Chương 96: Hố Bẫy Không Đáy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lớp học vốn dĩ khá sôi động nay đã trở lại bình thường khi một tuần trôi qua.

Akito, người đã loại bỏ Haruka, người mà hắn từng có lịch sử thua cuộc, tự tin hơn bình thường và hung hãn hơn bao giờ hết trong các tương tác với Shinku.

"Này, Shinku... Gần đây cậu không ở bên tôi. Cậu có chắc là mình không có ngày rảnh rỗi nào không?"

"Không. Các sự kiện lễ hội mùa hè bị trùng lặp nên hiện tại tôi đang bận, desu wa."

"Các game thủ VR luôn như vậy. Thỉnh thoảng cậu phải ra ngoài tập thể dục nếu không Đức Vua sẽ nổi giận."

"Tôi luôn ở trạng thái tốt nhất nhờ sự trợ giúp của ứng dụng quản lý nên Akito không cần phải nói với tôi."

[Aaa! Reika đã nhuộm tóc!]

Giọng Mika vang vọng khắp lớp học. Mọi người đều dõi theo ánh mắt của cô để xem chuyện gì đang xảy ra.

"Ahaha..."

Reika cố gắng nở một nụ cười mặc dù cô cảm thấy lo lắng khắp người vì thu hút được sự chú ý của cả lớp.

"Trang điểm hả? Trông cậu thật tuyệt, Reika."

Shun, người ở ngay cạnh cô, là người đầu tiên khen ngợi Reika với nụ cười trên môi.

"Cậu thực sự rất xinh đó! Tuyệt zời!."

Mika hào hứng chạy qua họ.

"Cảm ơn nhé," cô đáp lại bằng một nụ cười trìu mến quen thuộc.

Reika thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng giờ cô sẽ ổn vì Shun đã khen ngợi cô.

Reika, người có vẻ dễ dàng bị các cô gái khác nhắm đến, luôn ý thức được sự chấp thuận của các chàng trai nổi tiếng nên cô có thể trốn đằng sau họ.

Đột nhiên cô nhớ đến Haruka.

(Ồ, hiểu rồi... Giờ mình không cần những chàng trai khác làm bức tường chắn cho mình vì mình đã có Obi-kun...)

Nếu có chuyện gì xảy ra, Haruka sẽ bảo vệ cô.

Lớp học có lẽ sẽ lại rơi vào tình trạng hỗn loạn, và bản thân Reika cũng có thể không thể tiếp tục ở vị trí an toàn như trước nữa, nhưng với cô điều đó có vẻ thích hợp hơn so với những ngày cô nịnh nọt mọi người.

"Tôi thích mái tóc đen của Reika, nhưng tôi cũng thích màu này."

Shun, người đến bên cô, thản nhiên vén một lọn tóc của Reika lên.

Ngay khi cô nhận ra Shun đã làm gì, một cảm giác ghê tởm lan khắp da cô.

Reika lùi lại theo phản xạ, rồi giả vờ ngạc nhiên một cách hợp lý và tránh xa hắn ra.

Shun, người cho rằng cô đang xấu hổ, nhìn Reika với nụ cười dịu dàng và trêu chọc.

"Đừng tùy tiện chạm vào tóc con gái như vậy, Shun-kun."

"Gì cơ, cậu ghen tị à, Miyako? Xin lỗi hai người nhé."

Cười nhẹ, Shun thu hẹp khoảng cách giữa họ. Sau đó hắn đưa ra chủ đề về việc nhuộm tóc.

Reika không bỏ lỡ biểu cảm như mặt nạ Noh của Miyako trong giây lát, nhưng cô không chỉ ra điều đó.

Mika tò mò về việc trang điểm của Reika, cả cô và Shun đều trò chuyện vui vẻ về việc đó.

Cuối lớp học, Akito vẫn tiếp tục thích nói chuyện với Shinku dù bị đối xử nhẹ nhàng. Shinku không mấy hứng thú khi nói chuyện với hắn, nhưng cô vẫn miễn cưỡng tham gia.

Reika, Miyako, Mika và Shun đang thảo luận sôi nổi với bầu không khí vui vẻ.

Ở cửa sổ, có một cặp khác.

Rui lo lắng về hành vi kỳ lạ của Yunika.

"Yunika, cậu thấy không khỏe à? Cậu có ổn không?"

"Tôi ổn, tôi hoàn toàn khỏe mạnh."

"Tôi hiểu rồi... Cậu đang hành động kỳ lạ. Tôi lo cho cậu lắm đó."

"Tôi thực sự ổn. Cảm ơn nhé."

Yunika tránh mặt Rui bằng thái độ cộc lốc mà không nhìn vào mắt hắn, hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

Đó không gì khác hơn là một dấu hiệu cho thấy cô không còn hứng thú nói chuyện thêm với hắn nữa.

Điều duy nhất trong tâm trí cô là Haruka. Yunika không muốn dành nguồn lực trí óc của mình cho bất cứ điều gì khác.

Khi Yunika ngơ ngác nhìn bầu trời, bầu không khí trong lớp học đột nhiên thay đổi.

Đôi mắt của Yunika mở to khi cô cố gắng tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Haruka và Ria cùng nhau bước vào lớp.

Họ đã tách ra ở lối vào và đang trên đường đến chỗ ngồi tương ứng của mình.

Trên đường đến chỗ ngồi của mình, ánh mắt Haruka chạm mắt Yunika, khóe miệng anh nhếch lên vui vẻ hơn bình thường một chút.

"Chào buổi sáng, Yunika-san."

"....Chào buổi sáng."

Họ chào nhau, Yunika vẫn còn ngơ ngác.

Lớp học im lặng.

Đó là bởi vì một học sinh đã phạm sai lầm lớn và không mong đợi sẽ lộ mặt lần nữa đã bước vào với vẻ mặt thờ ơ.

Shun, Akito, Rui và những người bạn cùng lớp khác không vui khi gặp anh đều không nói nên lời.

Biết được sự thật, Hibiki im lặng và cúi đầu một mình.

Akito định thần lại và nhanh chóng đứng dậy, hướng về phía Haruka.

"Thằng chó, sao mày dám ló mặt ra đây!"

Akito trừng mắt nhìn Haruka khi hắn tiến lại gần anh với giọng trầm.

Hầu hết đàn ông sẽ bị đe dọa bởi điều đó, nhưng thật không may cho hắn là nó không có tác dụng với Haruka.

"Tại sao? Không được sao?"

"Tất nhiên là không rồi! Cả lớp đều biết mày đã làm gì!"

"Tôi đã xin lỗi Claudia-san và cậu ấy đã tha thứ cho tôi. Thấy chưa, tôi không bị đuổi học vì chuyện đó."

Haruka bình tĩnh và xa cách quở trách Akito.

"Akito. Sự việc đã được giải quyết. Cậu có thể không đồng ý với tôi, nhưng hãy bỏ qua chuyện đi."

"Nhưng..."

Nếu Shinku tỏ ra không thích Haruka, Akito có thể xử tử anh  ngay lập tức với một lý do chính đáng, nhưng cô không sẵn lòng làm như vậy.

Akito lùi lại và trừng mắt nhìn nụ cười đáng ghét của Haruka.

Một người đàn ông có thân phận rác rưởi, một kẻ cặn bã kết bạn với một Công dân hạng E dưới đáy xã hội, một người đàn ông cố gắng chiếm lấy cô gái mà anh không xứng đáng. Cuối cùng anh đã cướp lấy đôi môi của cô mà không được phép. Chỉ nhớ lại điều đó thôi cũng khiến Akito nổi giận.

"Akito."

Shinku gọi tên hắn với ý định ngăn cản.

Akito chắt lưỡi và trừng mắt nhìn Haruka.

Không kìm được cơn thịnh nộ, Akito quay gót, dậm chân về chỗ ngồi và thô bạo ngồi xuống ghế.

Vẻ mặt của Akito rõ ràng là không bị thuyết phục, nhưng có vẻ như hắn đã kiềm chế được vào lúc này.

Shinku thở phào nhẹ nhõm khi nhìn Haruka.

Khi ánh mắt họ gặp nhau, Haruka vẫy tay và mỉm cười với cô, sau đó anh quay đi.

Shinku nhìn chằm chằm vào lưng Haruka với vẻ mặt bực bội.

Đã đến lúc Haruka phải trải qua quá trình rút nước bọt.

Cô đã chờ cuộc gọi của Haruka suốt cuối tuần nhưng cuối cùng lại không nhận được cuộc gọi nào.

Điều duy nhất được đưa ra là một báo cáo không quan trọng về việc Reika nhuộm tóc.

Nếu gặp nhau vào ngày nghỉ, họ có thể ở bên nhau cả ngày nhưng Haruka không liên lạc với cô.

Shinku cảm thấy thất vọng, buồn bã và tức giận.

Cô cảm nhận được những cảm xúc mãnh liệt mà trước đây cô chưa bao giờ cảm thấy, chúng cứ cuộn xoáy trong cô và không chịu rời đi.

Shinku tự an ủi mình một cách vô ích bằng cách xem video của Haruka và Tsuyuri.

Cô chắc chắn hôm nay Haruka sẽ hỏi thăm cô.

Tim cô căng lên vì háo hức, bụng dưới nóng bừng.

(Haruka-san, nhanh lên! Chúng ta là người yêu, phải không? Em đã cho phép sự tồn tại của những người yêu khác ngoài em, vì vậy tốt nhất anh nên thỏa mãn em một cách đàng hoàng.)

Sẽ dễ dàng hơn cho cô nếu cô nói với anh, nhưng Shinku không thể làm vậy vì tính nhút nhát của cô.



1/1E7 (Ireina), kèm theo QLa9TaL (Kuurakutaru) và LCE (Erushii) đang trò chuyện với nhau trên một cầu thang vắng người, giới thiệu một số cuốn sách.

"Nhìn này, QLa9TaL, LCE.
Theo cuốn sách này, một ông già mập mạp hoặc một chàng trai tóc vàng, có vẻ ngoài phù phiếm đều giỏi tình dục.
Vì những ông già mập mạp chỉ có ở Eugeia và họ không thích hợp cho tình dục, ứng cử viên sáng giá cho tình dục sẽ là một kẻ du côn như Obi Haruka học trong lớp của QLa9TaL.
Tôi đã từng thấy cậu ấy ngủ với một cô gái trước đây và cậu ấy trông rất giỏi việc đó."

1/1E7 lắc mái tóc trắng của mình và nói một cách đầy tự hào. Nói đúng ra, 1/1E7 đã nhìn thấy Haruka hôn Sumireko, nhưng sự thật là cô có ấn tượng rằng Haruka giỏi việc đó hơn những người đàn ông khác mà cô từng gặp cho đến nay.

"Em đã nói với chị nhiều lần rồi, em không có hứng thú với tình dục."

"1/1E7. Tôi không nghĩ việc mang theo những cuốn sách xúc phạm như thế này là một ý kiến hay vì trật tự công cộng và đạo đức của trường.
Tôi cũng phản đối việc quan hệ tình dục với người nguyên thủy. Thật kinh khủng khi nghĩ đến việc quan hệ tình dục với họ mặc dù chúng ta hiện đang sống trong cơ thể nguyên thủy."

Phản ứng của họ trước bài phát biểu đầy nhiệt huyết của 1/1E7 không có gì đáng chú ý.

"Cả hai người đều có câu nói 'khi ở Rome, hãy làm như người La Mã làm' đã in sâu vào đầu hai người phải không?
Cả hai không quan tâm đến điều gì sẽ thú vị đến thế sao? 44E (Yoshie), cô gái thông minh và lạnh lùng như vậy lại có thể sống ở đây vĩnh viễn sao?"

"Aneue là một người phụ nữ đáng thương, không thích nghi được với thế giới này và đã biến thành một con lợn. Đừng theo gương chị ấy."

"Chà, chị sẽ quan hệ với cậu ấy cho dù hai người có nói gì đi nữa."

"Cứ làm bất cứ điều gì chị muốn, nhưng không phải với gã đó. Em không biết chuyện gì đang xảy ra với cậu ấy, nhưng cậu ấy đang gây ra một số rắc rối trong lớp em. Lý lịch của cậu ấy rất tệ, và cậu ấy thậm chí còn phải chịu điểm phạt."

"Hàaa. Có vẻ như QLa9TaL còn một chặng đường dài phía trước. Đó là lý do tại sao em không thể đánh bại tụi chị dù chỉ một lần vì em quá hẹp hòi."

1/1E7 thu mình lại vai một cách cường điệu, QLa9TaL nhìn thấy điều này và một vệt xanh xuất hiện trên trán cô. Những đường gân nổi rõ trên trán cô vì làn da trắng trẻo.

"Chị đã đọc rất nhiều sách khiêu dâm và chị phát hiện ra rằng những người đàn ông có vấn đề sẽ quan hệ tình dục tốt hơn."

Với bộ ngực phẳng lì ưỡn lên, 1/1E7 tuyên bố với vẻ mặt đầy tự hào.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro