Chương 98: Những Thiếu Nữ Thân Mến (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào buổi chiều, Senpai. Đã lâu rồi chúng ta mới gặp nhau ngoài đời." (Yuuku)

"Kể từ trại huấn luyện, phải không? Yuuku." (Sayaka)

Bây giờ đã là sau giờ học. Yuuku đến thăm Câu Lạc Bộ Kịch ở Học viện A-10 và chào hỏi Sayaka.

Haruka định mời cô làm khách trong VR như thường lệ, nhưng thay vào đó Yuuku lại quyết định đến thăm ngoài đời thực.

"Trại huấn luyện rất vui phải không ạ?" (Yuuku)

"Yuuku là người duy nhất ở một đẳng cấp khác. Em rất nổi tiếng với mọi người đó." (Sayaka)

"Đó là vì em chỉ tập trung vào sân khấu thôi." (Yuuku)

"Nhưng đối với chị thì cũng vậy thôi!" (Sayaka)

Đã gặp nhau một lần ngoài đời nên cả hai nhanh chóng thiết lập mối quan hệ thân thiện.

Haruka nhìn hai người vui đùa. Liếc qua khóe mắt, anh nhận thấy Ruriko đang bước vào phòng.

"Heya, đã lâu không gặp rồi nhỉ, Yuuku." (Ruriko)

"Chào buổi chiều, Ruriko-senpai. Cảm ơn chị đã cho em tham gia hoạt động nhóm của câu lạc bộ nhé." (Yuuku)

"Tương tự như vậy. Chị đánh giá cao việc em tham gia cùng tụi chị ngày hôm nay, mặc dù em khá bận rộn." (Ruriko)

"Dạo này em không bận lắm nên xin đừng bận tâm ạ." (Yuuku)

Yuuku là một cô gái rất bận rộn nhưng không phải là cô không có thời gian rảnh rỗi.

Cô chỉ tham gia các hoạt động câu lạc bộ ở trường bất cứ khi nào câu lạc bộ của cô phải tập luyện cho các cuộc thi lớn nên không có vấn đề gì ở đó.

Ngay từ đầu, Yuuku đã là một thần đồng về kịch nghệ. Cô chỉ cần đọc kịch bản một lần là có thể nắm vững nó.

"Nhân tiện, chuyện gì đã xảy ra với các thành viên khác ở đây vậy? Còn nhiều người nữa phải không ạ?" (Yuuku)

Yuuku thản nhiên hỏi, bầu không khí trong câu lạc bộ lập tức trở nên căng thẳng.

"Cậu nhóc này ở đây đã gây náo loạn, và những người khác thì sợ hãi." (Ruriko)

Ruriko vỗ nhẹ đầu Haruka và lắc lắc.

"Đó là một sự hiểu lầm. Nếu là sự thật thì em đã bị đuổi học rồi." (Haruka)

"Đầu em mượt ghê ha." (Ruriko)

"Đó là vì em đang sử dụng sản phẩm làm tóc." (Haruka)

Sayaka và Yuuku nhìn chằm chằm vào cuộc trao đổi của Haruka và Ruriko với vẻ mặt tinh tế.

"Haruka, cậu lại làm gì đó à?" (Yuuku)

"Lại?!"

Yuuku nhắc đến những ngày học tiểu học của Haruka mang lại cho anh những ký ức khó chịu mà gần đây anh không thể nhớ lại nhiều.

"Em ấy đã làm gì?"

"Nhiều thứ khác nhau."

"Yuuku đã đến tận đây nên hãy bỏ quá khứ tầm thường của em sang một bên và diễn một vở kịch nhé!"

Yuuku cố tỏ ra mơ hồ, nhưng để ngăn cản các đàn chị tiếp tục theo đuổi vấn đề, Haruka nhanh chóng chuyển chủ đề.

"Đúng rồi. Chúng ta hãy bắt đầu nhé?"

"Okay."

Họ bước vào phòng VR cách phòng Câu Lạc Bộ Kịch một quãng đi bộ ngắn.

Các máy VR tiên tiến bên trong có chức năng hạn chế, nhưng nó có gia tốc tuyệt vời là 20.

Mặc dù những máy này không thể đồng bộ hóa với những máy bình thường có gia tốc cơ bản là 4, nhưng nó là đồng minh rất đáng tin cậy cho các hoạt động câu lạc bộ như hội họa, văn học, truyện tranh và thể thao.

Haruka thường sử dụng các máy VR tiên tiến để học khi trốn học.

Ngay cả khi Haruka học liên tục 20 giờ thì ở thế giới thực chỉ mới trôi qua 1 giờ, nên hiệu quả sử dụng thời gian là rất cao.

Cho đến gần đây, Haruka chỉ có thể truy cập vào máy VR trong phòng học chung. Nhưng bây giờ anh đã là thành viên của Câu Lạc Bộ Kịch, anh có quyền truy cập vào các máy móc chuyên dụng được giao cho câu lạc bộ.

Bốn người mỗi người bước vào một căn phòng riêng nhỏ, khóa cửa và tựa lưng vào ghế để kích hoạt máy VR.

Một âm thanh khá khó chịu kích thích tai và não của họ, khiến họ ngay lập tức bất tỉnh.



"Vậy thì, bây giờ Yuuku đã ở đây, hãy chơi một vở kịch ngắn nhé." (Ruriko)

"Vở kịch ngắn là gì ạ?" (Haruka)

Thuật ngữ xa lạ của Ruriko khiến Haruka nghiêng đầu.

"Một vở kịch ngắn là khi chúng ta chỉ diễn những cảnh thú vị nhất của vở kịch." (Ruriko)

"Việc này khó thực hiện vì em phải nhảy số nhanh." (Sayaka)

"Haruka, đó cũng là điều chúng ta đã làm vài lần trong các buổi luyện tập." (Yuuku)

"Aaa, hiểu rồi. Vì thế đó được gọi là một vở kịch ngắn." (Haruka)

"Chúng ta thường không làm điều đó thường xuyên. Nhưng lần này thật đặc biệt vì chúng ta có một Á quân từ trường khác tham gia cùng." (Ruriko)

Ruriko khởi động ứng dụng Câu Lạc Bộ Kịch, cô đặt số lượng người tham gia và hạng mục. Cuối cùng, cô yêu cầu ứng dụng chọn một tập lệnh ngẫu nhiên để phát.

Kịch bản được chọn là một bộ romcom dành cho lứa tuổi mới lớn, biểu cảm của Ruriko hơi cứng lại.

"Đây là vở được chọn. Chúng ta hãy cùng nhau đọc nó ngay lập tức."

Kịch bản được chia sẻ với tất cả các thành viên trong phòng, mỗi người nhanh chóng đọc qua đoạn kịch bản ngắn.

Sau khi quyết định vai diễn, bốn người họ xếp thành một vòng tròn và cùng nhau đọc kịch bản một cách ngẫu nhiên.

"Hừmm.. Đẹp đấy."

"Obi, vai diễn của em khá thú vị đấy."

"Chà, em có thể cảm thấy đồng cảm với nhân vật này."

Vai diễn của Haruka là một chàng trai cưỡng ép tiếp cận cô gái mình yêu và bị từ chối.

Haruka nhớ lại quá khứ khi Miyako không cho anh thời gian trong ngày. Với điều đó làm tài liệu tham khảo, anh tự tin rằng mình có thể biểu diễn một cách thực tế.

"Fufu... Haruka. Cậu phải nghiêm túc hơn bình thường nhé?" (Yuuku)

"Hiểu rồi. Tớ sẽ thể hiện vai diễn của mình một cách hoàn hảo." (Haruka)

"Đó là những gì cần có để trở thành một diễn viên thực thụ. Nhưng chỉ được làm điều đó khi đó là tớ thôi nhé? Không được làm với Tiền bối đâu đó, nếu không cậu sẽ khiến họ sợ hãi mất." (Yuuku)

Sayaka có vẻ nghi ngờ trước cuộc trao đổi của họ, cô đọc lại kịch bản và ghi nhớ những dòng ngắn gọn trong đầu.

Ngay sau đó, Câu Lạc Bộ Kịch bước vào giai đoạn diễn tập.



[Tại sao.... Tại sao không thể là em?! Mặc dù em yêu anh rất nhiều... Tại sao hả?!] (Ruriko)

Khuôn mặt Ruriko nhăn nhó khi cô nghiêng người về phía trước để đến gần Haruka.

[Aaa, hiểu rồi... Cô gái đó luôn cảm thấy như thế này phải không?] (Haruka)

[Anh đang nói về cái gì vậy?] (Ruriko)

[Anh đang nói rằng đây chắc hẳn là cảm giác của em ấy khi bị theo đuổi bởi một người mà em ấy không yêu.] (Haruka)

Trong khi khuôn mặt Ruriko đỏ bừng, đẫm nước mắt và nóng bừng, Haruka ngắt lời cô với vẻ mặt lạnh lùng.

[Cảm ơn nhé. Vì em mà anh nghĩ mình có thể hiểu được cảm giác của cô gái đó một chút.] (Haruka)

[...Không đời nào.] (Ruriko)

Haruka rời sân khấu và cảnh quay kết thúc.

Ruriko cũng bước ra ngoài và được thay thế bởi Yuuku.

Yuuku ngồi trên ghế, gợi lên một cuốn sách phù hợp và đắm mình vào việc đọc.

Haruka điều hòa nhịp thở và quay trở lại sân khấu.

[Yoー] (Haruka)

[Tôi mệt mỏi khi nhìn thấy khuôn mặt của anh. Thay vào đó anh có thể mang người đó đến đây được không?] (Yuuku)

[Anh không nhớ mình đã hỏi em điều này bao nhiêu lần rồi, nhưng em sẽ hẹn hò với anh chứ?] (Haruka)

[Tôi không có hứng thú với anh.] (Yuuku)

Những lời nói lạnh lùng khiến Haruka nhớ lại quá khứ của mình.

Haruka khó chịu và nhanh chóng ép Yuuku.

[Đôi khi em nên nhìn vào mặt anh thay vì một cuốn sách.] (Haruka)

Haruka nắm lấy vai Yuuku và di chuyển cô, buộc cô phải giao tiếp bằng mắt với anh.

[Cái gì? Anh có thả tôi ra không?]

Môi Yuuku vô cảm, biểu thị sự từ chối của cô. Đột nhiên Haruka mạnh mẽ chiếm lấy môi Yuuku.

Haruka mất vài giây để thưởng thức đôi môi mềm mại của Yuuku.

"CẮT! CẮT! CẮT!"

Tiếng hét của Ruriko vang vọng khắp sân khấu.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro