vậy, cô nhớ họ đã nói chuyện say sưa về nó. Shun thật tuyệt vời làm sao, họ đã hạnh phúc biết bao. Một người bạn khác của cô, người may mắn được ngủ với Shun, cũng rất tích cực về trải nghiệm này.

"Nếu họ hài lòng với điều đó, chẳng phải họ sẽ phát điên nếu ngủ với Haruka sao?"

"Cậu đang đề cập tới cái gì.."

"Himari, cậu đã nói rồi mà. Ta sẽ không rên rỉ lớn trừ khi ta đang dùng thuốc. Về cơ bản, ta chỉ cố tình rên rỉ để tạo tâm trạng khi bạn tình của ta sắp ra, ta chỉ rên rỉ vì điều đó."

Cô đã nói điều đó. Về cơ bản đó chính là trải nghiệm của Himari với người bạn thuở nhỏ. Những cô gái khác dường như cũng làm như vậy.

Cho dù Talisman có linh hoạt đến đâu, nó cũng không thể ngăn ngừa được các triệu chứng cai nghiện. Vì vậy, Himari không thích sử dụng ma túy nhiều, và khi sử dụng, cô sẽ cảm thấy thích thú đến mức sẽ rên rỉ thành thật.

Từ việc lắng nghe câu chuyện của những cô gái từng ngủ với những chàng trai giàu kinh nghiệm như Shun, Akito hay Rui, Himari phần nào nhẹ nhõm vì trải nghiệm của cô cũng tương tự như họ.

"Với Haruka, giọng của tớ sẽ tự phát ra, anh ấy sẽ khiến tớ lên đỉnh nhiều lần đến mức tớ ngất đi. Và anh ấy sẽ làm đi làm lại việc đó cho đến khi mặt trời mọc vào ngày hôm sau."

—Ngay cả khi không cần đến ma túy, anh ấy vẫn khiến tớ cảm thấy dễ chịu đến mức khiến tớ phát điên.

"Ờmm...tớ sợ rằng nếu tớ uống thuốc khi làm chuyện đó với anh ấy, tớ có thể sẽ chết mất. Tuy nhiên, điều đó có thể thú vị theo cách riêng của nó."

Nói rồi Tsuyuri mỉm cười quyến rũ.

"Akito rất khỏe mạnh, trong khi Shun và Rui dường như không có nhiều thể lực theo những gì tớ nghe nói. Sau khi nghỉ ngơi, họ chỉ có thể làm được hai ba lần nữa thôi phải không?"

Kusukusu, Tsuyuri cười khúc khích.

Rõ ràng đó là một nụ cười giễu cợt, khinh thường.

Đó không phải là khuôn mặt mà Himari từng mong đợi được thấy ở Tsuyuri.

"Họ thực sự rất đáng thương."

Tsuyuri gửi lời chia buồn.

Himari không thể hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào nữa, cô cũng không thể chuyển sang chủ đề khác.

Tất cả những gì cô có thể làm là trố mắt nhìn người bạn mà cô gần như không thể nhận ra nữa.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro